Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 424


trước sau

Chương 424: Xử lý đám hoa cỏ xung quanh

 

“Thích không?” Tư Tuấn không thèm để ý đến sự tức giận của cô, ngón tay anh gõ gõ lên mặt bàn, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.

“Thích, thích lắm” Diệp Thiến Nhi liên tục gật đầu, cô không thể không thừa nhận ánh mắt của Tư Tuấn rất tốt, có điều sao anh lại biết cô thường mặc size này: “Sao anh lại biết em mặc size này thế?”

Hình như Diệp Thiến Nhi chưa từng nói với Tư Tuấn size quần áo cô mặc, sao anh lại biết được chứ? Anh điều tra cô sao.

Trong lòng Diệp Thiến Nhi cứ nghĩ mãi, nhưng rất nhanh sau đó, câu trả lời Tư Tuấn đưa ra trái ngược hoàn toàn với những gì Diệp Thiến Nhi nghĩ.

“Ngày nào anh cũng ôm eo em, sao anh có thể không rõ kích cỡ của em được chứ” Tư Tuấn chậm rãi nói, vẻ mặt có chút tự hào.

Điều khiến anh tự hào đương nhiên là dáng người Diệp Thiến Nhi rất tuyệt rồi.

Dáng người của cô quả thực rất hấp dẫn.

“Anh.. anh… “ Diệp Thiến Nhi ngây người ra một lúc, sau đó cô mới lắp bắp nói: “Anh… đúng là đồ lưu manh”

Người đàn ông này thật là, hỏi cô không phải tốt hơn sao, lại còn dùng cách… sờ mó đó.

Tưởng tượng đến những lúc đó, khuôn mặt của Diệp Thiến Nhi không khỏi không ửng hồng, nhưng rồi nghĩ đến bộ trang phục Tư Tuấn vừa mới tặng cô, trong lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, đây là lần đầu tiên cô nhận được quà của anh.

Có điều nghĩ ới việc Tư Tuấn vô duyên vô cớ lại tặng cho cô trang phục đẹp như vậy, trong lòng Diệp Thiến Nhi lại bắt đầu lo lắng!

*Vì sao tự nhiên anh lại tặng quần áo cho em vậy?” Diệp Thiến Nhi nhỏ giọng hỏi, đôi tay khẽ vuốt ve bộ trang phục, cô vô cùng trân trọng nó.

“Tối nay e cùng anh đi tham gia một buổi đấu giá, em đừng có từ chối đấy” Tư Tuấn đã lường trước được khả năng Diệp Thiến Nhi sẽ từ chối anh nên anh phải nói trước để không chừa cho Diệp Thiến Nhi đường lui.

“Hả?” Thấy Tư Tuấn nói vậy, Diệp Thiến Nhi có chút giật mình, cô không nghe lầm chứ, Tư Tuấn muốn cô cùng anh đến tham dự buổi đấu giá?

“Không muốn đi sao? Vậy thì anh tìm người khác”

Tư Tuấn bất đắc dĩ nói, giọng điệu cứ như thể chuẩn bị đi tìm người khác thật vậy.

“Được rồi, được rồi, em đi” Diệp Thiến Nhi đồng ý với anh.

Ngoại trừ đồng ý, cô còn lựa chọn nào khác sao?

Đương nhiên là không có rồi.

“Ngoan, tối nay chờ anh tới đón em nhé”

Tư Tuấn nói, có vẻ như anh đang bận: “Nhớ mặc đẹp chút nhé.”

Buổi tối, Diệp Thiến Nhi trang điểm xinh đẹp, mặc bộ trang phục Tư Tuấn tặng, bộ trang phục này quả thật rất đẹp.

Mặt trước nạp kim cương nhưng nhìn không hề khoa trương mà được nhấn nhá rất tỉnh tế, trông vừa quý phái vừa nhã nhặn.

‘Vạt áo màu xanh lam được thiết kế tua rua, nhẹ nhàng bay bổng trông vô cùng quyến rũ.

Diệp Thiến Nhi mặc bộ trang phục này, ngắm nhìn mình trong gương, tâm trạng cô có chút kích động.

Quả nhiên là người đẹp vì lụa, chỉ cần mặc bộ trang phục này lên, không cần trang điểm cầu kỳ mà trông cô vẫn vô cùng xinh đẹp.

Diệp Thiến Nhi có chút hồi hộp chờ đợi Tư Tuấn tới đón mình.

Nhìn đồng hồ đã sắp tới giờ, cô vội vàng xuống lầu, Tư Tuấn đã đứng ở dưới đó tự bao giờ không biết.

Lần này, Tư Tuấn không lái chiếc Porsche nữa mà thay bằng Rolls-Royce, khi Diệp Thiến Nhi xuống lầu, cả người anh dựa vào xe, thấy cô bèn vẫy tay chào.

Trong lòng Diệp Thiến Nhi thầm nhắc nhở bản thân vài câu, cô thong thả bước về phía Tư Tuấn.

Tư Tuấn bước một bước lớn, ôm cả người cô vào trong lòng, anh cười nói: “Diệp Thiến Nhi, anh đợi em lâu lắm rồi em biết không, em cũng không thèm nhìn anh qua cửa sổ một lần Diệp Thiến Nhi thầm nghĩ lúc đó cô còn bận thay quần áo, lấy đâu ra thời gian mà nhìn anh chứ.

€ó điều lời này cô cũng chỉ dám nghĩ trong lòng chứ không dám nói ra.

Tư Tuấn không nói thêm gì, lịch lãm mở cửa xe giúp Diệp Thiến Nhi, nhìn cô ổn định chỗ ngồi anh mới trở về vị trí của mình.

Diệp Thiến Nhi đang định thẳng dây an toàn thì bắt gặp ánh mắt Tư Tuấn vẫn luôn chăm chú nhìn cô, anh ngăn động tác của cô lại sau đó dịu dàng ghé tới tự mình thắt dây an toàn giúp cô.

Trợ lý ngồi ở ghế lái cố làm ra vẻ như mắt anh ta mù rồi, không nhìn thấy gì cả.

Khi tổng giám đốc ở cùng anh ta có bao giờ cười dịu dàng như vậy đâu chứ?

Ồ, không đúng, có một lần lúc tổng giám đốc công khai tình yêu với cô Diệp Thiến Nhi.

Ôi, dù sao đi nữa thì vẫn là cô Diệp Thiến Nhi.

Có điều nếu tổng giám đốc đã thích cô Diệp Thiến Nhi như vậy thì cái cô Lâm Hân Hân kia…

Tổng giám đốc không thích thì anh ta cũng không thích, hừ!

“Còn ngây ra đó làm gì, mau lái xe đi!

Giọng nói nghiêm túc vang lên, trợ lý trưng ra vẻ mặt buồn tủi, thật là đáng thương.

Có điều anh ta cũng ngồi ngay ngắn lại ngay lập tức, sau đó chuyên tâm lái xe.

Buổi đấu giá rất quan trọng với tổng giám đốc nên anh ta không thể nào chậm trễ.

Diệp Thiến Nhi ngồi ở ghế sau, Tư Tuấn cứ nhất quyết bắt cô phải dựa vào vào anh, Diệp Thiến Nhi không chịu nghe theo, ai ngờ Tư Tuấn lại lén lút hôn trộm cô một cái.

Diệp Thiến Nhi ngây người ra, cô theo bản năng giơ tay sờ lên vị trí bị hôn, mãi cho đến khi thấy ánh mắt trêu chọc của Tư Tuấn, cô mới cảm thấy tức giận.

Diệp Thiến Nhi không thèm để ý đến Tư Tuấn, Tư Tuấn cố tình trêu cô, cô cũng không thèm quan tâm.

Cô tức giận không phải trong lòng cảm thấy thật sự tức giận mà chỉ vì thẹn quá hóa giận thôi.

Người đàn ông này vẫn cố tình trêu chọc cô khiến cô xấu hổ không biết nên làm sao cả.

Suốt dọc đường đi họ cứ như vậy.

Khi xuống xe, Diệp Thiến Nhi có chút lo lắng, đôi tay cô nắm chặt thành quyền, Tư Tuấn biết cô sợ nên anh vươn tay nắm chặt lấy tay cô.

Diệp Thiến Nhi giương mắt nhìn anh, trong lòng cô vô cùng xúc động, Tư Tuấn vẫn dịu dàng nhìn cô khiến cô lại xấu hổ quay đầu đi.

Tư Tuấn vừa mới đến đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, phóng viên nhìn thấy anh bước xuống xe, vội vã chen chúc nhau để chụp hình phỏng vấn.

Tư Tuấn đã lường trước được sẽ xảy ra tình huống này nhưng anh vẫn không bảo trợ lý hỗ trợ mà trực tiếp ôm Diệp Thiến Nhi vào.

lòng, đây chính là món quà của anh, Tư Tuấn đối mặt với đám phóng viênjhọ hỏi gì anh đều thắng thản trả lời.

Mãi cho đến khi có một người khác xuất hiện.

Lâm Hân Hân.

Lâm Hân Hân là con gái nhà họ Lâm, người nhà họ Lâm cũng được xem là có quyền.

thế cho nên cô ta cảm thấy mình xứng đáng trở thành vợ Tư Tuấn.

Có điều Lâm Hân Hân ta yêu Tư Tuấn, nhưng Tư Tuấn lại không hề yêu cô ta.

Tiêc rượu lần này cô ta cũng tới, có thể nói cô ta tới đây chính là vì Tư Tuấn.

Đã rất lâu cô ta không được gặp Tư Tuấn, cho dù có dùng thủ đoạn gì cô ta cũng không thể gặp anh nên trong lòng cô ta vô cùng căm.

giận, cô ta sẽ không bao giờ để Diệp Thiến Nhi có thể ở bên Tư Tuấn, bất cứ giá nào cô ta cũng sẽ không để chuyện đó xảy ra.

Bởi vì Lâm Hân Hân mới chính là người mà mẹ Tư Tuấn chọn làm con dâu, những người khác sẽ chẳng là cái gì cả.

Nếu cuối cùng cô ta không có được Tư Tuấn thì những người khác cũng đừng mong có được anh.

Diệp Thiến Nhi nhìn thoáng qua Lâm Hân Hân.

Hôm nay, Lâm Hân Hân mặc âu phục, xinh đẹp như một con búp bê thế nhưng Tư Tuấn đang bị một đám người vây quanh không thèm để ý đến cô ta mặc dù với chiều cao của anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy nhưng lúc này anh không có tâm trạng để ý đến cô ta.

Tâm tư của Tư Tuấn hoàn toàn đặt trên người phụ nữ mà anh đang ôm trong lòng, cả người cô căng cứng vì lo lắng nhưng vẫn khiến anh cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Diệp Thiến Nhi bị Tư Tuấn ôm chặt lấy, anh ôm chặt đến nỗi khiến cô cảm thấy hơi khó thở, anh dùng sức rất mạnh, có điều cô không dám so đo với anh ở đây.

Một phóng viên liếc mắt thấy Lâm Hân Hân, vì muốn thu hút lượt xem cho tờ báo mình đang làm nên anh ta bất chấp chuyển chủ đề, lấy ba người Tư Tuấn, Diệp Thiến Nhi và Lâm Hân Hân làm trung tâm.

Các phóng viên đều biết Diệp Thiến Nhi không phải vì quan hệ của cô với Tư Tuấn mà còn vì bố cô.

Hơn nữa, vừa mới gần đây chuyện của Tư Tuấn và Diệp Thiến Nhi rất hot nên hầu như tất cả bọn họ đều biết Diệp Thiến Nhi.

Phóng viên không thể tiến vào trong buổi đấu giá nên chỉ có thể đứng nhìn bọn họ từ bên ngoài.

Những người đến đây hôm nay đều là người có tiền, ngay cả Hoác Minh Dương cũng tới nhưng anh lại không cho phép Hà Vân Phi đi theo mình.

Vẫn lý do như cũ, ở nhà dưỡng thai.

Diệp Thiến Nhi khoác tay Tư Tuấn, vẻ mặt tươi cười nhìn thăng về phía máy ảnh.

“Tư Tuấn, hôm nay anh cũng tới đây sao!”

Lâm Hân Hân có chút xấu hổ, ngượng ngùng chào hỏi Tư Tuấn.

Toàn bộ quá trình đều được đám phóng viên ghi lại, lần trước họ đã được biết bộ mặt thật của Lâm Hân Hân nên không có thiện cảm với cô ta, chỉ muốn thay Diệp Thiến Nhi và Tư Tuấn cho Lâm Hân Hân một trận nhớ đời.

Tư Tuấn làm như không hề nghe thấy lời chào hỏi của Lâm Hân Hân, anh vẫn ôm chặt eo Diệp Thiến Nhi.

Diệp Thiến Nhi cũng ra vẻ không sao cả, dù sao Lâm Hân Hân cũng là kiểu người thích làm trung tâm, Diệp Thiến Nhi không muốn liên quan gì tới cô ta, nếu không phải vì Tư Tuấn có lẽ Diệp Thiến Nhi cũng sẽ không quen biết cô ta.

Lần đầu tiên Diệp Thiến Nhi tới những nơi như thế này cùng Tư Tuấn, cô cũng không cảm thấy quá sợ hãi, dù sao cô cũng không phải chỉ có một mình, Tư Tuấn vẫn luôn ở bên cạnh cô nên cô có gì phải sợ chứ!

Phóng viên thấy Tư Tuấn không thèm để ý tới Lâm Hân Hân, trong lòng không khỏi chế giễu cô ta.

Còn dám nói là hai người sắp kết hôn! Vậy mà bị Tư Tuấn bơ đẹp như vậy.

Lâm Hân Hân xấu hổ cười cười, dù trong lòng đang rất khó chịu nhưng cô ta vẫn phải cố gắng trưng ra bộ mặt tươi cười.

Cô ta không thể nào thua, nhất là trước sự chứng kiến của nhiều người như vậy, cô ta càng không thể thua.

Lâm Hân Hân đang đứng ở ngay cửa nên đám người bên trong cũng có thể dễ dàng thấy cô ta.

Diệp Thiến Nhi trông cũng rất xinh đẹp, bộ quần áo trên người càng làm nổi bật lên khí chất của cô, mọi ánh mắt dường như đều tập.

trung vào cặp đôi Tư Tuấn và Diệp Thiến Nhi.

Kít..

Đột nhiên một chiếc Maserati tiến tới trước cửa buổi đấu giá.

Chiếc Maserati này là phiên bản giới hạn , cả thế giới chỉ có mấy chiếc đều đã được bán ra, bây giờ bỗng dưng có một chiếc xuất hiện ở đây không thể không khiến mọi người trầm trồ, tò mò về chủ nhân của nó.

Có vài người ở đây đã có thể đoán được người trên xe là ai.

Diệp Thiến Nhi nhìn chiếc xe đó, trước kia khi cô nhìn thấy Hoắc Minh Dương tới đón Hà Vân Phi bằng chiếc xe đắt tiền, có điều không phải là chiếc này.

Thư ký ngồi ở ghế trước nhanh chóng xuống xe chạy tới phía sau mở cửa xe cho Hoắc Minh Dương.

Đôi giày da màu đen bóng loáng của anh đập vào mất mọi người sau đó anh chậm rãi bước xuống xe.

Đám phóng viên vừa nhìn thấy Hoäc Minh Dương tới, bọn họ ngay lập tức trầm trồ, kinh ngạc, không thèm chú ý tới Lâm Hân Hân nữa.

Phải biết rằng từ sau khi Hoắc Minh.

Dương kết hôn với Hà Vân Phi, anh rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, ai cũng nói là do Hà Vân Phi quản quá nghiêm.

Sau khi nhìn thấy Hoắc Minh, ánh mắt Diệp Thiến Nhi thoáng nhìn qua phía sau lưng anh Cô muốn xem xem Hà Vân Phi có tới cùng anh không, nhưng hy vọng tìm kiếm một lúc.

vẫn không thấy, Diệp Thiến Nhi đành chấp nhận sự thật là hôm nay Hà Vân Phi không tới cùng Hoäc Minh Dương Hoäc Minh Dương khó khăn lắm mới có một hôm không phải ở nhà chăm sóc Hà Vân Phi, cả người anh cảm thấy vô cùng thoải mái.

Thế nhưng…

Thật ra là do Hà Vân Phi cứ suốt ngày lải nhải trước mặt Hoäc Minh Dương, sau khi biết anh muốn tham gia buổi đấu giá, cô càng nói ác liệt hơn.

Cũng chính vì vậy mà lúc này về mặt Hoäc Minh Dương không được tốt cho lãm, đôi mắt anh tối sầm lại.

Hoắc Minh Dương nhìn xung quanh một vòng, sau đó ánh mắt anh dừng trên người Diệp Thiến Nhi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện