Chuyện của Lam Nguyệt và Hỉ Nhạc sau khi Lam Khải tỏ rõ thái độ thì không ai nói gì được nữa. Lưu Triệt đến thăm Hỉ Nhạc mấy lần nhưng không gặp được. Lam Nguyệt chỉ nhắn Hỉ Nhạc vẫn khỏe sau đó không cho Lưu Triệt vào phủ lần nào nữa.
Lưu Triệt đành buồn phiền quay về, nhờ Đại Tráng tìm cách dò hỏi tin tức của Hỉ Nhạc. Ít nhất cũng muốn biết Hỉ Nhạc có khỏe hay không Hỉ Nhạc ham vui muốn đi kinh thành để chơi không ngờ lại gặp phải chuyện này.
Thực không biết là phúc hay là họa nữa Đại Tráng nói: " Bây giờ tình hình trong triều rất căng thẳng. Để Hỉ Nhạc ở chỗ tam hoàng tử cũng tốt như vậy an toàn cho Hỉ Nhạc hơn"
Lưu Triệt thở dài cũng đành vậy, nhưng vẫn tìm cách muốn gặp Hỉ Nhạc để hỏi thăm tâm ý của Hỉ Nhạc một lần. Lưu Triệt sợ Hỉ Nhạc đang bị ép buộc bằng không thì sao Lam Nguyệt phải giấu Hỉ Nhạc?
Lam Khải giải quyết xong chuyện của Lam Nguyệt trở về liền xem tình hình bên Lam Ngọc thế nào. Lam Khải thẳng tay đàn áp lại cũng không che giấu. Cũng là muốn cảnh cáo Lam Ngọc trước xem hắn có biết hối cải hay không.
Không ngờ Lam Ngọc vẫn tiếp tục liên lạc với người nước Lỵ. Khiến Lam Khải giận tái mặt. Triệt để thất vọng với Lam Ngọc xem ra đứa con này không thể giữ lại nữa rồi. Bởi vậy liền cho đủ chứng cứ sai binh đến bắt Lam Ngọc.
Nhưng Lam Ngọc đã bỏ lại vợ con chạy trốn rồi Lam Khải dựa trên long ỷ, xem ra chiến tranh là điều không thể tránh khỏi.
Cuối năm chiến loạn nổ ra bắt đầu từ các tỉnh thành giáp nước Lỵ nhất. Lam Khải đã chuẩn bị từ trước, phe ta và phe địch chiến đấu quyết liệt.
Đại Tráng nhậm chức đại tướng quân, nhận ấn tín của hoàng thượng dẫn binh ra trận, Lưu Triệt và Tiểu Tráng tiễn Đại Tráng tới tận cổng thành. Lưu Triệt cũng muốn đi theo nhưng Đại Tráng không cho đành phải ở lại, mình phải là hậu phương của Đại Tráng Lưu Triệt nghĩ.
Phía bên nước Lỵ lấy cớ hoàng đế vô năng. Phò trợ Lam Ngọc để tiến công, chắc lạ nước Lỵ đã muốn đánh nước ta lâu lắm rồi nên mới có thể nghĩ ra lý do sứt sẹo như thế.
Tình hình chiến sự hết sức căng thẳng, trong nước quan lại lại lợi dụng cứu tế của triều đình để tham nhũng. Thậm trí tham đến quân lương, Lam Khải tức điên xử chém hàng loạt sự việc mới xẹp xuống.
Trong dân thì thương nhân lợi dụng chiến tranh nhũng loạn thị trường. Thu mua lương thực rồi bán với giá cắt cổ Lưu Triệt thở dài, biết ngay chiến sự nổ ra là sẽ có những chuyện này mà.
Lưu Triệt cũng tự bỏ tiền túi ra phát lương cho dân chúng. Góp ý cho Lam Khải vài ý tưởng để các thương nhân không thể đầu cơ tích trữ được. Lam Khải rất vui vẻ, tự tay viết chữ tặng cho Lưu Triệt tấm bảng " Hiền Thương"
Lưu Triệt trở thành tấm gương sáng trong lòng dân chúng được dân chúng rất mực yêu quý. Xong cũng vì vậy mà trở thành cái gai trong mắt người khác bởi vì,vì Lưu Triệt bọn họ không thể kiếm tiền được.