Ninh Hinh ôm bụng đau đến cực điểm.
" Đại Cẩu! Ngươi làm gì đi chứ! Đm! Đau quá! "
Đại Cẩu ngáp : [ Mệt ghê, được rồi ta giảm cảm giác đau cho cô rồi đó! Mà cô dậy sớm làm gì? ]
Ninh Hinh sắc mặt đỡ hơn một chút, đứng dậy vào nhà vệ sinh.
" Đi đỡ đạn cho Boss nha ~ "
Đại Cẩu : [ !!! Gì!? ]
Đm! Nó là nghe lầm đi.
[ Tiểu công chúa tôi ơi! Không phải đã nói cô tuyệt đối không được phá chủ tuyết cốt truyện sao? Chủ nhân sẽ trừng phạt cô đó! ]
Ninh Hinh : " Thúc Thúc ấy hả ~ Xì ~ thúc sẽ không quá tay đâu a ~ Nếu không hắc hắc...!Ta sẽ mét Tỷ Tỷ.
"
Đại Cẩu : [...]
Chủ nhân, tiểu tổ tông này nắm được điểm yếu của ngài rồi kìa.
Đột nhiên nó thấy lo cho bản thân ghê...
Mẹ nó! Chủ nhân không chống lưng thì nó chả phải bị ngược chết sao a!!! Không chịu đâu!
Ninh Hinh nhẹ nhàng cúi xuống gầm giường lấy ra một bộ đầm lén mua được trên mạng cùng một chiếc mặt nạ che một bên mặt.
Đại Cẩu khì mũi : [ Cô nghĩ như thế Đại Boss không nhận ra cô à? ]
Ninh Hinh : " Tất nhiên sẽ nhận ra, chỉ là đeo cái này tránh vài sâu bọ thôi a~ "
Đại Cẩu : [...]
Ha hả, đi đỡ đạn mà làm như đi đâu hay ho lắm mà chuẩn bị kĩ lưỡng như vậy.
Vài phút sau, Ninh Hinh hài lòng nhìn vào tấm gương phản chiếu hình ảnh cô gái khoác lên mình bộ váy đầm ôm bụng tôn lên dáng người nhỏ nhắn của cô cùng nước da mềm trắng như sữa.
Mái tóc đen xoã tùy ý trên xương quai xanh gợi cảm, khuôn mặt dù che đi phân nữa nhưng vẫn làm toát lên vẻ thần bí cùng thu hút ánh nhìn của cô.
Đại Cẩu : [...]
Ừ thì đi đỡ đạn.
Ninh Hinh : " Đại Cẩu, ngươi tìm cách ta ra ngoài đi.
"
Đại Cẩu thổ huyết : [ Thân ái công chúa, cô nhìn đi! Cô nhìn từ đầu đến chân rực rỡ sáng như sao trên trời thế này thì có ma mới không phát hiện! Bây giờ cô muốn ta tìm cách gì? ]
Lâu lâu, cô cũng quá phi logic rồi đi?
Ninh Hinh cúi đầu : "..."
Cũng đâu đến mức đó?
...
Ngoài sân vườn một bóng đen trốn vào một bụi trậm, ngó đông ngó tây.
Sau đó kéo thấm mũ áo choàng đen xuống phi thẳng ra cửa chính.
Đại Cẩu : [...]
Má thiệt chứ, haha...!ta cười ỉa.
Ninh Hinh nhíu mày nhìn hai người vệ sĩ đứng hai bên cánh cửa.
" Đại Cẩu! Ngươi không phải nói đã giải quyết ổn thỏa rồi à? Sao còn hai tên đứng sừng sững chỗ cửa thế này? "
Đại Cẩu cười nham hiểm : [ Tiểu công chúa, ta nói là đưa ngươi ra ngoài không phải nhất thiết là đưa ngươi ra ngoài bằng cửa chính a ~ ]
Ai da, ta đâu có năng lực lớn như vậy?
Ninh Hinh đột nhiên có dự cảm xấu.
" Ý ngươi là gì? "
Đại Cẩu ho khan : [ E hem, cô nhìn theo hướng 4 giờ đi a~ Nhìn kĩ vào, tốt nhất là đi tới nhìn kĩ vào nha ~ ]
Trong đầu Ninh Hinh nổi lên từng dấu chấm đen, đè nén cảm giác không hay chậm