Ban đêm, một chiếc ô tô đậu ở tầng một căn hộ, hồi lâu không có ai xuống xe.
Tài xế như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, chỉ cảm thấy không khí bên trong xe áp lực lại quỷ dị.
Người đàn ông ngồi ở băng ghế sau khuất trong bóng tối, cái gì cũng đều không thấy rõ.
Rốt cuộc hắn ta cũng đẩy cửa xe ra đi xuống.
Sở Giang Thu đứng ở trước cửa nhà còn tính là quen thuộc, ấn chuông cửa.
Trước đó hắn đã chuẩn bị tốt nhà ở cho cô, nhưng Tống Di không muốn ở, một hai phải ở lại chung cư nhỏ hẹp cũ nát này.
Sở Giang Thu không thích nhất chính là Tống Di quá mức kiên trì, rất nhiều chuyện đều không nghe sắp xếp của hắn.
Rõ ràng chỉ cần nghe theo sắp xếp của hắn, cô muốn cái gì sẽ có cái đó.
Kết quả cứ một hai khiến bản thân phải mũi dính đầy tro*.
*Mũi dính đầy tro: cố gắng làm hài lòng người khác nhưng cuối cùng khiến bản thân bị mất mặt (theo baidu).
Loại cảm giác này khiến cho Sở Giang Thu không khống chế được, rất khó chịu.
Không có ai?
Hắn bấm lại lần hai, vẫn như cũ không có người mở cửa.
Sở Giang Thu tâm tình tức khắc không quá tốt đẹp, hắn lấy di động, chuyển đến dãy số kia nhưng chưa kịp bấm thì chợt nhớ cô đã làm mất điện thoại.
Sở Giang Thu không biết bên trong thật sự không có ai hay là cô không muốn ra mở cửa.
Hắn lại ấn hai lần lên chuông cửa, vẫn không có người ra mở.
Sở Giang Thu có chút bực bội bực mình gọi cho Lương đặc trợ nhưng chưa kịp gọi thì đã có một dãy số lạ khác gọi đến.
Hắn nhìn tên trên màn hình một chú, vẻ mặt cáu kỉnh liền nhiều thêm vài phần nhu hòa.
Hắn chuyển qua nhận điện thoại, "Vi Vi, Anh ở bên ngoài...!Không thoải mái sao? Được, anh lập tức đi qua."
Sở Giang Thu liếc nhìn cánh cửa đóng chặt một cái, xoa y người rời đi.
Sau khi Sở Giang Thu lái xe đi khỏi, Hoa Vụ vừa lúc xách theo một túi đồ vật trở về thì nhìn thấy chiếc xe kia.
Xe của nam chính,cái này cô vẫn biết.
Chỉ là...!như này liền đi rồi?
Không chờ một chút sao?
Đây là đãi ngộ đối với nữ chủ à?
Thật thảm.
Hoa Vụ đang thở dài thì chiếc xe đã đi kia lại trở về, trực tiếp dừng ở bên cạnh cô.
Cửa sổ ghế sau hạ xuống lộ ra dáng người của một người đàn ông.
Tuy rằng chỉ là một cái dáng người nhưng một thân khí chất kia thì không thể bỏ qua, không hổ là nam chính.
Âm thanh người đàn ông trầm thấp, giống như rất không vui: "Cô đang làm cái gì?"
Cái giọng điệu chấp vấn này, lập tức khiến cho Hoa Vụ có chút khó chịu: "Tôi làm cái gì cũng cần báo cáo với anh?"
Sở Giang Thu: "Lên xe."
Hoa Vụ chỗ nào chịu nghe hắn, càng khó chịu hơn: "Dựa vào cái gì?"
Sở Giang Thu đại khái là ngoài ý muốn, không nghĩ tới cô lại dám nói chuyện với mình như thế.
Bình thương mặc dù cô không quá nghe lời, nhưng cũng chỉ dám vụng trộm đối nghịch với mình, rất ít dám cùng mình đối lời.
Một chuyến ra nước ngoài này...
Sở Giang Thu nghĩ đến cái gì, trầm mặc xuống, ngữ khí hòa hoãn một chút, "Cô lên xe trước đi."
"Tôi không?"
Sở Giang Thu: "Tống Di, cô không cần nháo với tôi, lên xe."
"Ai nháo với anh, tôi cứ không lên." Anh bảo tôi lên xe tôi liền lên, tôi không cần mặt mũi sao?
Tốt xấu gì cũng là nữ chính!
Nữ chính nhất định phải đứng thẳng!!
Sở Giang Thu ngữ khí nhẹ nhàng lại: "Tống Di, cô đừng có thách thức sự nhẫn nại của tôi."
"Tôi thích làm những chuyện mang tính thử thách." Mọi người hiện tại đều cùng làm vai chính, ngươi dựa vào cái gì chỉ huy ta!
Cũng may hiện tại ta là nữ chính, đổi công việc, hiện tại ta đã ấn đầu ngươi xuống mặt đất mà mài rồi.
Còn dám ra lệnh cho ta!
Gan chó cũng thật lớn!
Sở Giang Thu: "..."
Dưới ánh đèn đường tối tăm, cô gái đứng ngược sáng, tóc buộc tùy ý, có vài sợi rũ xuống đầu vai, áo phông và quần tây rộng thùng thình khiến cô trông có chút ảm đảm.
Nhưng khẩu khí kia của cô....
Như thế nào cũng không nghe ra được ảm đạm, càng nhiều hơn chính là một loại khiêu khích khó hiểu.
Lửa giận đột nhiên bị cô kích thích.
Ong —
Màn hình điện thoại trên tay Sở Giang Thu sáng lên.
Trên màn hình hiện hai chữ Vi Vi phá lệ bắt mắt.
"Anh không phải rất bận sao?" Hoa Vụ ở bên ngoài xe âm dương quái khí nói: "Tìm tôi gây phiền phức làm gì, nhanh đi hẹn đi, đừng chậm trễ."
Hoa Vụ nói xong liền đi.
Nguyên chủ phải làm người đứng đầu giới giải trí, đối với nam chủ không có bất kỳ chút dục vọng nào, cho nên cô không cần thiết để ý tới cái móng heo lớn này.
Đại móng heo ảo tưởng dây dưa