[xuyên Nhanh - Caoh] Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam

Chương 47


trước sau


05 bị cha ruột chịch cao trào hai lần

Biên tập: Cừu ăn thịt

***

Lạc Anh lắc mông kịch liệt, mái tóc đen hỗn độn xõa ra, bắp chân khua loạn xạ, hai bàn chân nhỏ đá đạp lung tung không ngừng trên đùi Mộ Dung Dược.

Chỉ là ma xát như vậy càng thêm kích thích dục vọng sinh lý của nam nhân, Mộ Dung Dược chỉ hy vọng cặp chân đáng yêu kia vòng quanh eo hắn mà thôi.

- Cha... Đừng cắm tiểu âm hộ của nữ nhi... Đau quá... Nữ nhi dùng miệng cho hút cho cha được không... Đừng cắm tiểu âm hộ... Cha......

Trong mắt thiếu nữ ẩn chứa trong suốt nước mắt, cầu xin kiều kiều nhược nhược, nghe như mị hoặc người, cơ thể vặn vẹo giãy giụa thoạt nhìn cứ như là dục cự còn nghênh.

Đây là chỗ thông minh của Lạc Anh, nếu cô kêu tê tâm liệt phế, từ cốt truyện đã biết cô sẽ khiến cho Mộ Dung Dược tự trách mãnh liệt, dẫn đến sau này hắn có ý định bóp chết nữ nhi sẽ áy náy vô cùng.

- A ......

Mộ Dung Dược định an ủi, nhưng khoang miệng bị khối gỗ cản trở tất cả lời nói. Hắn có thể tưởng tượng ra âm đạo bằng ngón út của nữ nhi bị hắn căng đến độ khủng bố nào.


Làm khó cô.

Mộ Dung Dược thầm nghĩ trong lòng.

Vốn dĩ hắn căm hận nữ nhi này, hận cô làm hư danh tiết của hắn, nhưng giờ phút này lại từ đáy lòng trào lên sự thương tiếc.

Con ngươi bị tình dục nhiễm hồng của Mộ Dung Dược nhiệt liệt nhìn bầu ngực vĩ đại, vòng eo mảnh khảnh, cặp đùi rộng mở, cùng với ngọc huyệt non mềm của nữ nhi bị gậy thịt khổng lồ của mình mạnh mẽ cắm vào.

Đó là tiểu âm hộ nữ nhi.

Hiện tại hắn đang làm tội ác xấu xa nhất thế gian.

Gậy thịt cứng rắn nằm trong đường đi khẩn trí mang theo sảng khoái cảm thẳng đến sống lưng.

Âm hộ của nữ nhi nhỏ hẹp, trong dũng đạo tựa tầng tầng lớp lớp, bản năng gắt gao hấp thụ quấn quanh thô hành của hắn.

Cảm giác sung sướng kia khó mà miêu tả.

Theo nữ nhi giãy giụa, cùng với thái giám ôm lấy mông cô từng cái đẩy đưa, nam căn lỏa lồ bên ngoài của Mộ Dung Dược lại cắm vào một đoạn.

- Bị chính cha ruột chịch âm hộ, cảm giác thế nào?

Hà Man lấy tư thế xi tiểu ôm Lạc Anh, cười nhạo nói.

- Xem cái huyệt lẳng lơ này xinh đẹp chưa kìa! Không ngờ Tể tướng sinh một nữ nhi vưu vật, màu sắc của tiểu âm cũng đẹp nữa! Đã thế cái động cũng nhỏ xinh, ồ, đã đổ máu, nhất định rất đau nhỉ! Ai bảo dương vật Tể tướng quá lớn chi?

Trong mắt Hà Man hiện lên phấn khởi.

Thái giám không có thân thể dục vọng, trong lòng vẫn phải có xúc động.

Hà Man ôm lấy bờ mông non mềm của Lạc Anh đẩy đưa dưới háng Mộ Dung Dược, tầm mắt sáng quắc nhìn chằm chằm chỗ kết hợp hạ thể của hai cha con.

- A... Thật kì quái... Vì sao sẽ như vậy... A... Cha cắm nhẹ chút... A... Thật thoải mái......

Biểu tình trên mặt Lạc Anh thật phong phú, chân bị mở rộng, ban đầu đôi tay nhỏ không biết đặt ở đâu, hiện tại đã ôm lấy mông hẹp của Mộ Dung Dược, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành dán sát trái tim đập thình thịch của hắn, đôi môi đỏ tươi liếm núm vú hắn.

Mộ Dung Dược tim đập như sấm, cây thô hành nóng cháy dưới háng kia như đã hoàn toàn chui vào cơ thể của nữ nhi.

Cánh bướm của thiếu nữ ôm trọn dương vật nam nhân, cho nên bị lôi kéo theo từng cú nhấp.


Dương cụ thô tráng nhiều lần đụng vào hoa tâm nữ hài, mỗi một lần đều biến con đường từ số 1 thành số 0, quy đầu cực đại chen vào tử cung của thiếu nữ, nhất cử tiến vào nhà ấm trồng hoa của nữ nhi ruột thịt, làm chiều sâu cung giao.

Đáng tiếc tay hắn không thể động, nếu không bế mông cô lên chịch thì quá đã ghiền.

- A... A a... Ư a... Cha giỏi quá... A... Thật thoải mái......

Yết hầu thiếu nữ gian tràn ra rên rỉ mềm nhẹ kiều nộn, thủy huyệt nóng hừng hực mấp máy quấn lấy nam căn mãnh cắm. Bỗng nhiên hét lên một tiếng, tử cung tràn ra lượng lớn chất lỏng, mông co chặt, từng đợt co rút. Đồng thời không tự giác mút chặt nam căn ra vào như môtơ của nam nhân.

- Bị cha ruột chịch cao trào... Ha hả......

Hà Man tỏ vẻ hung phức, nghiêng đầu sai một tiểu thái giám đặt một cái mâm ở phía dưới mông Lạc Anh.

Lạc Anh còn đang kinh ngạc, mâm vang lên tiếng giọt nước "Leng keng".

Gò má cô lập tức đỏ bừng lên, đó là dâm thủy cô bị Mộ Dung Dược chịch tràn ra ngoài.

Ting, lại một tiếng tiếng vang nan kham.

Mộ Dung Dược hiển nhiên không có chú ý cái này, có lẽ không tâm tình chú ý.

Hắn chịch đến điên cuồng, danh khí, hắn tiếp xúc nữ nhân không nhiều lắm, nhưng cũng biết nữ nhi có một tao huyệt họa thủy.

Từ cổ danh khí có Muội Hỉ, Đát Kỷ, Bao Tự, Li Cơ hại nước hại dân. Các nàng đẹp như thiên tiên, quốc sắc thiên hương, được quân vương sủng ái. Thậm chí Hoàng đế vì các nàng làm một số chuyện nguy hại giang sơn xã tắc.

Chẳng lẽ hôm nay Mộ Dung Dược sẽ thua trên người nữ nhi ruột thịt ư? Cái ý niệm này chỉ ở trong óc lóe một chút, Mộ Dung Dược liền không thèm nghĩ nữa.

Bởi vì hắn muốn bắn, khoái cảm nghiêng trời lệch đất tầng tầng không dứt mà chảy qua khắp người, thắt lưng tê rần, đại quy đầu dùng sức chọc vài cái ở nhà ấm trồng hoa của nữ nhi, tinh tương nhiệt năng như núi lửa phun trào, thế mà bắn còn nhiều hơn cả lần đầu tiên.

Bụng nhỏ bình thản của thiếu nữ rót nhập lượng lớn nùng tinh nên phồng lên.

- A...... A!!

Lạc Anh thét chói tai tiết thân, cô bị chịch chảy nước mắt, mồ hôi có mùi hương hoa lan phiêu tán khắp phòng, người trong địa lao trong nháy mắt ngẩn ngơ.

Đôi mắt Mộ Dung Dược vẫn còn sự mê ly.

Thiếu nữ chệch đùi, ở giữa cắm thô hành màu đỏ thẫm, bộ dáng đáng thương bị nam nhân chà đạp, Mộ Dung Dược muốn ôm cô vào trong ngực ôn tồn an ủi, lại muốn gian dâm cô càng thêm tận hứng.

Lúc nam căn dưới háng tời khỏi cơ thể nữ nhi, thân thể Mộ Dung Dược tràn ngập cảm giác hư không, phảng phất mất đi cái gì.


Hà Man phòng ngừa những nùng tinh từ hạ thể Lạc Anh chảy ra, dùng một hạt đào đẩy ra cánh hoa, lấp kín cái miệng nhỏ.

Hắn nhìn bàn gỗ ở góc tường, khóe miệng gợi lên một nụ cười xấu xa, bảo tiểu thái giám đặt bàn gỗ trước mặt Mộ Dung Dược.

Lại đặt Lạc Anh lên bàn gỗ, bày ra tạo hình kỳ quái, phía dưới mông lót cái gối, hai chân mở rộng ra, nơi riêng tư bạch ngọc không tỳ vết của thiếu nữ hiện rõ mồn một trước mắt phụ thân.

Hà Man nhìn gương mặt dị thường mỹ lệ của thiếu nữ, mặc dù hắn là thái giám cũng không khỏi chấn động, cười hì hì nói:

- Duy trì tư thế như vậy một canh giờ sẽ tha cho ngươi.

Mộ Dung Dược nhìn chằm chằm thân thể tuyết trắng gần trong gang tấc của nữ nhi, nam căn mới vừa mềm xuống lại cứng lên.

Vì sao biết rõ là nữ nhi ruột thịt vẫn muốn đè cô ở dưới thân hung hăng dâm loạn?

Hà Man bưng mâm trên mặt đất lên, đổ chút nước trong, dùng ngón tay khuất vài lần.

Lạc Anh thấy cái mâm trắng tinh dính bãi chất lỏng, có vài giọt còn máu xử nữ của cô.

Hà Man đổ chất lỏng vào cái ly, thấy Mộ Dung Dược nghi hoặc, bảo tiểu thái giám:

- Lấy khối gỗ trong miệng hắn ra.

Hai tiểu thái giám tuân theo.

Miệng Mộ Dung Dược được tự do, chưa kịp hết tê mỏi đã bị Hà Man bóp chặt hàm dưới ép mở miệng, ngay sau đó trong miệng có thứ gì đó chảy vào.

Sau khi nuốt xuống, hắn còn liếm hai lần, đó là một loại nước có hương thơm hoa lan nhàn nhạt kèm theo vị tanh ngọt, uống rất ngon. Hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt, hắn còn muốn uống thêm nữa.

***

Hai chương hôm nay dành tặng các bạn đã ủng hộ truyện nhé ~



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện