Chương 16: thư phòng dâm loạn + đêm trăng cha con tình mê, giao cấu ngoài trời
Edit: Cừu ăn thịt
***
Lạc Anh sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, không biết phải làm thế nào. Nhất quyết không để bị bắt gian, nếu là tằng tịu với nam nhân khác cũng thôi, nhưng y là cha ruột của cô, mà người bắt gian lại là mẹ kế.
- Trốn dưới bàn sách đi con.
Lạc tú tài tỏ ra bình tĩnh, rút ra sinh thực khí ướt đẫm từ trong cơ thể con gái, đường đi nhỏ hẹp phát ra tiếng tách, hạ thể hợp nhau tách ra.
Lạc Anh run run ngồi dậy, Lạc tú tài nhặt quần áo trên mặt đất rồi nhét hết dưới bàn sách với con gái.
Phía dưới bàn sách khá rộng, bởi vì có khăn trải bàn che đậy nên không dễ dàng bị phát hiện giấu người.
Lạc tú tài vội vàng kéo quần, không kịp gài đai lưng, vội vàng ngồi ở trước bàn.
Thân mình to mọng của Tiền thị lảo đảo lắc lư đi vào, động tác cồng kềnh chậm chạp, góp phần tranh thủ cho đôi cha con dâm loạn vài giây quý giá.
Khi Tiền thị tới gần, Lạc tú tài đã trấn định, nếu bỏ qua sắc mặt y đỏ đậm và sinh thực khí khổng lồ chót vót dưới đũng quần thì hết thảy như thường.
- Tú tài, vì sao ông mua ả đàn bà vụng về ấy về hử, tôi có chỗ nào không bằng ả kỹ nữ kia hả?
Tiền thị phẫn nộ chỉ trích.
- Mụ gả cho Lạc gia đã bao nhiêu năm mà không có nổi một mụn con trai, không thôi mụ là ta quá nhân đức rồi.
Lạc tú tài chịu đựng dục vọng, cắn răng nói xong câu này liền run lên, bởi vì sinh thực khí của y được con gái móc ra khỏi đũng quần, hơn nữa khẩu giao cho y. Thật là thoải mái, cái miệng nhỏ ướt mềm ngậm chym lớn của y, đầu lưỡi liếm lỗ tiểu, tay nhỏ còn xoa nắn hai quả trứng chym.
Tâm can bảo bối của y, đây mới là thê tử y muốn, sinh con để cái cho y, sống đến bạc đầu.
A! Lạc tú tài cuồng khiếu trong lòng, ánh mắt mãnh liệt như lửa.
- Tú tài, ông không thể bất công như vậy, tôi với ông đã làm mười mấy năm vợ chồng, không có công lao cũng có khổ lao.
Tiền thị rống giận, đầy mặt oán hận. Rời đi Lạc gia thì mụ còn sống thế nào, hiện tại mụ hoa tàn ít bướm, còn mang theo đứa con trai, có gã nam nhân nào chịu mụ chứ.
- Cút nhanh lên.
Lạc tú tài cắn răng nói, y sắp bắn, dục vọng đều dồn hết tại bụng dưới, nóng lòng tìm chỗ đột phá, a a, không được, con gái đã nuốt nguyên cây sinh thực khí của y, đôi mắt hơi híp, khóe mắt đuôi lông mày thấm nhiễm tình dục, đồng tử lóe màu đỏ nhè nhẹ, ngực phập phồng, môi mím chặt kiệt lực nhẫn nại......
- Để thằng Hổ sửa họ kế thừa Lạc gia hương khói không được à?
Tiền thị còn cố vớt vát.
Thằng Hổ là con của Tiền thị và chồng trước, mới tám tuổi mà suốt ngày trộm cắp, trước đó trộm trứng gà nhà hàng xóm đổi nước đường ăn, bị hàng xóm bắt lấy, làm hại Lạc tú tài mất hết mặt già.
- Cút đi.
Lạc tú tài đề cao thanh âm, thân mình run dữ dội, sắc mặt đỏ đậm dọa người, tròng mắt như phun ra lửa.
Tiền thị hoảng sợ, cho rằng Lạc tú tài nổi trận lôi đình.
Nhưng không biết lúc này y đã bắn, lượng lớn nùng tinh thông qua ống nước tiểu trào ra, bắn vào trong miệng tiểu yêu tinh dưới bàn, y run run thân mình, trong óc lóe ánh sáng trắng, thân mình tê dại, cắn chặt hàm răng, cái trán chảy mồ hôi đàm đìa, lại không thể phát ra một câu rên rỉ.
Y bị con gái liếm cao trào, cảm giác sảng khoái muốn chết, nhưng y lại không thể hô ra tiếng.
- Tú tài, ông nghĩ kĩ đi, không thể nuôi ả kỹ nữ kia, ông nghỉ ngơi đi, tôi đi nấu cơm.
Tiền thị không dám ở đây nữa, vội rời đi thư phòng. Nghĩ đến người câm mới mua về, trong cơn giận dữ thị nói là nấu cơm, kỳ thật là đi chửi câm điếc.
Lạc tú tài kéo con gái ra bàn sách, đặt thân thể trần trụi của cô lên đùi, dùng khăn lông lau bờ môi tràn đầy nùng tinh rồi mặc quần áo cho cô.
- Tiểu yêu tinh, tiểu yêu tinh của cha.
Lạc tú tài ôm chặt con gái, dùng môi vuốt ve môi cô, ngón tay xoa nắn vú.
Lạc Anh nép vào trong lòng ngực y.
- Cha mua tiểu thiếp trở về để cho Lạc Nhi thêm mẹ kế à?
- Không cần lo những cái đó, con gái nhớ kỹ, con là nữ nhân đời này kiếp này cha cần nhất, là thê tử cha yêu thương.
Lạc tú tài nghe con gái ghen tuông, tâm tràn đầy vị ngọt.
Y muốn lợi dụng Quyên Tử để đuổi Tiền thị.
Quyên Tử là người vừa câm vừa điếc, còn có chút ngu si, sở dĩ chọn ả là phòng ngừa chuyện cha con loạn luân bị truyền ra.
Khóe môi Lạc tú tài hiện lên nụ cười.
Ban đêm cùng ngày, Lạc tú tài thả thuốc mê trong nước trà của Tiền thị nước trà hạ mê dược, chờ mụ ngủ rồi lại vào phòng con gái.
Lúc này y có thể ở trong phòng con gái cho tới trời sáng.
Còn con trai của Tiền thị thì trước khi con gái về nhà mẹ đẻ một ngày đã bị y đuổi về nhà ông ngoại bà ngoại của nó.
Mấy ngày con gái về nhà mẹ đẻ là thời gian hạnh phúc nhất của Lạc tú tài trong ba mươi năm qua.
Một ngày sau, Lạc Anh tới kinh nguyệt, vốn dĩ cô mới sinh con không bao lâu, kinh nguyệt cũng không đến sớm như vậy.
Cô dùng tích phân đổi thuốc kích thích kinh nguyệt với hệ thống là muốn cho Lạc tú tài biết trước khi cha con dâm loạn, cô không có mang bầu con nhà họ Hoắc, kinh nguyệt có thể chứng minh.
Trước khi Hoắc Lão Đại đi Tây Vực có tới Lạc gia, Lạc tú tài không để hắn đi vào, đành cách hàng rào từ biệt với Lạc Anh, đi chuyến này có lẽ phải một hai năm mới có thể trở về.
Lạc Anh đổi một thanh bảo đao chém sắt như chém bùn đưa cho Hoắc Lão Đại, và một lọ thuốc dù bị thương nặng thế nào chỉ cần uống một giọt là có thể phục hồi như trước.
Một tháng sau, Tiền thị bị bỏ, mang theo con trai tám tuổi rời đi.
Mụ không thể không đi vì Lạc tú tài mời quan phủ tham gia.
Y ném hết quần áo đệm chăn của Tiền thị ra đường cái, tuyên bố còn dám quấy rầy thì sẽ bán mẹ con mụ ta làm quan nô.
Tiền thị biến mất khỏi sinh hoạt của Lạc tú tài.
Vài ngày sau, Lạc tú tài đi huyện thành bán Quyên Tử cho một kẻ bốn mươi tuổi vẫn còn ế vợ.
Lại một tháng sau, Lạc Anh và Lạc tú tài đi thu thuế trở về, Lạc gia có năm mươi mẫu đất cho thôn dân thuê, mỗi năm hai mùa thu hoạch cũng đủ y cơm ngon rượu say.
Dọc theo đường đi hai người đi đi dừng dừng.
- Cha, Lạc Nhi làm thê tử của người được không?
- Được chứ!
Lạc tú tài không rảnh suy tư, lúc này khuôn mặt