[xuyên Nhanh - Caoh] Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam

Chương 22


trước sau

Advertisement

Nữ minh tinh vs chồng và con trai ( 22 ) cho cha chồng bú sữa

Edit: Cừu ăn thịt

***

Cả một đêm! Lạc Anh ngẩng đầu nhìn ánh trăng xuyên thấu qua khe hở bức màn, thì ra trời đã tối.

Cô nhớ con đang ở trên lầu hai, mặc dù có bà vú chăm sóc nưng không thể yên tâm, rồi lại không dám cầu xin ác ma phía sau, nếu quấy rầy lạc thú hắn gian dâm mình thì lỡ đâu lửa cháy đổ thêm dầu, chọc giận hắn thì xong đời.

Không có ai dám tới đại sảnh dưới lầu quấy rầy.

Lạc Anh từ ban ngày đến buổi tối đều bị Viên Thủ Nghĩa dùng các loại tư thế và thủ pháp gian dâm, từ trên thảm lên trên tường, trên cửa sổ, trên sô pha, trên bàn, lấy các loại tư thế khác nhau, lật qua tới điều qua gian dâm. Để cô quỳ trên mặt đất, ngậm chuối của hắn, dùng dây thừng trói chặt tay chân cô, cột vú thành hai cái hình cầu lớn, ngậm lấy núm vú uống sữa bên trong, gian dâm âm đạo cô, còn gian dâm tràng đạo cô luôn, thậm chí không để bụng cây gậy thịt còn dính đầy tinh dịch ướt đẫm, rút ra khỏi âm đạo cô, bắn tinh vào khoang miệng cô, theo ý hắn là rót tinh cho cô bớt đói.

Cô không dám phản kháng, không dám có chút kháng nghị, mặc dù thân thể suy yếu cực kỳ, chỉ ăn qua bữa sáng đã cùng với chồng hoan ái ở phòng khách. Sau đó Viên Thủ Nghĩa tới, vẫn luôn bị hắn đè xuống gian dâm, thật sự cơ khát khó nhịn, hiện tại bị Viên Thủ Nghĩa mạnh mẽ rót tinh dịch xuống, có đồ ăn no bụng, cho dù đồ ăn là tinh dịch đàn ông cũng khiến thân thể mỏi mệt của cô tốt hơn một chút.

Viên Thủ Nghĩa mỉa mai nói:


- Xem ra cho cô ăn tinh dịch là đúng.

- Vâng... Nô lệ rất thích ăn tinh dịch của chủ nhân......

Lạc Anh lại bị hắn đè chịch hai lần, thật sự suy yếu, ngã xuống trên mặt đất rồi hôn mê luôn.

Một ngày mới đã đến, cô từ trong lúc ngủ mơ mê mang mở hai mắt, phát hiện mình đang nằm ở phòng ngủ lầu hai, cả người trần trụi, trên da thịt phát ra mùi hương sữa tắm, đầy người tinh dịch không thấy, thoải mái mát mẻ cực kỳ, hẳn là có người tắm cho cô, nhưng người này sẽ là ai nhỉ.

Thân mình đau muốn chết, âm đạo và tràng đạo như muốn xé rách vậy, nhớ tới quá trình bị Viên Thủ Nghĩa gian dâm, gã ác ma kia rốt cuộc cưỡng gian cô bao lâu, chuyện loạn luân với cha chồng khiến cô xấu hổ và giận dữ muốn chết.

Lúc này khác với khi mới xuyên bị đôi cha con này hợp lại gian dâm, vì chấp hành nhiệm vụ hệ thống giao cho, khi đó không có danh phận, cô không phải vợ của Viên Tích Thành, không có sinh Thiên Nhất.

Nhưng làm vợ chồng một năm với Viên Tích Thành, cùng dựng dục kết tinh tình yêu, cô là vợ hợp pháp của cậu, nên cô không thể thừa nhận chuyện loạn luân với cha chồng.

Nhưng làm thế nào được chứ, hiện tại cô chỉ là một viên quân cờ bị Viên Thủ Nghĩa nắm giữ vận mệnh bước tiếp theo.

Đối mặt gã ác ma này, cô không dám tưởng tượng kết cục mất đi chồng và con trai.

Hiện tại cô phải làm chỉ có thuận theo.

- Đã tỉnh!

Tiếng nói thuần hậu như đàn violon từ cửa truyền đến.

Lạc Anh nâng mắt.

Trong tay Viên Thủ Nghĩa bưng một chén cháo tổ yến tiến vào phòng ngủ, gương mặt cô gái trên giường tái nhợt nhưng mỹ lệ, mặc váy ngủ hồng nhạt đêm qua hắn mặc cho cô, tư thái mảnh mai lộ ra vài phần mê mang đón nhận ánh mắt hắn.

Trên khuôn mặt lạnh nhạt thâm thúy của Viên Thủ Nghĩa hiện lên chú ôn nhu, một bàn tay ôm eo Lạc Anh kéo cô vào trong lòng ngực mình:

- Nghe lời, ăn hết chén cháo tổ yến này, em cần dinh dưỡng.


Ngày hôm qua hắn chịch cô một buổi chiều và nửa buổi tối, tuy rằng bị hắn mạnh mẽ rót vài lần tinh dịch nhưng sắc mặt cô nói cho hắn, cô vẫn còn suy yếu.

Viên Thủ Nghĩa đã ba mươi chín tuổi khá tiết chế tính dục, cho tới bây giờ, hắn cũng không biết năng lực tình dục của mình mạnh mẽ đến mức làm hắn giật mình, ngày hôm qua chịch cô nhiều lần như vậy, khi đè cô chịch mãnh liệt thì chỉ có một ý niệm là chịch cô đến hết cuộc đời, vĩnh viễn không buông tay, cho đến khi cô té xỉu, hắn mới dừng lại.

Đến nỗi cô có phải con dâu hắn, có phải mẹ của cháu nội hắn, hắn và nhi tử có thể bởi vì tranh đoạt một người phụ nữ mà trở mặt thành thù hay không, hết thảy đều không nằm trong suy xét.

Hắn có cô là đủ rồi.

Hắn không nhắc tới 15 năm trước, tại gian uống nước của trung tâm thương mại năm ấy, hắn và cô lúc ấy 13 tuổi từng có một ngày giao cấu.

Hắn không muốn khiến khổ sở, không muốn cô lưng đeo tội ác mẹ con loạn luân, sinh hạ nghiệt chủng.

Tình yêu cực hạn có thể hòa tan hết thảy hận ý.

Hắn muốn cô có thể vui vẻ hạnh phúc.

Lạc Anh duỗi tay cầm cái thìa lại bị Viên Thủ Nghĩa ngăn lại, hắn đặt cô ngồi lên trên đùi mình, múc từng muỗng cháo tổ yến đút cô ăn sạch.

Sau đó buông chén, đặt cô nằm trên giường:

- Ngoan, em cần nghỉ ngơi.

Cô ngủ thật lâu nen giờ chẳng hề buồn ngủ xíu nào, đôi mắt đẫm lệ, nhẹ giọng nói:

- Tôi có thể xem Thiên Nhất không?

Con trai của cô, cô đã một ngày một đêm không có thấy bé, bộ ngực căng đau muốn chết, sớm nên cho con bú sữa, cô là một người mẹ rất thương con, tuy rằng thuê bà vú, nhưng mỗi ngày đều kiên trì cho con bú sữa.

Không dám nhắc tới Viên Tích Thành ở trước mặt hắn, nhắc tới Thiên Nhất chắc không thành vấn đề nhỉ, dù sao cũng là cháu nội của hắn.

Lông mày Viên Thủ Nghĩa hơi hơi nhíu, nhìn khuôn mặt kiều mỹ tái nhợt của Lạc Anh, trong lòng mềm nhũn, mở cửa kêu bà vú ôm Thiên Nhất tới.


Lạc Anh từ trong tay bà vú bế con, em bé một tháng trông rất đáng yêu, kế thừa dung mạo anh tuấn của nhà họ Viên, tương lai nhất định sẽ soái ca siêu cấp.

Hai mắt cô đẫm lệ mông lung, như hoa lê dính hạt mưa, ôm con nhẹ nhàng khóc nức nở, nhẹ nhàng vỗ lưng con. Thiên Nhất cảm nhận được, bản năng mở ra miệng nhỏ tìm kiếm núm vú trước ngực mẹ.

Lạc Anh do dự có nên cho con bú trước mặt Viên Thủ Nghĩa hay không thì nghe hắn lạnh lẽo nói:

- Trên người của em chỗ nào anh cũng xem qua sờ qua, cũng chịch rồi, còn ngượng ngùng cái gì, để vú lộ ra cho con bú đi!

Hắn chẳng những chịch cô, đêm qua, hắn không chỉ uống sữa cô một lần, Viên Thủ Nghĩa tưởng tượng như vậy liền trào nước miếng, thấy Lạc Anh nhấc lên vạt áo, cặp vú tuyết trắng doanh doanh đong đưa, nước miếng hắn lập tức tràn lan, ngay cả sinh thực khí dưới háng cũng cứng lên trong nháy mắt.

Đáng chết, hắn lại muốn chịch cô.

Lạc Anh bất chấp ánh mắt nóng rát của Viên Thủ Nghĩa, toàn tâm toàn ý cho đứ bé trong lòng bú sữa, nhìn đứa trẻ mười tháng hoài thai sinh hạ, bên môi cô nở nụ cười tràn ngập tình thương của mẹ, tất cả cực khổ và sỉ nhục vào lúc này chẳng là gì cả.

Có trụ cột tinh thần luôn tốt.

Viên Thủ Nghĩa ngồi ở đầu giường, nhìn đôi mẹ con này, chỉ cần có Thiên Nhất trong tay, hắn cam đoan cô sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, chỉ cần Thiên Nhất có thể giữ lại trái tim cô thì hắn không cần lo lắng cô sẽ chạy trốn hay thậm chí tự sát.

Trời biết hắn phi thường lo lắng cô gái này sau khi bị mình cường bạo sẽ luẩn quẩn trong lòng tự sát.

Viên Thủ Nghĩa nhìn cháu nội ngậm núm vú của cô gái âu yếm, trong lòng hắn dâng lên cảm xúc đố kỵ, chợt duỗi tay vén lên vạt áo bên kia của cô, nâng chiếc vú no đủ tuyết trắng rồi vùi đầu há mồm ngậm lấy núm vú phấn nộn, dùng lực hút, một dòng sữa ấm áp thơm ngọt chảy vào trong miệng, trong lòng hắn rung động, đôi mắt mị mị, mút mạnh hơn.

Lạc Anh rũ mắt nhìn hai cái đầu một lớn một nhỏ bú sữa, cảnh tượng ngày hôm qua xẹt qua trong óc, hình ảnh chồng Viên Tích Thành đoạt sữa với con khiến cô vừa khổ sở vừa ấm áp.

Hiện tại người giành bú sữa với con lại đổi thành cha chồng.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện