[xuyên Nhanh - Caoh] Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam

Chương 20


trước sau

Advertisement

Nữ minh tinh vs chồng và con trai ( 20 ) ____ liếm chuối của cha chồng

Edit: Cừu ăn thịt

***

Trong miệng Lạc Anh bị nhét đồ, nước mắt tràn ngập hốc mắt, trong lòng cực kỳ sợ hãi, cô lo lắng chồng mình, lo lắng con trai ở phòng ngủ lầu hai, sao có thể thoải mái được.

- Vú lớn là vì sinh con à?

Ánh mắt Viên Thủ Nghĩa càng thêm tà mị, thanh âm tràn ngập mị hoặc, bàn tay to bóp bên vú Lạc Anh bị hắn vỗ, đầu ngón tay vuốt ve núm vú đỏ tươi, móng tay đâm vào da thịt, không chút thương tiếc chà đạp.

Lạc Anh đau đớn run rẩy, hơi nước trong mắt càng lúc càng nhiều, trên mặt tỏ vẻ cầu xin. Viên Thủ Nghĩa vẫn cứ cười, con ngươi lộ ra lạnh lẽo, thân mình bỗng nhiên dùng sức, ộp! Nguyên cây dương vật hoàn toàn đi vào đường đi của người phụ nữ, bắt đầu mạnh mẽ chịch.

Tử cung bị thọc đau rát, nét mặt Lạc Anh càng thống khổ, cô có thể cảm nhận được sinh thực khí của hắn đang đảo loạn tử cung, người đàn ông này là cha chồng cô nhưng hắn không hề cảm thấy thẹn khi loạn luân với con dâu.

Viên Thủ Nghĩa bắn nùng tinh vào tử cung cô gái, thân thể hắn không tự chủ run rẩy một chút, híp mắt hưởng thụ tư vị phiêu phiêu dục tiên, loại cảm giác này chỉ có trên người cô mới có thôi.


Làm tình với phụ nữ khác nhạt như nước ốc, chỉ có chịch ả kỹ nữ này mới thoải mái.

Qủa là hồ ly tinh mê hoặc đàn ông! Hắn thầm rủa trong lòng.

Tử cung Lạc Anh chứa đầy trăm tỷ tinh tử của đàn ông, sinh thực khí cực đại rút ra khỏi đường đi, cô bất an xoắn thân mình, lập tức cái miệng nhỏ giữa hai chân chảy ra lượng lớn dính trù.

Viên Thủ Nghĩa giơ tay lấy quần lót màu hồng phấn từ trong miệng Lạc Anh trong ra, đặt dưới mũi ngửi, dường như vừa lòng mùi vị trên quần nhỏ vị nên nhét nó vào trong túi áo, nam căn dưới háng thẳng đứng nhắm ngay miệng cô, cánh môi mềm mại bị quy đầu dính đầy dính trù cọ vài cái, trở nên bóng lưỡng dâm mĩ.

Đôi mắt Viên Thủ Nghĩa tối tăm, hạ lệnh nói:

- Liếm đi!

Lạc Anh rưng rưng rơi lệ, chịu đựng khuất nhục ngậm lấy cây gậy thịt liếm mút, dùng đầu lưỡi liếm tinh dịch trên đó vào trong miệng, nghĩ đến chồng có nguy cơ gặp nguy hiểm, con nhỏ trong tã lót nên cô cố gắng cẩn thận săn sóc, giống như người vợ hiền ôn nhu, dùng nước miếng của mình rửa sạch sẽ cây gậy thịt với hai quả trứng phía dưới.

Dù đã được rửa sạch sạch sẽ nhưng Viên Thủ Nghĩa không muốn buông tha cô dễ dàng như vậy, dùng dương vật vẫn cứ cứng rắn bắt đầu quất miệng cô, "Bốp bốp bốp......"

Chim lớn nam tính đánh miệng cô gái phát ra tiếng vang đều đều.

Lạc Anh vô lực tránh thoát, không dám tránh thoát, cứ mặc hắn đánh. Mới mấy chục cái mà hai má đã sưng lên. Cô sợ chọc giận ác ma, không dám khóc la, không dám kêu to, chỉ có nước mắt lặng lẽ tràn ngập khuôn mặt trắng nõn.

Trên mặt Viên Thủ Nghĩa không có một xíu thương hại, hắn không thể tha thứ người phụ nữ dám trốn đi, không thể tha thứ cô mang cho hắn hết thảy, sinh hạ con hắn lại không chịu gặp hắn, loạn luân với con hắn còn sinh hạ đời sau, rối loạn huyết thống cao quý nhà họ Viên, quả thật nên giết.

Viên Thủ Nghĩa duỗi tay cởi bỏ đồ trói tay chân cô, kéo cô lên lại đẩy ngã cô lên sàn, khẽ quát:

- Quỳ xuống!

Lạc Anh trần trụi quỳ gối dưới chân ác ma, hạ mi mắt, thần thái mờ mịt, giống như học sinh phạm phải sai lầm. Liền nghe Viên Thủ Nghĩa nói:

- Nằm sấp xuống, nâng mông lên.

Lạc Anh đương nhiên hiểu được nguyên nhân nằm sấp xuống nâng mông lên, cô nức nở trong im lặng, bày ra tư thế chó mẹ động dục, mông nâng lên về phía Viên Thủ Nghĩa.

- Hai tay bẻ ra sau, tách mông ra, tôi muốn biết âm hộ của con ả lẳng lơ như cô có bao nhiêu dâm thủy ghê tởm.

Thân thể Lạc Anh nằm hẳn lên thảm, cặp vú bị áp bẹp, đôi tay đưa ra phía sau tách cánh mông lộ ra hai cái miệng nhỏ non mềm giữa rãnh, một trên một dưới, bởi vì khẩn trương mà hết co rồi mở, giống cái miệng nhỏ trẻ con đang khao khát mời đàn ông đút vào.


Ánh mắt Viên Thủ Nghĩa lập tức mờ mịt, sương mù trong con ngươi thoáng hiện, hắn cởi quần để hạ thân toàn bộ lỏa lồ ra, chim to đánh tới đánh lui mông cặp trắng noãn phát ra tiếng vang bốp bốp.

- Kỹ nữ, âm hộ ngứa không?

Hắn quát khẽ.

Đầu Lạc Anh rũ trên mặt đất, cắn răng không nói.

"Bộp!"

Mông cô bị đánh một cái khiến cô đau đến mức co chặt mông lại, trong miệng phát ra thanh âm như muỗi:

- Âm hộ ngứa!

Thanh âm tuy rằng nhỏ nhưng lại làm Viên Thủ Nghĩa vừa lòng, nói:

- Muốn chịch âm hộ không?

- Muốn......Chịch!

Lạc Anh chảy càng nhiều nước mắt, cô chỉ muốn sống với người đàn ông âu yếm của cô mà thôi, ai ngờ người đàn ông mang thân phận cha chồng đè xuống gian dâm, cô rất khó chịu nhưng cũng đành khuất phục dưới dâm uy của hắn.

Một câu "Muốn chịch" vang vọng bên tai Viên Thủ Nghĩa, đáy lòng hắn gợn sóng, tầm mắt nhìn thân thể cô gái tuyệt mỹ trần trụi như yêu tinh, trên da thịt tuyết trắng chứa đầy vết bầm xanh tím và vết cào, trên mông tuyết có cả dấu móng tay. Trong lòng hắn hơi ảo não, động tác nhẹ nhàng hơn vuốt ve mẫn cảm trên người cô, khi thì vòng qua vú, khi thì chạy ở rãnh mông, không hề gian dâm giống dã thú nữa.


Hắn muốn thấy cô kiều suyễn dưới thân mình, bị lạc lối, cầu xin hắn hung hăng chịch cô.

Hắn muốn chứng minh sức hấp dẫn của hắn không hề kém hơn con trai, thằng nhóc kia không bằng một ngón tay của hắn nữa.

Năng lực tình dục của hắn rất giỏi, nhất định sẽ khiến cô dâm đãng kêu liên tục.

Không phải cô thích dương vật to của đàn ông à?

Hắn phải dùng dương vật lớn rót đầy nùng tinh cho ba cái dâm động trên dưới của cô.


- Thật là một con chó cái động dục.

Tuy Viên Thủ Nghĩa đã mềm lòng nhưng nhịn không được trào phúng, tưởng tượng người phụ nữ của mình bị con trai chịch hơn một năm, còn sinh hạ nghiệt chủng, hắn liền nhịn không được nhục nhã cô triệt triệt để để.

- Vâng...... Tôi là chó mẹ động dục......

Lạc Anh cố lấy lòng hắn, lắc lắc mông, tư thế quỳ bò, mông nhếch lên cao, xác thật giống một con chó cái khát cầu chủ nhân bố thí dương vật.

Lạc Anh tuy rằng nịnh bợ hắn nhưng khó tránh khỏi rơi lệ, cứ theo tâm ý ác ma là được, cô không sợ chết, chỉ lo lắng chồng và con mới sinh ra không lâu, chồng của cô là con hắn, con cô là cháu nội hắn, dù có huyết thống ràng buộc thì cô cũng không thể cam đoan hắn sẽ không tổn thương bọn họ.

- Kỹ nữ, nếu là chó mẹ động dục thì phải có bộ dáng động dục, hiểu không?

Con ngươi Viên Thủ Nghĩa đựng đầy dục hỏa, lại lạnh băng vô tình nói.

- Con hiểu...... Cha chồng......

Trong lòng Lạc Anh bi thương, nước mắt chảy dài, bật thốt lên thân phận Viên Thủ Nghĩa bây giờ.

- Cô kêu tôi là gì?

Trên mặt Viên Thủ Nghĩa tụ tập lửa giận dày đặc, giơ tay đánh lên cái mông đẫy đà của cô gái. Cô kêu hắn là cha chồng, sao cô dám gọi hắn là cha chồng, đồ đê tiện ngủ cả con trai ruột thịt.

- A!

Lạc Anh đau kêu lên tiếng, thân thể nghiêng ngã xuống thảm, cuộn tròn lại, thân thể tuyết trắng không ngừng run rẩy. Lúc này hắn đánh nặng tay đến nỗi đau cả trong xương cốt.

- Cô kêu tôi là gì? Đồ đê tiện, ngứa đòn à?

Ánh mắt Viên Thủ Nghĩa sắc bén, lại nhanh chóng giơ tay đánh lên mông Lạc Anh, hắn vốn định ôn nhu đối xử với cô, nhưng cô gái này quá không biết điều.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện