Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 54


trước sau

Vào bên trong , họ ngồi lên vào một chiếc bàn giản dị , bên trong căn phòng chỉ có một chiếc giường đơn sơ , cô quan sát một vòng quanh khu mộ nhà rồi quay lại chiếc bàn , đúng lúc này bà ta nói

' Mọi người ngồi đây đợi ta một lát , ta đi chuẩn bị ít đồ ăn '

' Được, làm phiền rồi '

Sau khi bà ta rời đi , Cửu vương hỏi cô

' Bà ta có gì sao ? '

' Không có, ta chỉ cảm giác bà ta rất quen '

'Muốn thăm dò sao ? '

.'Ừ '

Đúng lúc đó, cậu bé cầm theo một chút đồ ăn giản dị mang đến chiếc bàn họ đang ngồi, nói

' Ca ca ,tỷ tỷ , mọi người dùng tạm nha, nhà đệ chỉ có những thứ này thôi '

Cô nhìn cậu bé rồi gật đầu , và nói

' Tiểu đệ đệ , đệ tên gì vậy ? '

' Đệ tên Cao Xuân '

' Ồ , năm nay đệ bao nhiêu tuổi ? '

' Dạ 13 ạ '

' Ngoan lắm '

' Tỷ tỷ , tỷ còn chuyện gì nữa không nếu không có gì thì đệ đi phụ mẫu thân nấu ăn đây '

' Đi đi '

Khi cậu bé vừa rời đi , cô chợt nhìn xuống dưới đất , bên dưới hình như có gì đó , cô và Cửu vương ra đó , họ phủi sạch những bụi bẩn bên trên ra , khi loại bỏ sạch thì bên dưới lại có một căn hầm nhỏ hình vuông, hai người vội mở nó ra bên trong chỉ có một ít ngân lượng và một cuốn sách không tên , cô cầm lấy cuốn sách mở ra đọc , nhưng ngay sau đó vẻ mặt của cô rất kinh ngạc , thấy vậy Cửu vương cầm lấy cuốn sách đọc thử , khi đọc xong hai người nhìn nhau , lúc này Cửu vương nói

' Tên nhóc con đó là hài tử của phụ thân nàng '

' Thật không ngờ '

Cô cầm lấy cuốn sách đứng dậy , đi xuống dưới bếp , thấy cô xuống bà ta nói

' Cô nương sao cô lại xuống đây ? '

Cô nhìn cậu bé nói

' Tiểu đệ đệ , đệ lên trên nhà chơi với ca ca một lá được không ?Tỷ có chuyện muốn nói với mẫu thân đệ'

' Được ạ '

Cậu bé nhanh chóng chạy đi , trong bếp bây giờ chỉ còn cô và bà ta , cô đưa quyển sách lên phía trước nói

' Cao Xuân là con trai của hoàng đế Chu quốc '

Bà ta lật tức giật lấy cuốn sách, vẻ mặt đầy sự chột dạ , lúc này cô nói

' Bà từng sống trong hoàng cung ? '

' Phải '

' Vậy bà còn nhớ ta không ? '

' Ý cô nương là sao ? '

' Ta tên Tiêu Nguyệt , tam công chúa của Chu quốc '

Bà ta rất kinh ngạc khi nghe thấy câu nói đó, nói

' Tam...công chúa , thật sự là người sao ? '

' Phải '

' Nếu ta nhớ không sai thì bà tên Cao Lỵ nhỉ ? Bà từng hầu hạ bên cạnh ta '

' Dạ , mà tam công chúa , ta nghe nói người gả tới Thiên quốc có thật không ạ ? '

' Phải , nam nhân đi cùng ta hồi nãy là phu quân ta Hoàng Thiên , Cửu vương gia Thiên quốc '

' Họ đối sử với người có tốt không ? '

' Rất tốt , tốt hơn bao giờ hết '

' Vậy ta yên tâm rồi '

' Cao Lỵ, năm đó Chu hoàng hậu đưa bà đi , đã làm gì bà ? '

' Công chúa, lần đó ta bị bà ta đưa đi là vì phát hiện ta mang cốt nhục của hoàng thượng, bà ta cho người ném ta xuống sông nhưng do may mắn nên ta đã người dân ở đây cứu giúp '

' Thảo nào từ lần đó ta không gặp lại bà nữa '

' Năm đó trong thời gian không có ta người sống có tốt không ? '.

' Bình thường , à thôi không nói chuyện này nữa, mà này ta nghĩ ta nên hủy đi cuốn sách này nếu không sẽ gặp rắc rốI lớn đấy '

' Đa tạ công chúa đã nhắc nhở '

' Không có gì nó cũng là đệ đệ của ta mà '

Cô quay người , quay lại chiếc bàn , bên trên họ nói chuyện rất vui vẻ , tiếng cười nói của họ vang khắp cả căn nhà , cô đi đến cạnh Cao Xuân khẽ xoa đầu cậu bé , Cửu vương thấy vậy thì đã hiểu cô đã giải quyết mọi chuyện ổn thoả , đúng lúc này Cao Lỵ đi lên còn bê theo rất nhiều món ăn ngon , sau khi món ăn được dọn lên mọi người cùng nhau dùng bữa, cảm tình của cô với họ cũng tăng lên rất nhiều . Gần chiều mấy người rời khỏi căn nhà đó , lúc chuẩn bị rời đi cô quay lại nhìn hai mẹ con họ một cái , đúng lúc đó cậu bé nói

' Ca ca ,tỷ tỷ , tỷ thường xuyên đến thăm đệ nha '

Cô và Cửu vương nhìn họ rồi gật đầu , sau đó quay người rời đi , mấy người về quán trọ , lúc vào trong phòng Cửu vương hỏi cô

' Thật sự là con ông ta à ? '

' Phải '

Cô mở cánh cửa ra rồi gọi Tiểu Tuyết và Tiểu Phù vào trong , nói

' Hai em âm thầm đi bảo vệ hai mẹ con Cao Lỵ đi , nhớ lúc không cần thiết thì đừng ra tay '

' Dạ , tiểu thư '

Hai cô bé ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại, lúc này Cửu vương đi đến cạnh cô , nói

' Không muốn họ gặp nguy hiểm '

' Ta muốn bảo vệ họ , bảo vệ một trái tim đơn thuần , trong sáng đó , không muốn đệ ấy lại có một tuổi thơ như ta '

' Không biết nàng làm gì , ta đều giúp đỡ và ủng hộ nàng '

' Đa tạ chàng '

Những ngày sau đó, cô và Cửu vương thường xuyên tới thăm hai mẹ con , cũng chăm sóc họ , những ngày tháng đó vui vẻ kéo dài suốt một tháng trời . Một ngày nọ , cô đang ngồi bên cửa sổ của phòng trọ thì một con bồ câu đưa thư bay tới , cô gỡ lấy mảnh giấy ở nó mở ra bên trong chỉ có một dòng chữ ' Tiểu thư , cứu '

nhìn thấy vậy cô, Cửu vương, Hắc Tiêu nhanh chóng tới đó , lúc tới đó thì thấy mấy người họ đã bị bao vây bởi rất nhiều hắc y nhân ,thân thủ của họ có vẻ rất tốt mới có thể làm Tiểu Phù và Tiểu Tuyết bị thương , còn hai mẹ con Cao Lỵ thì đứng sau họ, lúc này hai cô bé đã mất gần nửa sức lực bọn hắc y nhân đó lại tiếp tục tấn công họ , trong lúc hai cô bé đang chiến đấu hăng say thì một tên hắc y nhân , nhân lúc họ không chú ý lao đến về phía cậu bé , nhìn thấy vậy Cao Lỵ kéo con trai mình qua một bên còn bản thân thì chịu thanh kiếm đó xuyên qua bụng , nhìn thấy vậy cô , Cửu vương, Hắc Tiêu nhanh chóng đi tới , cô chỉ một đường kiếm đã giết chết tên hắc y nhân đang đứng trước mặt Cao Lỵ , cô ngồi xuống cạnh bà ấy , lúc này Cao Xuân chạy đến ôm chặt đến mẫu thân mình khóc lớn , bà ấy nhìn con trai mình cười nhẹ rồi nhìn cô , nói với cô

' Tam công chúa , ta cầu xin người một chuyện được không ? '

' Bà nói đi '

' Cầu xin người chăm sóc Xuân Nhi giúp ta , Tam công chúa ta không thể ở cạnh nó bảo vệ nó nữa rồi , ta mong người giúp ta , được không ? '

' Được , ta đồng ý '

' Đa tạ công chúa , công chúa nghe cách nói chuyện của họ , bọn chúng là người của hoàng đế '

' Lại là ông ta '

' Công chúa , sau này nhờ cô rồi '

Nói xong , bà ấy thản nhiên nhắm mắt ,cơ thể buông xuống , thấy vậy Cao Xuân càng khóc lớn hơn , cậu bé ôm chặt lấy thi thể đẫm máu của mẫu thân , nhìn thấy cảnh đó nước mắt cô cũng rơi xuống, cô đứng nhìn họ rồi lau đi hàng nước mắt , cô nhìn về hướng đám hắc y nhân đó , ánh mắt đầy sự thù hận , cô lao nhanh về phía mấy người đó , thấy vậy Cửu vương cũng giúp đỡ , cô trong cơn thù hận ,tức giận từng nhát từng nhát chém vào bọn chúng , mỗi đường kiếm vung ra rứt khoát , tàn nhẫn đó là lấy một mạng người . Một lúc sau , hắc y nhân bị tiêu diệt hết , cô quay lại nhìn cậu bé vẫn đang ngồi khóc ở đó , vẻ mặt buồn rầu , đúng lúc này Hắc Tiêu cùng Tiểu Phù, Tiểu Tuyết đi tới, vừa tới nơi hai cô quỳ xuống , vừa khóc vừa nói

' Tiểu thư, tụi em xin lỗi, tụi em không thể bảo vệ được họ , khiến tiểu thư thất vọng '

Cô đi đến gần họ , nhẹ nhàng đỡ hai cô bé dậy , cô nói

' Không phải lỗi của hai em , không cần tự trách '

' Tiểu thư '

' Không cần nói nữa , bây giờ đưa bà ấy đi '

Họ đưa thi thể của Cao Lỵ lên một ngọn núi rồi chôn cất bà ấy ở đó , sau đó cậu bé quỳ ở đó không chịu rời đi cho dù mấy người có khuyên thế nào cũng không được . Hai canh giờ cứ trôi qua , cậu bé vẫn quỳ ở đó không nhúc nhích , thấy thế Cửu vương đi tới, một nhát đánh ngất cậu bé mang về quán trọ, Cửu vương đưa cậu bé vào một căn phòng rồi trở về phòng của mình , về đến nơi thấy cô đang ngồi buồn bã ở trong phòng làm Cửu vương cũng buồn theo , vừa thấy Cửu vương cô đi tới ôm chặt lấy hắn khóc lên . Một lúc sau, cô ngừng khóc, cô nhìn Cửu vương nói

' Thiên , ta muốn đưa Tiểu Xuân Nhi tới một nơi thật an toàn để đệ ấy có thể vui vẻ mà lớn lên '

' Nơi an toàn ? '

' Phải '

' Nguyệt Nhi , ta nghĩ nàng lên đưa nó tới doanh trại của Tào Hùng Tào tướng quân '

' Đúng ha , ở đó nó có thể có được sự an toàn , còn về việc trả thù thì ta nghĩ không lên cho đệ ấy biết , chuyện này để chúng ta làm '

Đúng lúc đó, Tiểu Xuân Nhi đẩy cửa bước vào , ánh mắt đệ ấy kiên định nhìn hai người , nói

' Đệ muốn báo thù , báo thù cho mẫu thân '

' Đệ nghe nén bọn ta nói chuyện sao ? '

' Tỷ tỷ , đệ xin lỗi ,nhưng đệ thật sự muốn báo thù cho mẫu thân , đệ phải khiến những kẻ hại mẫu thân phải trả giá '

Cô đi đến cạnh cô bé , khẽ đặt tay lên vai , nói

' Tiểu Xuân Nhi , ta biết đệ rất muốn báo thù nhưng chuyện này không dễ như đệ nghĩ đâu , đệ còn quá nhỏ không nên dính tới mấy chuyện này '

' Tỷ tỷ, đệ đã 13 tuổi rồi , không còn nhỏ nữa , tỷ tỷ , tỷ đồng ý được không ? '

Cô nhìn ánh mắt của cậu bé giống hệt mình năm đó , muốn báo thù cho mẫu thân của mình , cô thở dài một tiếng rồi nói

' Được nhưng đệ phải nghe theo sắp xếp của ta , đi tới doanh trại của Tào Hùng Tào tướng quân để huấn luyện '

' Huấn luyện ? '

' Đúng , nếu đệ đến bản thân còn bảo vệ không được thì làm sao báo thù được đây '

' Đệ '

' Yên tâm đi , đó là nơi trước đây ta từng ở cũng là nơi huấn luyện ta trở nên như bây giờ, Tiểu Xuân Nhi chuyện báo thù không thể một sớm một chiều được , phải từ từ , người lần này là vua của Chu quốc không phải dễ dàng đâu '

' Dạ , đệ nghe tỷ '

' Ngoan lắm , Tiểu Xuân Nhi , ta và Thiên sẽ lên kế hoạch cho việc này đệ yên tâm đi '

' Dạ '

' Có chuyển biến gì ta sẽ cho người cho đệ , chúng ta nhất định sẽ báo được thù này '

' Đệ đều nghe tỷ tỷ và ca ca '

' Vậy mai ta sẽ tìm ông ấy nói chuyện , đệ về phòng đi '

Cậu bé nghe xong thì liền về phòng , lúc này Cửu vương nói

' Nàng thật sự muốn nó tham gia vào sao ? '

' Chuyện đã đến nước này đành vậy thôi , đến đâu hay tới đó '.

Truyện convert hay : Lâm Dương Tô Nhan

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện