Vợ Yêu Vô Giá: Chọc Nhầm Tổng Giám Đốc Si Tình

Quân cờ (7)


trước sau

Chương 20: Quân cờ (7)

Nếu không phải vì Lý Vi tới khiêu khích, nếu không phải tại cô uống say ở quán rượu bắt gặp anh, nếu không phải thức ăn mà thím Lý nấu có cho thuốc thì bọn họ sẽ không phát sinh quan hệ.

Không phát sinh quan hệ, bọn họ sẽ không đi tới bước đường ngày hôm nay, có lẽ có thể sống như trước đây, không ai can thiệp vào ai, hai năm không gặp nhau vài lần.

Xe rời khỏi Vinh Công Quán đi vào trong thành phố, Lạc An Ninh bỗng nhiên cảm thấy bầu không khí trong xe vô cùng ngột ngạt, cô hạ cửa sổ xuống, để gió lùa vào.

“Vinh Viêm, chúng ta trở về như ban đầu đi, trước đây như thế nào thì giờ như thế. Chuyện tối hôm ấy coi như chưa từng xảy ra.” Có những chuyện vẫn nên nói ra thì tốt hơn. Cô cũng không muốn người khác hiểu lầm cô là một cô gái cơ hội, trăm phương nghìn kế ảo tưởng muốn trèo lên giường của anh.

Bàn tay đang lật xem tài liệu của Vinh thiếu bỗng dừng lại, trầm lặng một lúc anh nói, “Em chắc chắn em có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra chứ?”

“Tôi chắc chắn.” Lạc An Ninh cười lạnh. Anh thật sự coi cô là người rất muốn trèo lên giường anh sao.

“Thế là tốt nhất, tránh sau này sẽ phiền phức. “ Vinh Viêm cười khẽ, gấp tập tài liệu trong tay lại, “Cứ theo những gì em nói, chúng ta trở về tình trạng ban đầu, biệt thự Hào Đình là của em, mà tôi cũng sẽ thỉnh thoảng về ăn cơm với em, về phía ông nội và mẹ thì em tự lo liệu chống đỡ.”

“Không thành vấn đề.”

Hai người thỏa thuận xong, bầu không khí ngay lập tức trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Lúc này điện thoại của Lạc An Ninh vang lên.

Là Lạc Chí Quyền, chú của cô, do dự mấy giây, cô nhấn nút nghe.

“An Ninh, tối nay về nhà ăn bữa cơm, tôi bảo thím cô chuẩn bị mấy món cô thích. Đúng rồi, nhớ dẫn cả Vinh thiếu về, đều là người một nhà không qua lại sao mà được.”

Người một nhà được phát ra từ trong miệng Lạc Chí Quyền, làm cô cảm thấy vô cùng mỉa mai. Người một nhà, nếu ông ta còn biết tới người một nhà thì đã không cướp đi công ty vốn thuộc về cô một cách bỉ ổi và vô liêm sỉ thế được.

“Tôi không có thời gian, mấy người tự ăn đi.”

“Cô nói vậy là có ý gì, đừng tưởng gả cho Vinh thiếu thì có thể không coi ông chú này ra gì. Nếu không có tôi nuôi cô từng ấy năm, cô đã sớm…” Lời nói của Lạc Chí Quyền bỗng nhiên dừng lại.

Lạc An Ninh hừ lạnh: “Tôi đã chết ở ngoài từ lâu rồi phải không? Ông thật là một người chú tốt mà.”

Nói xong cậu này, cô không chút do dự tắt điện thoại.

“Lối ra phía trước thì cho tôi xuống xe.” Cô nói với Hứa Chí Viễn.

“Tôi biết rồi, thưa mợ chủ.” Hứa Chí Viễn ra hiệu cho lái xe, dừng lại ở lối ra phía trước.

Vinh Viêm để ý thấy tâm trạng cô thay đổi từ cuôc gọi kia, chuyện của cô, anh không biết nhiều, chỉ biết ông nội rất thích cô.

Hai năm trước, mệnh lệnh đột ngột của ông nội khiến anh không kịp trở tay, mơ mơ hồ hồ kết hôn với một người lạ, hơn nữa lại còn buộc phải lấy.

Từ thời khắc ấy anh bắt đầu ghét Lạc An Ninh, luôn cảm thấy cô giở trò mới khiến ông nội luôn chống lưng cho cô, cường ép anh kết hôn với cô.

Sau khi kết hôn, anh lập tức đưa cô chuyển ra khỏi Vinh Công Quán, sống ở ngoài.

Bề ngoài sẽ là anh và cô ở cùng nhau trong biệt thự Hào Đình, nhưng thực ra anh bỏ mặc cô ở đó, còn mình thì ở trong một chung cư gần công ty.

Nếu không phải vì thỉnh thoảng ông nội lại cho người tới dò la, anh mới không về biệt thự Hào Đình diễn cho những người kia xem đâu, nếu không cần thiết anh tuyệt đối sẽ không về gặp Lạc An Ninh.

Ánh mắt tìm tòi trên khuôn mặt quốc sắc thiên hương của cô, không thể phủ nhận rằng, cô thực sự rất đẹp, hơn nữa tính cách cũng rất tốt, tĩnh nhược xử nữ*, không quan tâm thiệt hơn.

* Tĩnh nhược xử nữ: Chỉ vẻ đẹp dịu dàng, yên lặng, bình tĩnh. Nguyên văn thành ngữ này là “Tĩnh nhược xử nữ, động nhược thoát thố” (静若处子, 动若脱兔), nghĩa là , khi tĩnh thì yên lặng như thiếu nữ khuê các, khi động thì nhanh như thỏ trốn chạy.

……….


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện