Vợ Yêu Vô Giá: Chọc Nhầm Tổng Giám Đốc Si Tình

Quân cờ (1)


trước sau

Chương 14: Quân cờ (1)

Bữa tối đã chuẩn bị xong, Giang Bội Hoa bảo ba người đi rửa tay ăn cơm, ông Vinh và Lạc An Ninh đã hẹn trước ăn xong lại tiếp tục đánh cờ, mới rời bàn cờ đi tới nhà ăn.

Hai người đi rồi Vinh thiếu mới đứng dậy, nhìn bàn cờ còn chưa đánh xong, anh hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ không cẩn thận đi tới bàn cờ làm xáo trộn tất cả những quân cờ.

Cho mấy người đánh này, cho mấy người khinh thường tôi này, cho mấy người thiên vị này!

Giang Bội Hoa rất thích Lạc An Ninh, lại thêm Giang Bội Hoa là người rất dễ gần, rất dễ tiếp xúc, vì thế không hề có mâu thuẫn giữa mẹ chồng con dâu gì đó với Lạc An Ninh.

Ngược lại, từ khi Vinh thiếu lấy Lạc An Ninh về. Giang Bội Hoa lại yêu quý Lạc An Ninh hơn cả Vinh thiếu.

Điểm này khiến Vinh thiếu vô cùng khó chịu.

Trên bàn ăn, ông Vinh và Giang Bội Hoa không ngừng gắp thức ăn cho Lạc An Ninh, thức ăn trong bát cơm có thể chất thành đống. Ngược lại trong bát cơm của Vinh thiếu ngoài rau xanh đầy dầu mỡ ra thì chẳng có gì cả.

Đầu bếp trưởng của Vinh Công Quán làm mâm cơm quá tuyệt đỉnh. Lạc An Ninh vô cùng thích thú, đang trong lúc ăn ngon lành, bỗng cảm thấy có một ánh mắt lạnh giá bắn về phía mình, cô theo ánh mắt nhìn lại, vừa vặn thấy ánh mắt đầy phẫn nộ của Vinh thiếu.

Trong lòng sợ hãi, cô chợt nhận ra Vinh thiếu hôm nay rất không bình thường.

Tổng kết lại những hành vi bất thường khác lạ suốt buổi tối của anh, Lạc An Ninh kết luận, Vinh thiếu đang ghen.

Ghen với ông Vinh và Giang Bội Hoa.

Nghĩ tới điều này, Lạc An Ninh không khỏi muốn bật cười, cũng may ánh mắt của Vinh thiếu vô cùng bá đạo khiến cô phải kìm nén lại.

Mà ông Vinh và Giang Bội Hoa thật sự đã làm lơ người đàn ông cần được yêu thương này. Lạc An Ninh cắn đũa nghĩ ngợi, được thôi, nếu cô đã cướp đi sự nuông chiều của anh, vậy thì cô sẽ bù đắp cho anh một chút.

Cô cầm đũa gắp miếng thịt kho mà cô yêu thích nhất cho vào bát của anh, vừa làm cô còn không quên dặn một câu: “Ăn nhiều vào.”

Vinh Viêm nhìn miếng thịt trong bát của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm nó, bờ môi mỏng mím chặt lại, Lạc An Ninh nghĩ rằng anh đang rất cảm động, thế là cô ngượng ngùng gãi đầu: “Đừng nhìn mãi thế, anh ăn đi.”

“An Ninh nhà ta quả là một đứa trẻ tốt. Mới thế đã biết lo lắng cho chồng rồi.” Giang Bội Hoa cười đầy thích thú.

“Mẹ….con đâu có như mẹ nói đâu….” An Ninh hờn dỗi nhìn Giang Bội Hoa, bộ dạng làm nũng.

Khiến Giang Bội Hoa và ông Vinh cùng cười phá lên. “Nhìn này, nhìn này, An Ninh nhà ta xấu hổ rồi, hahaha…”

 ………………

Trong tiếng cười vui vẻ của ba người, sự khó chịu cực độ của Vinh thiếu cũng kết thúc.

Bữa tối kết thúc, ông Vinh và Lạc An Ninh tiếp tục chơi nốt ván cờ trước bữa cơm, vừa đi tới trước bàn cờ thì nhìn thấy những quân cờ xáo trộn trên bàn cờ.

Không cần nghĩ cũng biết là ai làm.

Ngay lập tức ông Vinh liền dạy dỗ Vinh thiếu một trận. Lần này thì hay rồi, sự khó chịu của Vinh thiếu đã tăng lên tới mức trầm cảm, khuôn mặt đẹp trai trở nên âm trầm tới đáng sợ.

Vinh thiếu cảm thấy địa vị của mình ở nhà họ Vinh bị tụt dốc, thậm chí đã đến mức phải tranh giành một người ngoài như Lạc An Ninh.

Ván cờ bị phá, ông Vinh cũng không còn tâm trạng chơi tiếp nữa, ông đẫn Giang Bội Hoa và Lạc An Ninh tản bộ trong vườn hoa.

Một lần nữa Vinh thiếu lại bị bỏ rơi.

Chín giờ tối, Vinh thiếu nhắc nhở muốn về biệt thự Hào Đình, ông Vinh tức giận nói: “Về biệt thự Hào Đình làm gì, hôm nay nói gì cũng phải ở đây cho ông. Hai cháu lấy nhau hai năm rồi, khi nào thì cho ông có chắt để bế đây?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện