Vợ Của Lão Đại Là Ảnh Hậu

Chương 54


trước sau



- Chạy ra ngoài chơi bài, còn dám gọi trai bao? Từ Nhiên, em cảm thấy bản thân bị liệt giường 3 ngày chưa đủ??

Phía bên kia nét mặt Lãnh Ngôn không chút cảm xúc nào nhìn vào màn hình trước mặt. Chiếc camera đặt ở góc phòng bên đó chĩa thẳng vào mặt cô

Nếu không phải hôm nay hắn cho người theo dõi Từ Nhiên thì e là cũng không biết cái biệt tài trêu hoa ghẹo ngyệt này của cô

Giọng nói rất chi là bình thường như Từ Nhiên biết, ẩn sâu bên trong đó là cả một cơn sóng thần đang ập đến

- Anh...anh làm sao biết? Anh theo dõi em??

- Nếu không cho người theo sát em thì liệu tôi có thể thấy "thần bài" không?


- Lãnh Ngôn, hiểu lầm! Tất cả là hiểu lầm! Bọn họ tự đi vào, em...thật sự không biết!

Ngay lập tức Từ Nhiên liền đứng bật dậy, lao thẳng ra khỏi căn phòng VIP kia. Nếu cô còn ở thêm một giây nào thì xác định bản thân không sống nổi qua ngày mai

Lãnh Ngôn tắt màn hình trước mặt, hạ thấp giọng nói

- Ồ? Tiền của Lãnh gia em tiêu không đủ?

- Không...không...tiêu rất đủ! Anh...đừng giận...

Cầm tiền của Lãnh gia đi chơi bài, Từ Nhiên có đánh chết cũng sẽ không nói ra. Nếu không còn chưa cần bản thân tự sát thì đã bị anh hành hạ đến chết đi sống lại rồi

Giọng nói lắp bắp của Từ Nhiên qua điện thoại khiến tâm trạng của Lãnh Ngôn càng tối hơn. Hắn hít một hơi sâu, chống tay rồi vuốt trán, rốt cuộc Từ Nhiên có biết bản thân mình hiện tại là ai hay không?

Ra ngoài vào lúc này chẳng khác nào nộp mạng cho kẻ xấu, hắn đã phải cho  người âm thầm theo bảo vệ cô nhưng sẽ không an toàn như ở Lãnh gia...

- Tốt nhất ngoan ngoãn ở trong nhà, đợi tôi quay về là em xác định!

Lãnh Ngôn dặn dò một câu rồi liền cúp máy ngay, để nói chuyện thêm với cô, e là hắn sẽ nổi điên lên mất!...

Sau khi sự việc đã lỡ, Từ Nhiên chỉ còn có thể ngậm ngùi quay lại Lãnh gia. Số tiền cô thắng được xem như là công cốc hết rồi...

---

Sáng hôm sau...


Không biết có phải dạo gần đây tâm trạng ông trời xấu hay không mà thời tiết liên tục thay đổi thất thường. Ví dụ như đang nắng chói chang thế kia thì chẳng phút chốc lại có mây mưa bão bùng đến. Chẳng khác gì tâm trạng cô lúc này

Từ Nhiên cầm cái cuốc nhỏ, cô cào đất lên rồi thả vài hạt giống xuống. Khuôn viên ở phía Nam Lãnh gia có mảnh đất trống khá lớn, nơi đây thích hợp để trồng vài loại rau củ quả

- Phu nhân...cô gái hôm qua, hình như cô ấy đang tìm ngài!

Nữ hầu đứng bên cạnh khẽ cúi người nói, ánh mắt liền dừng lại về cô gái ở phía xa xa kia

- Bảo cô ta quay về đi, hiện tại ta bận lắm!

- Vâng...

Từ Nhiên không thích bị quấy rối vào những lúc bình yên như thế này, trời sắp đổ mưa nên cô cần phải nhanh tay gieo hết số hạt giống này

Nào ngờ, Từ Nhiên cảm nhận được có ai đó đang đi tới, cô liền ngẩng lên nhìn. Nét mặt liền tối lại, nụ cười cũng tắt đi

- Phu...phu nhân, cô ấy...

Nữ hầu ở phía sau lúng túng, muốn nói nhưng lại bị cô gái trước mặt cướp lời

- Chị Từ Nhiên, em là Lý Gia Kỳ! Em có thấy chị qua TV, nhưng chưa bao giờ gặp ngoài đời. Chị xinh thật đấy!

Lý Gia Kỳ đội chiếc nói vành che gần nữa khuôn mặt, chiếc váy cô ta mặc là màu xanh ôm sát người. Đường nào ra đường nấy, nét nào ra nét đất. Chỗ cần lồi thì lồi, lõm thì lõm. Đặc biệt, phần ngực còn có chút hở hang

Tử Nhiên không để ý, chăm chú làm việc của mình


- Cảm ơn!

- ...

Bị ngó lơ như vậy, Lý Gia Kỳ đương nhiên cảm thấy vô cùng mất mặt. Cô ta cố nhịn trong lòng, nở nụ cười tươi thật tươi rồi ngồi xuống kế bên cô

- Chị đang làm gì thế?

- Mắt cô mù hay sao mà không thấy tôi đang trồng cây?

Câu nói không nhường nhịn cũng không mang tính giả tạo của Từ Nhiên làm cho mặt Lý Gia Kỳ càng thêm méo mó. Ở đây là Lãnh gia, cô có thể bộc lộ mọi tính cách của mình. Chuyện ăn nói không kiêng nể gì kia là điều bình thường

Lý Gia Kỳ nắm chặt lấy váy, nuốt cơn giận xuống bụng. Cô ta hít một hơi rất sâu rồi cầm lấy cái cuốc nhỏ để ở trước mặt lên, miệng nở nụ cười tươi

- Em thích cây lắm, em có thể tham gia cùng chị không? Anh hai bảo em đến để làm bạn cùng chị, vì vậy...

- Này cô, mặt của cô còn dày đến mức nào vậy? Mở miệng gọi chị, ngậm miệng gọi chị, tôi với cô thân lắm sao? Còn nữa, tôi chưa từng nghe Lãnh Ngôn rằng mình có em gái. Cho nên, cái từ "anh hai" này, mong cô giữ lại!


(Còn)



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện