Vợ Của Lão Đại Là Ảnh Hậu

Chương 4


trước sau


- Có người kiện chị...vì làm con gái họ tự tử!

Nhã Thanh run rẩy nắm lấy tay cô

- Tự tử?

Cô khẽ nhăn mày, hướng mắt về đám phóng viên

Hay thật! Mới nãy cô còn chẳng thấy ai, mà giờ lại tụ nguyên một đám ở trước công ty

- Vâng! Có một cô gái là Fan của chị, sau khi đi giao lưu Fans về thì liền tự sát nhưng không thành, giờ đang nguy kịch trong bệnh viện

What?

Cái này thì đụng chạm gì đến tự sát?

- Liên quan với nhau?


- Em không biết! Tạm thời chị nên tránh mặt một chút!

Nhã Thanh nhìn cô lo lắng nói

- Không cần! Chị phải đến gặp gia đình đó để biết chi tiết...

Nói rồi cô liền lẻn ra cửa sau mà vào công ty

Cách đấy không xa, một người đàn ông đeo mắt kính lập tức rút điện thoại ra



- Lão đại! Phu nhân có chuyện!

...

Sau khi vào công ty, cô liền đến gặp lãnh đạo. Bộ dạng hùng hổ làm cho mấy nhân viên sửng sốt, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, thì thầm to nhỏ


- Từ Nhiên! Cô có biết mình đã gây ra chuyện gì không?

Mina, quản lí cấp cao của cô lên tiếng, vừa thấy Từ Nhiên, một tập giấy báo liền bay tung tóe vào người cô

- Tôi chẳng biết mình gây ra việc gì?


- Cô hại con người ta tự tử mà còn nói không biết!


- Tôi hại! Mina, chị lú lẫn gì chăng? Tôi hại khi nào?

Cô ngồi xuống chiếc salon màu sẫm ở giữa phòng, vắt một chân lên, khuôn mặt khẽ nâng. Ngũ quan tinh xảo động lòng người...

- Gia đình cô gái kia nói là em khuyên cô ta tự sát!

Nà ní!

Cô còn chẳng biết cô ta mà khuyên thế nào? Chẳng lẽ dùng thần giao cách cảm mà khuyên à! Vô lí...

- Tôi khuyên lúc nào!? Bằng chứng??


- Chẳng phải lúc trước em một cuộc giao lưu với Fans sao? Nói gì mà nếu các em gặp một vấn đề gì đó thì nên làm cho mình thanh thản hơn!

Mina lấy tay xoa đầu, cô gái này luôn làm theo ý mình mà không hỏi người khác


- Bà chị! Ý tôi nói là nên làm cho bản thân mình thanh thản nhẹ lòng hơn, chứ có bảo người ta đi chết! Chã nhẽ có vậy mà cũng khiến con người ta tự sát?

Cô thản nhiên nói!

Đúng thật là lúc giao lưu với Fans cô có nói câu này với một cô gái, nhưng khí đó cô ta nói mình có chuyện phiền lòng nên cô mới bảo cô ta nên làm cho bản thân thanh thản nhẹ lòng hơn, chứ có bảo cô ta tự sát

Điên!

Không lẽ con bé này bị trầm cảm?

- Tốt nhất là thời gian này em nên tránh né truyền thông đi! Mọi việc để công ty lo!

- Tuỳ! Nhưng đây là việc của tôi, tôi cũng nên nhúng tay vào! CHÀO

- Em...

Chưa kịp để Mina nói hết cô đã đứng lên đóng sầm cửa. Quay người hiên ngag rời đi, có vẻ như lúc này Từ Nhiên đã bắt đầu giận...

--------

Trong chiếc xe Rolls Royce trên đường về lâu đài, cô khẽ chợp mắt. Một giọng nói vang lên


- Phu nhân! Người có gì lo lắng?

Người lái xe của cô lên tiếng hỏi

- Không có gì!

Cô khẽ trả lời, tựa lưng vào ghế. Người của Lãnh gia tốt nhất không nên xen vào mấy cái Showbiz rối não này, bọn họ có khi không hài lòng mà dẹp luôn ngành giải trí thì toi!!


Từ Nhiên lắc đầu ngao ngán, cô lấy mặt nạ trong túi ra đặp lên. Mãi lúc lâu sau dừng lại lâu đài, Hạ quản gia đã đứng chờ sẵn ở đó


- Phu nhân!

Một loạt chào vang lên, Từ Nhiên vừa ném chiếc mặt nạ cho hầu nữ rồi cầm khăn tay lau sơ qua. Cô gật đầu

- Ừ!

- Phu nhân! Chủ nhân đang đợi ngài!

Hạ quản gia lên tiếng, ông ta cúi người đưa tay mời cô vào. Cô hơi ngạc nhiên, tên hỗn đản này đợi cô làm gì!?

- Có việc gì sao?

- Tôi không biết! Chủ nhân chỉ dặn khi nào ngài về thì lập tức mời ngài lên gặp mặt!

Hạ quản gia trả lời rồi cùng cô vào lâu đài

Vừa bước vào, hắn đã ngồi ở ghế sofa trong sảnh lớn, kế bên còn có một người đàn ông mặc vest


- Phu nhân!

Người đàn ông kia cúi người chào

- Ừ!

Từ Nhiên cũng làm theo hình mẫu của một gia chủ gia tộc lớn, cô xoay chiếc nhẫn trên tay, ngồi xuống ghế mà hạ giọng

- Anh tìm tôi!


Câu hỏi vừa vang lên đã thu hút ánh mắt của ai kia, người hầu đúng lúc mang lên một ly trà thảo mộc cho cô

- Nghe nói cô gặp vài vấn đề ở công ty??

- Đúng!

Cô nhàn nhạt trả lời

Tên hỗn đản này sao hôm nay lại rảnh rỗi hỏi về việc của cô vậy

- Cần tôi giúp?

Hắn hờ hững nhìn cô, ly rượu trong tay lắc qua lắc lại, ánh mắt sắc bén kia khẽ đảo

- Không cần! Việc tôi tự giải quyết!


Từ Nhiên một mực từ chối, cô nhấp môi ly trà rồi đứng hẳn dậy, xoay người không chút lưu tình mà lên phòng


Lãnh Ngôn cũng không hỏi thêm hay nói bất cứ điều gì, hắn phắt tay, người đàn ông kia liền gật đầu đứng dậy chào hắn rồi ra về

(...)

Mãi lúc sau, cô vừa bước ra khỏi nhà tắm liền đặt lưng xuống giường. Bỗng một lực đạo kéo cô lại

- Anh...sao lại ở đây nữa?

- Cần cô quản?

Hắn trả lời, bàn tay kéo cô vào lòng


- Việc của cô tôi đã biết!

- Đó là chuyện của anh!


Tên này nếu muốn biết thì ai giấu được hắn?? Kẻ không coi trời bằng vung này có đánh chết cũng không sửa tật


Từ Nhiên cố đẩy hắn ra, nhưng lại bị hắn lật người đè ở dưới. Bàn tay rắn chắc kia giữ tay cô đè lên đầu, tay còn lại di chuyển dần đến cái cúc áo bị bung. Làn da trắng trẻo mát lạnh càng làm hắn hứng thú...

- Anh...muốn làm gì?

- Làm việc vợ chồng nên làm!

- Có liên quan?

- Có!

Hắn nhìn cô, bàn tay to lớn vuốt ve khuôn mặt của cô

- Liên quan gì?

Cô hỏi, đôi mắt không ngừng phóng ra tia sát khí nhìn hắn

- Phục vụ tôi! Việc của cô sẽ được giải quyết!

- Anh vô sỉ! Tại sao lại giúp tôi!?

- Vì tôi là chồng cô!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện