Vợ Của Lão Đại Là Ảnh Hậu

Chương 23


trước sau





Từ Nhiên và Lãnh Ngôn đứng trước mui xe nhìn những chiếc xe đối diện. Đám người kia liền lập tức xuống xe đối đầu với hắn và cô



Một tên cao to lực lưỡng dẫn đầu





- Các ngươi do ai phái đến?


Lãnh Ngôn lạnh lẽo nói





- Không quan trọng, bọn ta nhận lệnh không để ngươi sống qua tối nay!


Tên cầm đầu lên tiếng, khẽ liếc qua cô





- Còn có gái đẹp theo kế bên đây?






- Cô em...đợi anh giết thằng kia rồi sẽ đem em đi...ha...


Bọn chúng bỡn cợt cười mà chẳng để ý đến ai đó đen mặt. Từ Nhiên thầm khinh bỉ





- Loại vô sỉ!





- Gì cơ? Em nói gì?



Một tên trong số chúng định tiến lên thì bị cô đá một cước ngay giữa thân




- Á...mẹ kiếp, con khốn!



Tên kia đau đớn ôm thân dưới. Lãnh Ngôn nghe hắn chửi thì lập tức hàn khí bao quanh



Vợ hắn cũng dám chửi...gan lắm!



Lãnh Ngôn tiến lên một bước cầm khẩu súng nhắm vào hạ thân của tên đang khụy kia



"Pằng"


Viên đạn ghim qua tay xuyên qua hạ bộ của tên kia




- Á....





- Vô dụng!


Lãnh Ngôn đưa mắt nhìn tên kia đau đớn đến ngất xỉu. Hắn hừ lạnh, đưa ánh mắt sắc bén đến đám phía sau



Đám người kia biết đây chính là lời cảnh cáo: Dám nhìn vợ hắn với ánh mắt tham muốn sẽ chung số phận với tên bị vừa bị hắn phế...






- Mẹ kiếp!!


Tên dẫn đầu chửi thầm, cầm côn nhị khúc dắt sau người hướng đến chỗ hắn



Lãnh Ngôn thấy tên đang lao tới cầm vũ khí, hắn nhanh nhẹn né người sang bên. Đôi chân dài đá một cái dính vào bụng tên kia, bàn tay hắn lạnh lẽo cầm cổ tay bẻ một cái "Rắc". Tiếng xương vỡ vang lên trong không khí



Tên kia tím mặt, cầm bàn tay bị bẻ gẫy khụy xuống. Đau đớn la "A...a...a..."




Đám người còn lại nhìn nhau nhanh chóng lấy vũ khí ra rồi xông lên. Tên cầm dao, tên cầm gậy,...



Từ Nhiên đứng khoanh tay xem trò vui, thấy đám kia xông lên cùng lúc cô hơi nhăn mày. Từ Nhiên nhanh chóng lấy một cây gậy đã được gấp 3 lại giắt trên đùi ra. Đây là vũ khí mà cô luôn mang theo trong những trường hợp như vậy


"Cạch"


Chiếc gậy trong tay Từ Nhiên được gắn dài ra, cô lướt qua người của Lãnh Ngôn.



Vừa chuẩn bị giao tiếp với đám người kia, Từ Nhiên nhún chân xoay người. Đôi chân đạp vào tên đi đầu, chiếc gậy bằng sắt trong tay cứ thế mà tung hoành


Lãnh Ngôn nhếch miệng nhìn cô, tư thế rất khiêu gợi, thân thủ rất tốt, bước chân rất chắc, thủ đoạn rất nhanh...Hắn nhanh chóng lao vào hỗ trợ cô


Hai vợ chồng, người đánh người đỡ. Chẳng bao lâu đám người kia đã ngã xuống



Ngay lúc này, Ôn Kiều và Diêu Minh dẫn theo thuộc hạ nhanh chóng có mặt. Bọn họ nhìn những lộn xộn trước mặt





- Chủ nhân! Phu nhân!



Ôn Kiều và Diên Minh bước đến trước mặt cô và hắn




Nhìn Từ Nhiên hơi thở có chút loạn, Ôn Kiều lập tức hiểu. Lại nhìn sang Lãnh Ngôn, hắn cho tay vào quần, vẻ mặt lạnh lẽo vô cảm





- Đưa đám này phế cho ta!



Lãnh Ngôn hạ giọng


Diêu Minh nhìn đám đang nằm dưới đất, phất tay. Đám thuộc hạ lập tức rút dao găm ra hạ thủ...



Từ Nhiên mệt mỏi đi đến chỗ xe đua, cô ngồi lên mui xe. Bàn tay nhỏ gấp cây gậy lại, giắt vào đùi. Ánh mắt liếc qua Ôn Kiều





- Mang nước!





- Vâng!


Ôn Kiều cung kính đưa nước và khăn đến chỗ cô



Hắn khẽ khen thầm



"Phu nhân...thật khí phách"


Lúc nãy, Ôn Kiều có nhìn sơ qua. Mấy tên đang nằm kia, trên người đều có một vết gậy nhắm đến những chỗ hiểm. Mỗi vết gậy đều đưa dứt khoát, tuy không lấy mạng như cũng đủ tàn phế


Lãnh Ngôn hừ lạnh, lên chiếc Hummer mà Diêu Minh mang tới. Hắn vẫy tay về phía cô. Từ Nhiên lập tức hiểu, cô nhanh chóng leo lên xe





- Quay về!


Hắn hạ lệnh chiếc Hummer lập tức quay đầu hướng về tòa lâu đài của Lãnh gia


Ôn Kiều và Diêu Minh tự giác ở lại để giải quyết sự việc





Không biết viết hành động đâu...mn thông cảm nha! ~.~



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện