Vợ Cũ Ảnh Hậu Không Dễ Theo Đuổi

Người xuất sắc hơn cô còn cố gắng hơn cô nhiều


trước sau

Chương 25: Người xuất sắc hơn cô còn cố gắng hơn cô nhiều

Địa điểm thử vai phim Hoắc Sâm làm đạo diễn ở ngoại ô, tại biệt thự của ba Hoắc Sâm.

Sáng sớm, Tả Nam đã tới khách sạn đón Quý Lăng Âm.

“Lăng Âm, tôi nói cô nghe, cơ hội lần này vô cùng vô cùng hiếm có. Nếu cô có được nhân vật lần này, thì chuyển ngành đã thành công hơn nửa rồi. Ngược lại, nếu lần này thử vai thất bại, sau này sẽ khó có lại cơ hội tốt như vậy nữa. Tôi nói cô nghe...”

Người còn chưa vào phòng, mà tai đã nghe thấy tiếng lảm nhảm của Tả Nam.

Bạch Mộng Hàm đang ngủ say trong căn phòng khác, không vui, kéo chăn trùm lên đỉnh đầu, nhẹ nhàng nói mê một tiếng.

Nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng ở phòng cách vách, Quý Lăng Âm làm động tác suỵt với Tả Nam, khẽ nói: “Chị nhỏ tiếng thôi, Mộng Hàm vẫn đang ngủ.”

Tả Nam không hề giảm nhỏ âm lượng vì nhắc nhở của Quý Lăng Âm, ngược lại còn nói to hơn: “Đã giờ này rồi còn ngủ cái gì? Trên mạng có câu nói thế nào nhỉ, đáng sợ nhất không phải không đủ xuất sắc, mà là người xuất sắc hơn cô còn cố gắng hơn cô nhiều.”

“Chị Nam.” Sắc mặt Quý Lăng Âm hơi trầm xuống, khẽ kêu Tả Nam một tiếng.

Câu này quả thật là Tả Nam cố ý nói, vì để đả kích Bạch Mộng Hàm.

So với sự cố gắng và có ý tưởng của Quý Lăng Âm, Bạch Mộng Hàm thật giống như một quả bóng nhỏ, thuộc loại mà người ta đá một cái là cô ta liền lăn.

Trở về Lạc Thành đã mấy ngày, ngoài hoạt động nhóm ra, Bạch Mộng Hàm rất ít khi có hoạt động riêng của mình.

Tả Nam biết Quý Lăng Âm trước giờ đều bảo vệ Bạch Mộng Hàm, nên cũng im lặng không nói gì nữa.

Cảm tình của hai cô gái của nhóm này rất kỳ diệu, cũng rất kỳ quái. Bạch Mộng Hàm và Quý Lăng Âm rõ ràng tính cách không giống nhau như vậy, nhưng lại thân như chị em vậy.

Quý Lăng Âm có chủ kiến, có ý tưởng, còn Bạch Mộng Hàm vừa hay ngược lại, giống như tất cả mọi chuyện đều giao cho Quý Lăng Âm làm, hoàn toàn coi Quý Lăng Âm là chỗ dựa.

Cô ta nhìn Quý Lăng Âm một cái, thấy Quý Lăng Âm trang điểm như thiếu nữ ham hỏi, lập tức cau mày. “Cô định mặc như vậy đi thử vai?”

Quý Lăng Âm không để ý tới ánh mắt xem thường của cô ta, lạnh giọng nói: “Như này thì sao?”

Cô đã nghiên cứu kỹ càng kịch bản rồi, bộ phim này tên là “Em khó quên nhất”.

Nữ chính Mễ Hạ thời học sinh là một cô gái hơi phản nghịch, hơi kiêu ngạo. Cô ta thích âm nhạc, thích nhạc rock và trữ tình, bất hòa với ba mẹ, vô cùng xem trọng tình bạn.

Sau này cô ta và bạn thân thích cùng một người con trai mà lựa chọn rời đi, sau đó thành toàn cho bạn và người con trai kia, cũng thành toàn cho ba mẹ suốt ngày cãi vã vì cô.

Rất giống với cô năm năm trước.

Năm năm trước, cô chạy trốn tất cả, không ra mặt làm sáng tỏ sự thật cô vẫn chưa chết, cô chọn giấu họ giấu tên, rời khỏi thành phố này, sống cuộc sống mới.

Nghĩ đến những điều này, ánh mắt vốn lạnh nhạt không có cảm xúc của Quý Lăng Âm đột nhiên lại càng tối xuống. Điều này khiến cho Tả Nam còn định nói cô vài câu bỗng nhiên im lặng.

“Yên tâm, tôi có chừng mực, đi thôi.” Quý Lăng Âm nhận ra cô hơi bất thường, rất nhanh đã khôi phục lại, nhỏ giọng nói với Tả Nam.

Nói xong, cô liền cầm túi xách đi ra ngoài phòng.

Trước khi ra khỏi cửa còn không quên gõ nhẹ cửa phòng của Bạch Mộng Hàm. “Mộng Hàm, tớ ra ngoài đây, có chuyện gì thì gọi điện.”

Bạch Mộng Hàm mơ mơ màng màng đáp lại: “Được, chúc cậu thành công!”

“Đúng rồi, công ty đã sắp xếp xong chỗ ở cho các cô rồi. Mấy ngày nay đang lắp đồ gia dụng, vài ngày nữa chắc có thể vào ở.” Sau khi ra khỏi phòng khách sạn, Tả Nam giống như nhớ ra điều gì, quay đầu nhìn Quý Lăng Âm nói.

“Ừ.” Quý Lăng Âm không quan tâm lắm, cô sớm đã biết công ty sẽ sắp xếp, nên cũng không nghĩ nhiều.

Chỉ là câu tiếp theo của Tả Nam lại khiến trong lòng cô khựng lại.

“Lần này công ty bỏ ra vốn lớn đó, thế mà lại giúp các cô thuê một căn biệt thự nhỏ của hoa viên Cảnh Giang. Hoa viên Cảnh Giang nha, đó là đãi ngộ mà minh tinh tuyến đầu mới có, cũng không biết sao Tổng giám đốc lần này lại hào phóng như vậy.” Lúc Tả Nam nói câu này, trong ánh mắt cô ta đầy hàm súc.

Tả Nam nằm mơ cũng không ngờ nhóm cô ta dẫn dắt vừa về Lạc Thành đã được ưu đãi như vậy.

Quý Lăng Âm dừng bước chân, sắc mặt cũng lập tức sụp đổ. “Chị nói cái gì? Nơi ở là hoa viên Cảnh Giang?”

Hoa viên Cảnh Giang... ...

Cái nơi chứa đựng ác mộng một năm của cô.

Tại sao cứ phải chọn chỗ đó?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện