Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Nam Thần An Xuất Hiện


trước sau

Advertisement


Cố Lan Tâm ngoan ngoãn hiểu chuyện ngồi xuống bên cạnh giường của ông Mộ, đôi mắt long lanh, giọng nói trầm xuống, “Bắc Ngật bận việc ở công ty, không có thời gian đến thăm ông, cháu với tư cách là vợ sắp cưới của Bắc Ngật, thay Bắc Ngật đến nhận lỗi với ông ạ.”
Cố Lan Tâm ở trước mặt người lớn giả vờ rất giỏi, trước giờ đều dễ dàng qua mặt mọi người, sắc mặt của ông Mộ tối đi, giọng nói nặng như tiếng chuông vang lên, “Bắc Ngật có một người vợ đảm đang giúp đỡ mình như này, đúng là có phúc mà, bốn năm rồi, cuối cùng cũng gặt được thành quả, sắp đến ngày kết hôn, Lan Tâm, sau này cháu hãy chăm sóc tốt cho Bắc Ngật nhé.”
Ngoài mặt ông Mộ thì lãnh đạm nhưng thật ra trong lòng đang nghĩ làm thế nào để bồi dưỡng con rối Cố Lan Tâm này trở thành quân cơ giúp ông giám sát Mộ Bắc Ngật.

Mọi người ai cũng biết ông Mộ cưng chiều Mộ Thiếu Lãnh, nhưng lại không để lại Mộ thị cho đứa cháu cưng quản lý mà để lại cho con trai đích tôn Mộ Bắc Ngật.

Tuy ông Mộ giao Mộ thị cho Mộ Bắc Ngật quản lý, nhưng trong công ty có không ít tai mắt của ông, từng giây từng phút giám sát mọi hoạt động của Mộ Bắc Ngật, nếu anh thay lòng đổi dạ, ông Mộ sẽ là người biết đầu tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể sa thải Mộ Bắc Ngật!
Mộ Bắc Ngật làm sao có thể không biết suy nghĩ của ông Mộ, nhưng anh mới quản lý công ty mấy năm, muốn lật đổ ông Mộ vẫn còn cần thời gian, vì muốn nắm chắc cơ hội, Mộ Bắc Ngật đành lựa chọn thuận theo, ngoài mặt luôn nghe lời ông Mộ, khiêm tốn nhã nhặn, lễ phép.

Đối với chuyện Mộ phu nhân và Mộ Thiếu Lãnh cậy thế bắt nạt người, luôn có thái độ chế giễu, nhạo báng, anh lựa chọn im lặng chấp nhận.

Vì thế ông Mộ mới để cho Mộ Bắc Ngật quản lý công ty đến bây giờ, năm đó anh đón Cố Lan Tâm về nhà, ông Mộ vốn không đồng ý, trong lòng ông nghĩ, hôn nhân của Mộ Bắc Ngật phải do ông nắm quyền quyết định.

Nhưng năm đó Mộ Bắc Ngật khăng khăng đón Cố Lan Tâm về nhà họ Mộ, cực kỳ cưng chiều, ông Mộ cũng không nỡ phá vỡ cuộc sống bình yên giả dối này, đành âm thầm quan sát Cố Lan Tâm.

Cố Lan Tâm không làm ông thất vọng, cô ta trở thành một quân cờ đắc lực đồng thời trói buộc được trái tim của Mộ Bắc Ngật.


Lúc này ông Mộ nhìn Cố Lan Tâm lãnh đạm mở lời, Cố Lan Tâm ngay lập tức đáp lại, “Lan Tâm nhất định sẽ nghe lời ông chăm sóc tốt cho Bắc Ngật ạ.”
Ông Mộ lông mày nhíu chặt dần dần giãn ra, Cố Lan Tâm biết Mộ Bắc Ngật rất kính trọng ông Mộ, lúc này đang chuẩn bị những lời muốn nói trong lòng, do dự lên tiếng, “Ông Mộ, Lan Tâm có một chuyện muốn nói với ông ạ.”
“Cháu nói đi.”
“Gần đây có một người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Bắc Ngật, cô ta cố ý quyến rũ Bắc Ngật, cháu đã nói chuyện với Bắc Ngật rồi, nhưng cháu không đấu lại được với người phụ nữ đó, Bắc Ngật bị cướp đi thì phải làm sao ạ?” Cố Lan Tâm cúi đầu, giọng nói đầy tủi thân.

Điều này khiến ông Mộ vô cùng không hài lòng, tuy Cố Lan Tâm đơn giản, không có tâm ý gì, có lợi cho ông Mỗ, nhưng cô ta quá yếu đuối, lại một lòng một dạ yêu Bắc Ngật, sẽ không tự quyết định được.

Ông Mộ lập tức nhíu mày, trầm giọng nói, “Bắc Ngật không phải từ trước đến nay chỉ có mình cháu sao, ở đâu ra một người phụ nữ nữa vậy?” “Ông Mộ, cháu cũng không giấu gì ông, người phụ nữ đó là con riêng nhà họ Cố, bốn năm trước đã cắt đứt quan hệ với nhà cháu, cô ta là nhà thiết kế váy cưới của cháu, có lẽ vì muốn quay lại nhà họ Cố cũng có lẽ vì đố kỵ với cuộc sống của cháu…”
“Hoang đường! Cái loại phụ nữ này rõ ràng là muốn trèo lên cao đây mà, đúng là loại phụ nữ không có giáo dục!” Ông Mộ nghe thấy điều này, không nén được cơn giận nói.

Cố Lan Tâm tiếp túc cúi đầu, ánh mắt cố tình vô tình liếc nhìn ông Mộ một cái, ông Mộ tức giận đến mức hô hấp hơi khó khăn, “Lan Tâm, tính cháu mềm yếu quá, để người ngoài bắt nạt, chuyện này cứ giao cho ông giải quyết, có điều này Lan Tâm, ông thay cháu ra mặt giải quyết chuyện này, sau này cháu phải làm cho tốt danh phận cháu dâu của nhà họ Mộ, nghe theo lời ông, biết chưa?”
“Cháu sẽ luôn nghe theo lời ông ạ.” Trong lòng Cố Lan Tâm vui mừng, vội vàng lên tiếng trả lời.

Lúc này tâm trạng của ông Mộ mới dịu đi một chút, đôi mắt u ám.

Cố Lan Tâm thông đồng với ông Mộ xong, Mộ Thiếu Lãnh cùng Mộ phu nhân từ ngoài đi vào phòng, Mộ Thiếu Lãnh vừa bước vào đã lên tiếng, “Ông nội, Thiếu Lãnh đến thăm ông nè!”

Chỉ có lúc gặp Mộ Thiếu Lãnh, khuôn mặt nghiêm nghị của ông Mộ mới dịu đi rất nhiều, cười rất tự nhiên.

“Thiếu Lãnh, cháu đến rồi đấy à.”
Mộ Thiếu Lãnh vừa vào đã nhìn thấy người phụ nữ ngồi trước mặt, chán ghét nhíu mày, người phụ nữ của Mộ Bắc Ngật đây sao?
“Ông nội, người phụ nữ này sao lại ở đây ạ?” Giọng điệu lộ rõ sự chán ghét.

Hình như Cố Lan Tâm cảm thấy gì đó khác thường, đứng lên quay đầu lại, nhìn Mộ phu nhân và Mộ Thiếu Lãnh một cách khiêm tốn và lễ phép, “Bác gái, cậu chủ nhỏ.”
Mộ Thiếu Lãnh không hề che giấu đi sự chán ghét, đi đến bên giường ông Mộ, “Ông nội, bao giờ ông mới giao Mộ thị cho cháu vậy ạ?”
“Cái thằng nhóc này, ông nội nói rồi, chuyện này không vội được, cháu vẫn còn nhỏ, vội gì chứ?”
Ánh mắt của Mộ phu nhân tối sầm lại, ánh mắt đảo đi đảo lại trên người Cố Lan Tâm, không che giâu được cái thái độ khinh thường, Cố Lan Tâm bước lên phía trước, “Bác gái à, gần đây cháu xem sản phẩm mới của rose, đang định mua tặng bác, chi bằng lần sau cháu mang đến cho bác xem, được không ạ?”
“Không cần đâu, cô Cố.

Tôi không cần giống cô Cố dùng những thứ đồ trang sức này để làm đẹp bản thân.” Mộ phu nhân trả lời với thái độ cực kỳ lạnh lùng.

Cố Lan Tâm tức giận nhưng vẫn duy trì thái độ khiêm tốn, cười vui vẻ.


Ông Mộ không nhìn được nữa, lên tiếng, “Được rồi, Lan Tâm, nếu có việc bận gì thì đi đi, hôm sau lại đến thăm ông.”
“Vâng, cháu biết rồi ạ.”
Ánh mắt nghiêm nghị của ông Mộ liếc nhìn Mộ phu nhân, ông rất cưng chiều Mộ Thiếu Lãnh nhưng không đồng nghĩa với việc ông có thái độ tốt với Mộ phu nhân, “Vừa nãy nói cái gì vậy?”
“Bố, bố đừng tức giận, lúc nãy Hân Lan chỉ muốn thay bố dạy dỗ cô Cố một chút thôi ạ.”
Ở bên kia, Cố Tiểu Mạch ngồi ở phòng sách trong nhà, nhìn thiết kế trong tay, tất cả đều là cô ngày đêm hết lòng hết dạ sáng tạo, Cố Tiểu Mạch không hiền lành lắm, đối với những chuyện mà nhà họ Cố đã làm với cô, cô luôn ghi nhớ trong lòng, không thể nào quên được.

“Những bộ váy cưới này mà để Cố Hồng Quyên mặc lên người, chẳng khác gì sỉ nhục thiết kế của mình.” Cố Tiểu Mạch một tay chống cằm, tay kia cầm bản thiết kế than thở trong lòng.

“Nhưng mà Mộ Bắc Ngật đối xử tốt với Cố Hồng Quyên thật đó, mỗi cái bản thiết kế thôi mà bỏ ra tận 350 triệu.” Cố Tiểu Mạch nói với giọng điệu chua xót, trong đầu bất giác lướt qua hình bóng lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật, ngay lập tức Cố Tiểu Mạch tỉnh táo lại, “Hừ hừ hừ, Cố Tiểu Mạch, mày ngưỡng mộ cái gì hả, số của Cố Hồng Quyên tốt hơn mày một chút, nhưng mày vẫn phải sống cho tốt chứ!”
Cố Tiểu Mạch vỗ lên trán, sau đó nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên.

Nám Nám bị tiếng chuông cửa làm thức giấc, cô bé dụi dụi đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ, ngồi dậy, giọng nói còn có chút lười biếng, “Nấm ơi, ai gõ cửa thế ạ?”
“Để mami đi mở cửa.”
Cố Tiểu Mạch bước đến cửa, vừa mở ra, đặp vào mặt cô là một nụ cười tươi rói, “Surprise!”
Cố Tiểu Mạch đơ tại chỗ, không dám tin vào mắt mình, “Anh Nam, sao anh lại đến đây?”
“Xin lỗi Tiểu Mạch, bên Anh có chút chuyện dây dưa mất hai ngày, công việc vừa kết thúc, anh liền đến tìm em đó.”
Cố Tiểu Mạch mời Nam Thần An vào nhà, suốt bốn năm ở Anh, Nam Thần An chăm sóc cho Cố Tiểu Mạch từng li từng tí, Cố Tiểu Mạch coi anh như anh ruột của mình, tình cảm rất sâu nặng.

Nám Nám bò từ trên giường xuống, bộ váy công chúa đang mặc trên người nhăn nhó, chạy ra cửa, lúc nhìn thấy Nam Thần An, đôi mắt sáng lên, cực kỳ vui mừng chạy đến, “Chú Nam!”

“Nám Nám của chú, mau lại đây chú bế nào.” Lần nào Nam Thần An gặp Nám Nám cũng như thể gặp con gái ruột của mình vậy, lúc ở Anh luôn luôn trêu Cố Tiểu Mạch, “Nếu Nám Nám là con gái anh thì tốt biết bao!”
Ở trước mặt mọi người Cố Tiểu Mạch luôn bộc lộ tài năng của mình, nhe nanh múa vuốt bảo vệ bản thân, nhưng chỉ cần ở trước mặt Nam Thần An, cô từ trước đến nay đều ngoan ngoãn nghe lời, thu lại những cái gai trên người.

“Anh Nam, lần này chắc em phải mượn của anh một ít tiền đó.”
“Tiểu Mạch, anh đã nói từ trước rồi mà, ngay từ đầu đã giúp đỡ em thì sau này vẫn sẽ giúp đỡ em, em lại cứ giữ khoảng cách với anh, anh đau lòng rất lâu rồi đó.”
“Anh Nam, anh lại trêu em rồi, Tiểu Mạch kiếm được tiền nuôi gia đình, tất nhiên sẽ không thể nhận sự giúp đỡ của anh Nam nữa.”
Nam Thần An cưng chiều xoa đầu Cố Tiểu Mạch, một tay bế Nám Nám, đôi mắt sáng long lanh bỗng lăn tăn gợn sóng, chỉ là Nam Thần An trước giờ không bộc lộ ra ngoài mà thôi, “Tiền viện phí anh sẽ trả lại giúp em, nhưng anh nghe nói, em muốn đổi người thiết kế váy cưới cho Mộ thị, phải không?”
“Vâng ạ, chỉ là đến giờ vẫn chưa tìm được người thích hợp, em nghĩ Mộ thị sẽ chủ động đổi người.”
“Nếu họ đổi Tiểu Mạch của chúng ta, là tổn thất của bọn họ, đến lúc đó nàng dâu mới của Mộ thị chắc chắc sẽ không thể nào đẹp lộng lẫy được.” Cố Tiểu Mạch là bé cưng của Nam Thần An mà, anh không chút do dự lên tiếng bảo vệ Cố Tiểu Mạch.

“Anh Nam, anh lại trêu em nữa rồi.”
Lần này Nam Thần An đến đây là để thay Cố Tiểu Mạch giải quyết chuyện này, liếc nhìn cô một cái, “Tiểu Mạch, nếu chuyện của Mộ thị không giải quyết được, anh sẽ đích thân giải quyết thay em, chắc chắn sẽ như em muốn.”
“Anh Nam, chuyện này anh để Tiểu Mạch giải quyết đã, nếu Tiểu Mạch không giải quyết được, em sẽ cầu xin anh Nam, ổn không ạ?”
Tối hôm đó, Nam Thần An đưa Cố Tiểu Mạch cùng Nám Nám đến nhà hàng ngon nhất ở Kinh Đô ăn tối, ba người vốn đã rất thân thiết vì thế cảnh tượng ăn tối vô cùng vui vẻ.

Ở một bàn tròn xa xa, Mộ Bắc Ngật đang dùng bữa tối với bên đối tác.

Bên đối tác đang hưng phấn quảng cáo lợi ích công ty của họ cho Mộ Bắc Ngật..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện