Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 190


trước sau

Advertisement


Vài người mặc đồ đen mặt không biểu cảm bước vào, cũng vì đã từng gặp ông Mộ vài lần nên lúc nhìn thấy bọn họ Cố Tiểu Mạch cảm thấy có gì đó không đúng.

“Cô Cố, ông nhà chúng tôi muốn gặp cô, cô đi cùng chúng tôi một chuyến”
Nhìn mà xem, giọng điệu 100% là mệnh lệnh, trước giờ đều không cho cô cơ hội từ chối và phản kháng!
Gô đi lại khó khăn, tên mặc áo đen mang đến một chiếc xe lăn, Cố Tiểu Mạch được đẩy ra bên ngoài.

Cô nhíu mày, ngồi trên xe lăn, khí thế bỗng yếu đi rất nhiều, huhu…
Cô vứt điện thoại trong phòng, không kịp liên lạc với người khác, cô bị đẩy ra bên ngoài cũng không có phản ứng gì, cô được đưa đến nhà cũ nhà họ Mộ.

Cô chưa bao giờ đến nhà cũ nhà họ Mộ, ở đây cách thành phố ồn ào xa hoa một đoạn khá xa, mỗi căn biệt thư đều tách riêng ra giống như đang tuyên bố sự giàu sang của mình.


Nếu so sánh thì nhà họ Cố chẳng là gì cả.

Cố Tiểu Mạch hơ hơ một tiếng, không ngờ cô lại có tâm tư để suy nghĩ về giá cả của những ngôi nhà này, cô được đẩy vào nhà cũ nhà họ Nộ.

Lúc vào nhà Cố Tiểu Mạch chỉ cảm nhận được sự uy nghiêm trang trọng nhưng khiến người ta vô cùng áp lực, giống như bị trói buộc, không có không gian để tự do hít thở.

Cố Tiểu Mạch bất giác nghĩ đến Mộ Bắc Ngật, hóa ra, Mộ Bắc Ngật từ bé đã ở đây, chẳng trách anh lại lạnh nhạt thờ ơ như vậy!
Tên áo đen đẩy Cố Tiểu Mạch vào phòng khách, đối mặt với ánh mắt uy nghiêm của ông ông ta đặt tờ báo xuống, người làm đang làm việc của mình ở mọi ngõ ngách trong nhà.

Đồng thời Cố Tiểu Mạch cũng biết rõ một điều, nhà họ Mộ có nhiều tiền hơn cô nghĩ, rất nhiều tiền…
“Cô Cố, chúng ta lại gặp rồi”
Ông Mộ đè nén sự phẫn nộ lên tiếng, ánh mắt hiện lên sự tức giận.

Cố Tiểu Mạch ngồi ở xe lăn, cô nghĩ, lần nào gặp mặt cũng không vui vẻ, vậy tại sao còn phải gặp nhau chứ?
Cố Tiểu Mạch lạnh lùng đáp lại, “Ông Mộ, lần này gặp không phải là điều tôi muốn, thế nên ông Mộ có gì muốn nói thì nói luôn đi, chúng ta nên sớm kết thúc cuộc gặp mặt này”
Hơ hơi Một người phụ nữ không biết trời cao đất dày!
Ông Mộ nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt hết sức uy nghiêm, trầm giọng nói, “Hôm nay tham quan nhà cũ của nhà họ Mộ rồi, cô thấy thế nào? Sau này có muốn sống ở đây không?”
Cố Tiểu Mạch lập tức nghe hiếu hàm ý sâu xa trong câu hỏi của ông Mộ, tràn đầy sự khinh bỉ chế giễu, Cố Tiểu Mạch kinh ngạc, cảm giác bị làm nhục đến nhanh vô cùng!
Cô đè nén sự tức giận, cười hi hi lên tiếng,

Advertisement
“Ừ, căn nhà được dát vàng đúng là nguy nga lộng lẫy, không biết phòng của Mộ Bắc Ngật ở đâu, tôi muốn tham quan một chút?”

“Người phụ nữ như cô, tôi biết ngay là cô chỉ thích tiền của Mộ Bắc Ngật, trước đây tôi đã từng cho cô cơ hội, 50 vạn không phải là con số nhỏ, không ngờ cô còn muốn nhiều hơn”
Ông Mộ nổi giận, trực tiếp ụp tội danh lên đầu Cố Tiểu Mạch.

Cố Tiểu Mạch cười lạnh một tiếng, so với sự phẫn nộ của ông Mộ thì cô điềm tĩnh hơn rất nhiều, tuy cô ở đây chỉ có một mình không người giúp đỡ, nhưng khí thế không thể yếu đi được, “Ông Mộ, ngay từ đầu ông đã cho rằng tôi muốn tiền của Mộ Bắc Ngật, thế nên mới cầm 50 vạn đến để đuổi tôi đi, nếu ông đã nghĩ như vậy, bây giờ để tôi thấy ngôi nhà cũ này, tôi chắc chắn sẽ không cần 50 vạn đó, ít nhất cũng phải là nhà cũ này hoặc là Mộ Thị mới được”
Cô dễ dàng khiến ông Mộ nổi trận lôi đình, chỉ cần một câu nói, ông Mộ nắm chặt tay đập xuống bàn.

Vang lên một tiếng rất to, bàn trà còn chệch sang bên một chút.

Cố Tiểu Mạch chớp mắt, ông già này nổi giận thật đáng sợ… chẳng trách đánh Mộ Bắc Ngật đau như vậy.

“Chưa gì đã nói ra mục đích của mình rồi, cô cho rằng Mộ Bắc Ngật sẽ cần người phụ nữ như cô sao? Tôi nói cho cô biết, đừng cho răng cô sẽ đạt được mục đích của mình, hôm nay tôi gọi cô đến đây là để cảnh cáo cô lần cuối, tốt nhất là hãy biết điều một chút.


Cuối cùng cũng đợi được rồi.


Cố Tiểu Mạch nhìn ông Mộ cười, từng câu từng chữ tấn công ông Mộ, “Ông Mộ, nếu ông đã nói như vậy thì tốt rồi, tôi trước giờ đều không có ý định đạt được mục đích của mình, bởi vì tôi không hề muốn nhà họ Mộ, Mộ Thị của ông, chúng ta không liên quan gì đến nhau, bây giờ ông có thể để tôi đi chưa?”
Mặt cười hì hi, trong lòng chửi một tiếng ĐM.

Cố Tiểu Mạch đè nén cơn giận, tốn công tốn sức đưa cô đến đây chỉ để uy hiếp cô.

Ông Mộ cũng chỉ là muốn làm nhục cô mà thôi, căn nhà to như thế này có người phụ nữ nào không muốn nhào tới chứ??
Hơ hơ, với sự hiểu biết của mình về Cố Lan Tâm, cô ta cũng chỉ xem trọng tiền tài của nhà họ Mộ, cô ta từ bé đã muốn cướp hết tất cả vinh hoa phú quý của người khác.



Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện