- Kook làm không nổi đâu!
- không thử sao biết
Choi nhìn cậu ngồi cúi đầu tay vò muốn nát cái túi giấy. Nghĩ cũng mắc cười từ lúc còn trong trường cho đến khi bị có một trận ẩu đả với Taehyung hắn luôn là người ghét sự yếu đuối đến nổi không thể tiếp xúc, gì cũng không thử thì sao biết, nếu Jungkook chịu để tên đó đi cưới vợ thì đã không thèm nói chuyện để cho ăn đánh vô đầu
Đúng là ghét của nào trời trao của đó trước mắt hắn bây giờ có khác gì một chú thỏ nhỏ đáng thương sắp bị một con cáo cái cướp mất củ cà rốt siu to khủng lồ mà không làm gì được
- vậy cậu đi chúc hắn sớm sinh con đi là vừa
Jungkook bận tổn thương mà nghe xong càng không thể không ngước lên nhìn hắn
- ác đụt, hứ!
- chứ cậu không làm nổi không đúng sao? Chỉ còn cách chúc hắn làm rể vui vẻ đ...
*bụp*
Mấy hộp thức ăn bằng thiết Jungkook không ngần ngại mà dệnh lên đỉnh đầu hắn một cú tội làm cậu buồn. Hắn ôm đầu xuýt xoa, má nó bộ nói sai gì hả?
Đánh như con!
- cậu có tin tôi đánh c..
- đánh đi, đầu Kook nè đánh đi, không có Taehyung ở đây đâu đánh đi...huhuh
Nói rồi cậu oà khóc thật lớn, hắn nảy giờ "