Vinh Quang Chúa Tể

42: Tiến Lên! Tiến Về Phía Trước! Chinh Phục Cả Thế Giới!


trước sau

Advertisement


Đoàn thám hiểm năm người cùng với một vị hộ vệ bản địa đi bộ hết khu vực lồng không khí giống như sân bay, đến một lối đi rất rộng, đoán chừng phải có hai trăm mét, phía cuối lối đi là biên giới của thế giới nhân tạo.
Nhìn từ xa, thế giới nhân tạo có hình vòm cầu với phần rìa phát ra ánh sáng màu xanh biếc, không lớn lắm, chỉ cỡ một cây số.

Có một đội thám hiểm người bản địa bước ra từ biên giới của vòm cầu nhìn thấy đội của Phạm Nhã, bọn họ kinh ngạc nhìn Tận Thế Hắc Mã, hiển nhiên đã rất lâu họ chưa thấy một vị chúa tể.
Đội thám hiểm bản địa này đi ngang qua đội của Phạm Nhã, chờ cho những người sau bước vào thế giới nhân tạo, họ mới bắt đầu bàn luận, một người mặc giáp đỏ nói:
“Người kia là ai vậy, một vị chúa tể đã tồn tại lâu đời sẽ không đi vào chỗ này.”
Một người mặc giáp đen trả lời: “Đây là một vị chúa tể trẻ.

Nhưng không biết anh ta nhận sự ban ân của vị chúa tể nào, đã rất lâu rồi không nghe nói có vị chúa tể nào đến tòa Tháp của mình để nhập diệt cả.”
Một người mặc giáp màu xanh dương giống kiểu của Chien the great giải thích: “Không phải vị nào cũng ban ân ở những Tòa Tháp, cũng không phải vị nào gần nhập diệt mới bắt đầu ban ân.”
Người trước hỏi lại: “Ai có thể nhận được đặc ân của một vị chúa tể vẫn còn đang ở giai đoạn sung mãn? Nên nhớ tỉ lệ tử vong ngoài việc phụ thuộc vào chặng đường của người ban ân, còn chịu sự ảnh hưởng bởi tình trạng sức khỏe của người ban ân nữa.”
Người mặc giáp xanh dương trả lời: “Không biết.”
Chợt, người này lại nói: “Nghe nói, sau khi vị nữ Quân Chủ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành kia nhường ngôi, đã trở về Thành Trì Trung Tâm Davias, quê nhà của gia đình Hopner.”
Người mặc giáp đen sửng sốt: “Nếu là vị kia thì có thể, nghe nói vị đó đã bị thương rất nặng, không có khả năng hồi phục được nữa nhưng lại không muốn đến Tòa Tháp để nhập diệt.”
Người mặc giáp đỏ lắc đầu: “Tuy là vậy nhưng vị kia cũng đã đi đến cuối đường, tỉ lệ tử vong khi nhận ban ân của vị này cũng phải cỡ chín mươi chín phần trăm, gần như không có cơ hội sống.”
...
Đội thám hiểm lâm thời do đội trưởng Shaka de Virgo chỉ huy đã chiến vào thế giới nhân tạo, trừ As00071647 đã sớm biết về nơi này, những người còn lại không khỏi kinh ngạc trước sự hùng vĩ của nơi đây.
Nhìn từ bên ngoài, thế giới này quả thực rất nhỏ, đường kính của vòm cầu chỉ cỡ một cây số nhưng khi vào trong, họ mới nhận ra nơi mình đang đặt chân lại rộng lớn đến vô bờ, không nhìn thấy được điểm cuối.
Thế giới này rất kỳ lạ, đây là một thế giới nước!
Toàn bộ thế giới đều ngập ở trong nước, như một đại dương vô tận, không có bầu trời mà chỉ có đáy biển, trên “bầu trời” có những viên ngọc trai khổng lồ như một vầng trăng tỏa ra ánh sáng trắng soi rọi toàn bộ thế giới.

Điều kỳ diệu thứ hai là mọi người có thể thở được ở nơi này, lúc ban đầu tên Chien the Great thấy vừa bước vào thế giới nhân tạo thì bị dìm ngập liền nín thở, sau đó hắn nhìn thấy As00071647 hít thở như thường thì bắt chước, thế là phát hiện ra điều này.
Phạm Nhã giơ tay lên đung đưa vài lần, y biết mình đang ở trong một thế giới nước, mỗi cử động, Phạm Nhã đều cảm thấy lực cản của chất lỏng.
Anubis than thở: “Thật kỳ diệu, đây là chất lỏng dưỡng khí.”
Cô ta giải thích: “Ở trái đất, con người vẫn đang tìm cách để có thể hít thở được bằng chất lỏng, đây thực chất là một Perfluorocarbon, Hydrocarbon Fluoride tổng hợp ở dạng lỏng, không mùi, trơ về mặt hóa học và sinh học.”
Chien the Great ngạc nhiên: “Học bá?”
“Học bá, là cái gì?” Anubis hỏi.
“Là một cách dùng từ ở Trung Quốc, nói chung chỉ mấy người học giỏi, nhiều kiến thức về tự nhiên, xã hội.” Shen Long nói.
Anubis lắc đầu: “Tôi là tiến sĩ chuyên ngành hóa học.”
Chien the Great trừng mắt to hết cỡ: “Học thần!”
Shen Long cầm kiếm vỗ đầu tên này một cái.

Phạm Nhã thì lại hỏi: “Thứ này tôi có thấy trong phim ảnh, được bơm để hít thở thay cho Oxy phải không?”
Anubis gật đầu: “Việc thở bằng chất lỏng thay vì không khí giúp lá phổi con người được lấp đầy và chịu được áp suất cao.

Vì vậy ứng dụng này được dùng trong công tác cứu hộ tàu ngầm, người bị nạn được hít đầy chất lỏng này có thể ra khỏi tàu ở độ sâu lớn mà không sợ bị áp lực gây tử vong.”
“Ngoài ra, các phi công quân sự và các phi hành gia làm việc trong điều kiện áp suất cao cũng là đối tượng ứng dụng của loại dưỡng khí thể lỏng này.

Tác động của áp suất khi cất cánh hay thực hiện các động tác nhào lộn máy bay ở vận tốc cao gây nguy hiểm và ảnh hưởng lớn đến sức khỏe họ, cho nên hít thở bằng nước thay cho bình dưỡng khí thông thường là một lựa chọn rất tuyệt vời.”
Shen Long tò mò: “Vì sao chúng ta có thể nói chuyện được trong môi trường chất lỏng?”
Anubis lắc đầu: “Anh thử nói chuyện bằng tiếng Trung Quốc đi.”
Shen Long thử mở miệng nhưng hắn nhận ra không thể nói chuyện được.

“Là do cổ ngữ Rune.” Anubis giải thích.
“Cổ ngữ Rune truyền đi trong dòng chảy Mana, nó có thể được sử dụng kể cả trong môi trường chân không và chất lỏng.”
As00071647 giở tấm bản đồ bằng da ra: “Vị trí chúng ta đang đứng là ở vòng ngoài cùng, đi về phía đối diện mười cây số là bắt đầu tiến vào khu vực có bảo tàng, khu vực này thường bị lũ quái vật hạng D chiếm đóng, thỉnh thoảng có xuất hiện cả hạng C, tuy không nguy hiểm lắm nhưng chúng hoạt động theo bầy rất đông, mọi người cẩn thận.”
Chien the Great đột nhiên nói: “Shaka de Virgo, anh là đội trưởng, anh ra lệnh đi.”
Phạm Nhã ngồi trên yên Tận Thế Hắc Mã, tay nắm tay cương, tay cầm quyền trượng, y nhìn thế giới nước như ở dưới đáy của một đại dương vô tận, vô bờ bến; y nhìn những những đàn cá to lớn bơi theo bầy, quanh những rặng san hô rực rỡ, những loại thực vật mọc dưới nước khổng lồ và những viên ngọc trai phát sáng to những thiên thể ở trên cao.
Trong lòng như có một ngọn lửa bùng cháy, Phạm Nhã thúc ngựa chiến, Tận Thế Hắc Mã chồm người hí lên, y cũng giơ cao quyền trượng, quyền trượng biến thành rực lửa, ngọn lửa vàng rực rỡ đun sôi cả dòng nước.
“Tiến lên.” Phạm Nhã nói, giọng hào hùng, mắt nhìn về phía trước: “Đội thám hiểm Địa Cầu.”
“Tiến lên! Tiến về phía trước! Chinh phục thế giới của Hydra!”
Chien the Great cười rất to, có hào quang màu xanh dương bùng lên phía sau hắn, một đôi cánh chim như thiên sứ giang ra: “Được lắm, đội thám hiểm Địa Cầu, xông lên!”
Shen Long hét một tiếng, lửa chớp phía sau lưng hắn, vị kỵ sĩ rồng đến từ Địa Cầu cũng giang một cánh dơi ra, hắn không nói mà chỉ nắm chặt hai thanh kiếm như tinh thể.
As00071647 “Miharu” thấy nổi da gà, cô ta cảm giác như đang trải nghiệm một bộ phim sử thi kỳ ảo, thế là cũng học hai gã kia hét một tiếng, ánh sáng màu hồng chớp phía sau lưng, cô ta cũng giang một đôi cánh chim màu hồng.
Anubis lặng lẽ hơn rất nhiều, cô ta giang cánh, đôi cánh giống hệt với đôi cánh chim của Chien the Great, chỉ là khác với Chien the Great, dưới cái bóng của cô ta có mấy con mắt thỉnh thoảng lại mở ra rồi đóng lại, hệt với bóng của những gã phù thủy trên Thuyền Bay.
Phạm Nhã cưỡi Tận Thế Hắc Mã lao về phía trước, áo choàng màu đen thêu hoa văn làm từ chỉ vàng bay phấp phới sau lưng, bốn Walker vỗ cánh bay theo, cũng kéo theo hai cái rương kim loại to như quan tài.
Margaret Martha lặng lẽ đứng ở phía sau, bà ta giống như bị lạc lại sau lưng đội thám hiểm, trong đôi mắt của vị nữ kỵ sĩ đã có tuổi này hiện lên sự bồi hồi.
Bà ta nhìn bóng lưng của Shaka de Virgo cưỡi trên yên của Tận Thế Hắc Mã, nhìn cái áo choàng đen phất phới trong thế giới nước của vị chúa tể trẻ.
Đã rất lâu, rất lâu trước đây!
Bà ta cũng nhìn thấy một bóng lưng giống hệt như vậy, một vị nữ chúa tể cũng còn rất trẻ, cũng dẫn dắt những người trẻ khác xông về phía trước, người đó cũng nói như vậy.
Tiến lên! Tiến về phía trước!
Chinh phục cả thế giới!

Margaret Martha dường như trẻ lại, dường như trở về thời thanh xuân của mình, về những tháng ngày rong ruổi cùng với nữ chúa tể, bà ta cất tiếng cười rồi cũng giang cánh bay theo Shaka de Virgo.
...
Thế giới nhân tạo của Hydra giống như một cái thao trường lớn vô cùng tận, nó được tạo ra để trục xuất một Nim là Hydra đồng thời cũng là nơi để những người mới bước vào con đường có thể thử thách bản thân và rèn giũa các kỹ năng của mình, như một phần thưởng, họ cũng được nhận lại các bảo tàng do các bậc thầy gửi gắm ở đây.
Đội thám hiểm tiến vào các khu vực có bảo tàng, trên đường đi họ gặp được những cái rương kho báu làm bằng kim loại màu đỏ rỗng tuếch đang mở hé lên, được hàn dính vào những cái bục, đáy bục đâm sâu xuống đất, bám chặt như rễ cây.
As00071647 giải thích: “Khi những cái rương kho báu này được bỏ đầy báu vật, tài nguyên, các loại khoáng vật quý hiếm và khóa lại, một loại hoa văn Rune đặc biệt khắc trên đó sẽ được kích hoạt có tác dụng hấp dẫn lũ quái vật đến để làm tổ.

Chúng sẽ canh gác quanh cái rương và tấn công bất kỳ nhà thám hiểm nào đến gần.”
“FCT phân cấp bảo tàng theo giá trị tăng dần bằng màu sắc của rương kho báu bao gồm đỏ, da cam, vàng, xanh lá, xanh lam, chàm, tím.”
Chien the Great bay phía sau toan nhìn trộm váy As00071647 nhưng làm sao qua mắt được cô nàng, thế là bị ép phải bay phía trước, lúc này quay đầu hỏi: “Đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, bảy sắc cầu vồng?”
As00071647 gật đầu: “Đúng vậy, tuy nhiên nghe nói ở thế giới nhân tạo của Hydra thì chỉ có rương kho báu màu đỏ, da cam và vàng thôi.”
Shen Long bay song song với Chien the Great cũng quay lại hỏi: “Tại sao lại là nghe nói?”
As00071647 giải thích: “Vì thông tin về nơi phân bố, cấp bậc cao nhất của rương kho báu chứa bảo tàng trong một thế giới nhân tạo là thông tin không được công bố rộng rãi, mà cần các nhà thám hiểm tự mình khám phá, hơn nữa cứ cách một tháng, các rương kho báu này cũng sẽ bị di dời, thay đổi vị trí.”
“Thế giới này ngoại trừ ổ của Hydra thì đã bị khám phá sạch sẽ rồi, chưa thấy có người nào nói xuất hiện rương kho báu màu xanh lá.”
Shen Long chau mày: “Như vậy cái bản đồ của cô đánh dấu mấy cái rương kho báu là sao?"
As00071647 cười hì hì: “Tôi quên chưa nói, chỗ đánh dấu trên bản đồ không phải là rương kho báu, mà là những cái bục phía dưới.

Có tổng cộng 388 cái bục nhưng chỉ có 108 cái rương kho báu mà thôi.”
“Ồ” Anubis kinh ngạc: “Như vậy chúng ta chỉ cần đảo một vòng hết những vị trí này là được.”
“Đúng vậy.” As00071647 trả lời: “Các đội thám hiểm khác cũng làm như vậy, trong trường hợp đụng độ nhau, nếu một bên thấy mình yếu thế hơn thì sẽ bỏ đi, tìm đến vị trí khác, còn nếu cảm giác có thể cạnh tranh được thì khai chiến.”
Chien the Great cười rất hào sảng: “Lão phu Tokuda ta đây sống hơn bảy mươi năm chưa biết chữ sợ viết như thế nào.”
Shen Long nhăn trán, cảm thấy thật mất mặt, rất muốn rút kiếm thọc tên này mấy phát.

As00071647 tập trung chuyên môn, cô ta dò bản đồ rồi nói: “Bốn trăm mét phía trước có một vị trí kê bục.”
Lúc này, Shaka de Virgo đang im lặng cưỡi dựa dẫn đầu chợt nói: “Nơi đó không có gì cả, vị trí góc chín giờ, một cây số có một rương kho báu chưa được mở.”

“Hả?” As00071647 ngạc nhiên: “Ở vị trí đó cũng có một cái bục, sao anh lại biết?”
Phạm Nhã không trả lời, y phát hiện ở thế giới nhân tạo ngập nước này, siêu thính giác của mình còn tốt hơn cả ở trên cạn, mặc dù không hiểu nguyên lý của điều này nhưng y cũng tận dụng nó hết mức để do thám tình hình mấy cây số vuông xung quanh.
Trong cảm giác của Phạm Nhã, vị trí mà As00071647 đề cập không có gì ngoài những dòng chảy của nước, ngược lại, ở một hướng khác, chệch hướng khỏi lộ trình ban đầu lại có rất nhiều âm thanh vọng vào tai y, những tiếng động này rất khác với tiếng của đàn cá đang bơi lội, hẳn là âm thanh của lũ quái vật canh gác quanh rương kho báu.
“Đi” Phạm Nhã quát rồi giục ngựa chạy về hướng đó, những thành viên còn lại nhìn nhau, tuy thắc mắc nhưng bọn họ đã bầu Shaka de Virgo làm đội trưởng vậy thì phải nghe theo sự chỉ huy của y.
Gần đến vị trí phát ra những âm thanh lạ, cả đoàn thám hiểm ngạc nhiên nhìn một đàn quái vật đang tụ tập quanh một cái rương màu đỏ vẫn còn đóng kín.

Lúc này, họ mới tin Shaka de Virgo dường như có cách biết được vị trí của những cái rương báu.
Phạm Nhã nhìn bầy quái vật, chúng có hình dạng bên ngoài giống như con cá lồng đèn nhưng rất lớn, mỗi con phải có chiều dài chừng mười mét, đầu to như đầu xe bus, hàm răng lởm chởm bén lẻm như mấy cây mã tấu xếp ngược với nhau.
Phạm Nhã đếm thử, mỗi con đều có đến mười hai cái răng như vậy, hơn nữa chỉ nhìn liền biết thứ này có giá trị hơn càng của bọn Hound...!Phạm Nhã hít sâu một hơi, như vậy một con là hai tỉ tư, đàn này có gần ba mươi con, chia cho năm người, mỗi người sáu con, bảy mươi hai cái răng...!
Ừm, anh Tuân dặn không nên mang sản vật về, không biết ở MU Continel thứ này có giá không, có đổi được vàng không...
Phạm Nhã suy nghĩ miên man, phía sau Chien the Great đã rú lên: “Tôi biết thứ này, đây là Bahamut, hạng E thôi.

Lên thịt tụi nó, Shaka ra lệnh đi!”
“Xông lên!” Phạm Nhã quát rồi thúc ngựa phi lên đầu tiên.
Lũ Bahamut thấy có người xông vào địa bàn liền lao ra tấn công, lúc này Phạm Nhã mới biết âm thanh mình nghe là cái gì, đó chính là tiếng nước cuộn vào mồm lũ Bahamut rồi bị chúng thải ngược ra theo đường mang cá, tạo thành sức đẩy như động cơ phản lực của máy bay.
Một con Bahamut ở gần Phạm Nhã nhất mở to cái mồm như đầu xe Bus với hàm răng lởm chởm lao thẳng vào y và Tận Thế Hắc Mã, không cần Phạm Nhã chỉ huy, con ngựa chiến hung dữ đã xoay người đạp vào mồm con Bahamut, cú đạp của Tận Thế Hắc Mã quá mạnh, hai cái chân sau của nó cắm ngập vào đầu con quái vật, phá hủy toàn bộ cơ quan não và hệ thần kinh của nó.
Tận Thế Hắc Mã rút chân ngựa ra khỏi đầu con Bahamut này, lại có thêm hai con khác lao tới tấn công, Phạm Nhã ngồi trên yên điều khiển con ngựa xoay người rồi vung quyền trượng rực lửa, quét ngang theo hướng lao lên của hai con Bahamut, cũng giải phóng hoàn toàn khối lượng!
“Ầm”
Quyền trượng chạm vào đầu con Bahamut thứ nhất, sau đó tiếp quét đến con thứ hai, Phạm Nhã không thấy lực cản, đầu của hai con Bahamut kể cả hàm răng của chúng cũng vỡ tan tành, va chạm giữa đầu trượng và hai con quái vật tạo thành sóng xung kích hình cầu lan trong nước, phần cơ thể của hai con Bahamut bị sức ép từ sóng xung kích nghiền nát!
Tan tành! Nát bét! Nghiền nát tất cả!
Phạm Nhã ngơ ngác nhìn những mảnh vụn kim loại trôi trong nước, đây là, bốn tỉ tám?
Mình mới “hủy” bốn tỉ tám?.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện