Vi Hoàng

Chương 39


trước sau

Kỳ thật cử chỉ giữa Tô Vân Chỉ và Cung Khuynh cũng không có cái gì không đúng, hoặc là nói, ngoại trừ Tô nhị không có ai cảm thấy kỳ quái.

Dù là Kiền Khánh đế đi thay quần áo, trong phòng cũng luôn có người hầu. Những người này mắt không mù, lỗ tai của bọn hắn cũng không điếc. Hơn nữa, những người này đều là người Kiền Khánh đế thường dùng. Bọn hắn không phải nhóm đồ uống, máy vi tính tâm phúc của nương nương.

Ban ngày ban mặt, trước mặt công chúng, vạn ánh mắt nhìn trừng, Tô Vân Chỉ và Cung Khuynh có thể làm cái gì chứ?

Đơn giản chính là ——

Ồ, ngươi muốn ăn trái cây? Vừa lúc ta cũng muốn, nhanh hơn một bước cầm lấy hoa quả người kia đang muốn ăn, thật sự là xin lỗi!

—— Cứ như vậy, tay của Cung Khuynh và Tô Vân Chỉ cùng đặt lên dĩa hoa quả, Tô Vân Chỉ rất có kỹ xảo mà lấy hoa quả từ trong tay Cung Khuynh nhưng vẫn bảo trì động tác tự nhiên, còn cho Cung Khuynh một ánh mắt khiêu khích. Tô nhị đang muốn thừa dịp Kiền Khánh đế rời khỏi để thả lỏng, ánh mắt liếc qua liền nhìn thấy một màn như vậy. Trái tim của hắn thiếu chút nữa từ trong miệng nhảy ra ngoài. Lão thiên gia a, muội muội dám lén Hoàng đế vụng trộm sờ tay của tiểu bạch kiểm kia!

Sau đó lại là một đoạn đối thoại không chút dinh dưỡng nào giữa Tô Vân Chỉ và Cung Khuynh. Rơi vào trong tai mấy vị tùy tùng, bởi vì bọn họ biết rõ người đang mặc nam trang chính là Hoàng hậu nương nương, vì vậy tất nhiên cảm thấy này đơn giản chính là nữ nhân trò chuyện mà thôi. Nhưng là, lời nói giống vậy khi rơi vào tai Tô nhị liền có khác biệt a! Bình thường sau khi hắn đóng cửa phòng, chính là cùng thê tử Lỗ thị đấu võ miệng giống như vậy a, quả thực giống như đúc!

Tô nhị ôm lấy tâm tình thấp thỏm không yên mà kinh ngạc nhìn qua mấy vị người hầu kia, thấy thần sắc của bọn hắn bất động, giống như căn bản là không có phát hiện Thục phi đang trêu chọc một tiểu bạch kiểm. Rất tốt, xem ra muội muội đã đem một nửa hoàng cung đều nắm giữ, những người hầu này tám phần chính là người nàng đã thu nạp.

Nhưng mà, loại chuyện này chẳng lẽ có thể vĩnh viễn giấu giếm được sao? Muội muội dự định sau này sẽ kết thúc như thế nào? Chẳng lẽ muốn mưu triều soán vị sao?

Tô nhị mồ hôi lạnh đầm đìa. Hắn theo bản năng sờ lên cổ của mình. Rất tốt, còn nóng hổi, đầu vẫn cỏn đang hợp nhất với thân thể.

Ngất ngất ngây ngây mà về đến nhà, Tô nhị lặng yên mà "trôi" vào trong viện của mình. Lỗ thị thấy hắn một bộ dáng đi đứng như nhũn ra, dùng sức vỗ một cái lên lưng của hắn, không khách khí chút nào nói: "Ưỡn lưng thẳng lên! Ngươi sao lại thất hồn lạc phách như vậy, chẳng lẽ là bị ai khi dễ rồi sao?"

Tô nhị bị đánh thanh tỉnh, vội vàng cầm chặt tay Lỗ thị, nói: "Nương tử, chúng ta hòa ly a!" Thừa dịp bây giờ sự việc còn chưa có bại lộ, vội vàng đem tức phụ đưa về nhà của nàng, từ đó về sau ai đi đường nấy, ngày sau dù là Tô gia bị chém đầu cả nhà, cũng sẽ không liên quan đến đến Lỗ thị.

Hòa ly? Lỗ thị nhìn sự mâu thuẫn trong mắt Tô nhị, Tô nhị căn bản không rõ sự tình nên tâm tình kinh đào hãi lãng, vì vậy liền cười lạnh một tiếng.

Vị Tô nhị phu nhân có sở trường vũ thương khiêu bỗng này tỏ vẻ gần đây tay nàng rất ngứa ngáy.

...

"Sự tình chính là như vậy." Tô nhị mang một con mắt bầm đen nói với phụ thân của mình như vậy.

Tô phụ vuốt râu. Hắn vẫn luôn rất yêu thích bộ râu này, thậm chí trên người còn lén giấu một cái lược làm từ vật liệu rất đặc biệt, khi bốn bề vắng lặng, liền sẽ chải chải bộ râu. Khi hắn muốn ra một ít quyết định, hắn có thói quen ở một mình trong thư phòng. Mọi người cảm thấy gia chủ đại nhân nhất định là đang tĩnh tọa suy nghĩ, nhưng kỳ thật hắn bất quá là đang xử lý bộ râu của mình. Rất nhiều quyết định mang tính then chốt đều xuất phát như vậy.

Nhưng thật ra Tô phụ thoáng cái liền liên tưởng đến Cung Hoàng hậu, dù sao Tô nhị nói vị công tử mặt trắng kia lớn lên có vài phần giống tiểu nương tử. Cung nhị thân là đệ đệ của Hoàng hậu, hắn là Thám hoa, Hoàng đế liền mang theo Hoàng hậu xuất cung xem Cung nhị diễu hành một chút, chuyện này cũng rất hợp lý đi!

"Ngươi đừng lo lắng. Muội muội của ngươi nàng... Vẫn có chừng mực." Tô phụ có chút chột dạ nói.

Tô nhị hoàn toàn không thể tin được, thế nhưng phụ thân lại hời hợt mà đem vấn đề này hồ lộng cho qua, trong thời khắc sống còn này, trên đầu của phụ thân không phải nên toát ra một vầng sáng cơ trí, cứu bọn họ trong lúc nguy nan sao? Vì sao lại trở nên không đáng tin cậy như thế?

Tô phụ cảm thấy bí mật nào đó đã giấu không được rồi, đã nói: "Muội muội của ngươi nàng... Ngươi có nhớ chuyện của Tình đường tỷ và Di đường tỷ của ngươi không?"

Đôi mắt của Tô nhị thoáng cái liền trừng lớn: "Phụ thân ý của ngài là..."

Tô phụ trịnh trọng gật gật đầu: "Tuy rằng còn chưa có được lời xác nhận chắc chắn từ trong miệng của muội muội ngươi, chỉ là đã đúng tám chín phần rồi."

Tình, Di là hai vị đường tỷ của Tô nhị a, kỳ thật có liên hệ máu mủ rất xa với Tô nhị, chẳng qua là vẫn còn giữ mối quan hệ với Tô gia. Khi Tô nhị bảy tuổi, Tô phụ mang theo hai nhi tử Tô đại, Tô nhị về nhà cũ tế tổ, liền thấy người ở quê nhà đang muốn đem hai vị cô nương như hoa như ngọc trầm đường*.

(*Dìm xuống sông)

Tô phụ khẳng định không thể ngồi nhìn loại chuyện như vậy phát sinh, sau khi hỏi rõ nguyên nhân, Tô phụ suy tư một buổi tối, ngày hôm sau liền đưa ra một phương án giải quyết. Đương nhiên, trước tiên hắn hỏi qua ý tứ của hai vị cô nương: "Các ngươi đã là tình đầu ý hợp, chủ ý này của ta chỉ sợ sẽ khiến cho các ngươi khó xử."

Tình cô nương dập đầu trước Tô phụ, nói: "Đường thúc đã cứu ta cùng Di nhi một mạng, chúng ta không phải loại người không biết tốt xấu, nếu như bởi vì chuyện của chúng ta mà xuất hiện lời đồn nhảm gì làm tổn hại đến thanh danh của các tỷ muội trong gia tộc, chúng ta thật sự là có chết cũng không đền hết tội. Ta và Di nhi sẽ thuận theo sự sắp xếp của đường thúc a."

Tình cô nương rất rõ ràng, trừ phi "Chết bệnh", nàng cùng Di nhi là không thể không lấy chồng. Dù cho các nàng chịu đựng được sự kham khổ trong miếu, muốn xuống tóc làm ni cô, mọi người cũng sẽ hỏi, đang êm đẹp các cô nương làm sao lại muốn trở thành ni cô, không phải là làm ra chuyện gì mất thể diện chứ?

So với mang theo Di nhi đi tìm cái chết, Tình cô nương càng muốn hai người cùng nhau hảo hảo sống. Vì vậy, Tô phụ một tay an bài hôn sự của các nàng.

Khi đó có một gia đình họ Tưởng, chánh phòng* của Tưởng gia không có con, nhi tử của nhị phòng** là con một nên cần tìm người để thừa tự trong nhà, bởi vậy chánh phòng và nhị phòng phải tìm thê tử cho hắn. Tô phụ đem chuyện của Tình, Di hai vị cô nương nói cho gia đình này, vừa vặn một người làm tức phụ của chánh phòng, một người làm tức phụ của nhị phòng.

(*-**Vợ lớn – Vợ bé)

Các cô nương sau khi xuất giá, qua một năm Tình cô nương liền sinh một nhi tử cho chánh phòng, Di cô nương đầu tiên sinh một nữ nhi, nhưng ba năm sau cũng vì nhị phòng sinh một nhi tử. Hai người các nàng cực kỳ hiền lành, vừa có trưởng tử, liền tích cực nạp thiếp cho phu quân, vì vậy đời này của Tưởng gia lại có người nối dõi nhiều hơn một chút. Ngoài ra, sau khi hai vị cô nương làm chị em dâu, đúng là chưa bao giờ cãi nhau, cũng không có vì gia sản mà mâu thuẫn, vẫn thân như tỷ muội như cũ.

Này Tưởng gia không phải nhà nào khác, lão gia của chánh phòng Tưởng gia chính là Công bộ thị lang. Mỗi khi gặp Tô phụ, hắn cũng nhịn không được khen ngợi Tô gia gia phong thanh minh, nữ hài nhi gia tộc giáo dưỡng ra đều rất tốt, Tưởng gia lấy được hai tức phụ tốt, mới không có khiến cho trong nhà huyên náo chướng khí mù mịt.

Mỗi lần như vậy Tô phụ đều cười không nói. Hắn còn bí mật lệnh cho phu nhân chú ý cuộc sống sau khi kết hôn của hai vị chất nữ, biết rõ sau khi các nàng sinh được trưởng tử, liền tập trung tinh thần giúp phu quân nạp thiếp, mà vị phu quân kia của các nàng thường xuyên tự hào vì trong nhà có được hiền thê, cuộc sống trôi qua cũng rất tốt.

Trong Tưởng gia cũng không phải không có người biết chân tướng, lão thái thái nhà này chính là biết rõ chân tướng. Tô gia cũng mịt mờ mà nhắc nhở nàng.

Nhưng là, lão thái thái mừng rỡ còn không kịp. Vốn hai phòng* của người thừa tự sẽ luôn có mâu thuẫn, làm không tốt trong nhà thật sự sẽ không còn bình yên, hôm nay hai vị tôn tức phụ một chút mâu thuẫn cũng không có, cũng không làm hỏng huyết mạch nhà nàng, cũng sẽ không làm rối loạn gia phong nhà nàng, mà các nàng lại rất hiền lành, sau khi lão thái thái đã có tằng tôn**, lại có thêm vài thứ tôn***, gia đình thịnh vượng chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao? Lão thái thái đối với chuyện này kỳ thật phi thường hài lòng.

(*Hai người vợ; **Cháu đích tôn; ***Những người cháu sau)

Nói trắng ra, đây cũng là theo như nhu cầu.

Tô nhị vốn cũng không còn nhớ rõ chuyện này, giờ phút này nghe Tô phụ nói đến, hắn mới lại nhớ tới.

"Vậy... Vị nào là?" Tô nhị hỏi.

Tô phụ không khỏi có chút đắc ý, nói: "Tất nhiên là vị Minh châu của Cung gia kia rồi. Đại muội muội của ngươi ánh mắt cao như thế, ngoại trừ Hoàng hậu nương nương, nàng làm sao còn để ý tới người bên cạnh? Lúc quốc yến, ta và ca ca của ngươi đều đã gặp qua vị Hoàng hậu nương nương này, chúng ta đều cảm thấy nàng kham vi lương phối."

Tô nhị lần nữa ngây ngốc mà "trôi" trở về trong viện của mình.

Lỗ thị mới luyện kiếm xong, vừa đem trường kiếm trong tay để xuống, lập tức có nha hoàn chạy đến lau mồ hôi cho nàng.

Tô nhị quá sợ hãi, vội vàng chạy lên trước, túm lấy cái khăn trong tay nha hoàn, đẩy bọn nha hoàn ra, nói: "Nương tử, về sau loại chuyện lau mồ hôi này hãy để cho vi phu làm a. Đám tiểu nha hoàn tay chân đều vụng về, làm sao hầu hạ tốt bằng ta? Trong viện tử của chúng ta vẫn là đừng nên lưu lại nha hoàn."

Lỗ thị không rõ Tô nhị lại phát điên vì cái gì, nhưng hài lòng tiếp nhận sự ân cần của Tô nhị, nói: "Không phải là ngươi không muốn đấm chân cho ta sao?"

"Đấm a!" Tô nhị chém đinh chặt sắt nói, "Vậy ngươi phải cam đoan với ta, mãi mãi cũng sẽ không coi trọng đám tiểu nha hoàn xinh đẹp này!"

...

"Sự tình chính là như vậy." Hai con mắt Tô nhị đều bịt kín một vòng bầm đen.

"Này là ngươi không đúng. Tuy rằng hai vị đường tỷ kia của ngươi... Chỉ là chuyện này đến cùng vẫn là số ít, cũng không phải ai đều như vậy, làm sao ngươi có thể đi hoài nghi thê tử của mình? Ta cảm thấy ngươi bị đánh thật sự không oan. Hướng thê tử ngươi nhận sai chưa?" Tô mẫu cố nén ý cười nói.

Tô nhị cảm thấy không thể để cho mẫu thân của mình tiếp tục mơ màng, vội nói: "Nương, cũng không phải là Tình Di hai vị đường tỷ, còn có muội muội... Ngài không biết, khi ta ở lầu Trạng nguyên lâu, đúng lúc gặp được..." Hắn đem chuyện kia mà kể lại sinh động như thật cho Tô mẫu nghe.

Tô mẫu cũng không tin những thứ này, nói: "Các ngươi a, nguyên một đám nghĩ quá nhiều. Muội muội của ngươi và Hoàng hậu thân thiết một chút, có lẽ chẳng qua là tính tình của các nàng tương đồng, mới có thể ở chung hòa thuận." Chính nàng cũng mọi chuyện đều dựa vào ma ma mang theo từ nhà gia nương a, chẳng lẽ giữa các nàng cũng có chút cái gì? Nữ nhân cùng nữ nhân chính là bí mật ấp ấp ôm ôm, cũng bất quá là tỷ muội tình thâm, chuyện giống như Tình, Di hai vị cô nương kia cũng rất ít.

Tô nhị rất tin tưởng phán đoán của Tô phụ, chỉ là Tô mẫu lại hoài nghi phán đoán của chồng mình.

Năm đó, lúc chơi xuân nhìn thoáng qua, Tô phụ đối với Tô mẫu lúc ấy còn vân anh chưa gả nhất kiến chung tình. Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu là chuyện tốt, chỉ là Tô phụ không thể vọt thẳng vào nội viện mà xum xoe với cô nương nhà người ta a! Vì vậy, Tô phụ bắt đầu có kỹ xảo mà tiến công đệ đệ của Tô mẫu.

Thật đáng mừng, cuối cùng mọi người thiếu chút nữa cho rằng Tô phụ có đoạn tụ phích (đồng tính)!

Bởi vậy có thể thấy được, một ít tính chất đặc biệt của Tô nhị đúng là di truyền từ Tô mẫu. Tô mẫu không cho mình là một người đến chuyện như thế cũng không biết, vì vậy chuyện này chỉ có thể ném cho Tô phụ. Tuy rằng, tại trong mắt đại đa số mọi người, Tô phụ là một gia chủ tốt chính trực vô tư công chánh nghiêm minh.

Một cơn địa chấn này ở Tô gia cũng không có lan gần đến trong nội cung, Tô Vân Chỉ cũng không biết chút gì về việc Tô nhị bởi vì chuyện của nàng, khiến cho trong nhà gà bay chó chạy. Thiên hương hội của nàng đã khôi phục tụ hội, yến hội bày ở hoa viên, trong cảnh xuân tươi đẹp, mọi người ăn uống vui chơi rất náo nhiệt.

Chính là vào lúc này Tô mẫu đưa thẻ bài tiến cung.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện