Vạn Pháp Đế Tôn

Ảo Cảnh


trước sau

Advertisement



- Chúc mừng kí chủ quay được chức nghiệp là Sát thủ!
“Sát thủ? Trùng hợp như vậy?” Vương ngạc nhiên, hắn đang có công pháp chưa tu luyện là Vô ảnh chiến pháp, với khả năng di truyển vô tung vô ảnh của nó rất thích hợp cho việc ám sát.

Bây giờ lại còn được chức nghiệp là Sát thủ thì như cá gặp nước vậy!
“Đúng là hệ thống muốn ta thành sát thủ đây mà!”
- Kĩ năng chức nghiệp:
- Bố cục: trước khí giết người, cần xác định rõ động thủ hiện trường, cũng hoàn thành trước đó bố trí.

Định ra không chỉ một cái xuất kích, lui lại đường bộ.

Đương nhiên đây chỉ là sơ cấp bố cục, không nên coi thường những này vụn vặt công tác, cao minh bố cục thủ đoạn có thể giết người trong vô hình.
- Ẩn náu: Kí chủ hiện tại chỉ có thể học tập tá vật nặc hình, vận dụng thật các loại chướng ngại vật, làm được không bị mục tiêu phát hiện.


Đương nhiên kí chủ đang có Áo Choàng Đạo Tặc nên bây giờ cũng không cần học quá sớm.
- Ngụy trang: Rất dễ hiểu.

Học tập nguỵ trang có thể biến bản thân thành một người khác.

Học tập nguỵ trang đến cấp độ cao có thể biến thành nữ nhân, lão nhân,…thậm chí là biến thành trẻ em.
- Kỹ xảo giết người: Cái này khá phức tạp, cần tinh thông vũ khí.
- Kí chủ có muốn xác nhận sử dụng chức nghiệp lên người.
“Xác nhận!”
- Kích hoạt ảo cảnh kinh nghiệm luyện sát tâm.
Lời nói vừa dứt đột nhiên xung quanh Vương hiện lên một màu đen kịt sau đó dần dần biến đổi khung cảnh thành một cánh rừng.

Đứng trước mặt Vương là một nam tử trung niên rối rít xin cậu tha mạng bộ dáng rất tội nghiệp.
Vương nhìn vào nam tử trung niên trước mắt, vẻ mặt có chút chần chừ có dấu hiệu định tha mạng.
“Ngươi làm sao thế? Sao không ra tay đi?” Hồn Tháp đột ngột lên tiếng.
“Nhưng…”
“Còn nhưng gì nữa! Ngươi nên nhớ rằng một khí bước lên con đường này thì vĩnh viễn không có điểm dừng lại! Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân! Cảm xúc bao giờ cũng là kẻ thù số một của thành công! Đừng để cảm xúc chi phối bản thân, muốn trở thành một cường giả thì phải dẫm lên xác của kẻ yếu!”
Hít một hơi sâu, Vương từ từ đưa Hoả Kim Thương lên, sau đó đâm mạnh vào nam tử trung niên trước mắt.
Phập!
Máu tươi trào ra, một mùi tanh bốc lên khiến Vương suýt nôn mửa, tay hắn run run.
“Hồn Tháp! Có phải là ta quá tệ không?”
“Không tệ! Ngươi cũng không phải võ giả sinh ra ở đại lục này, thế giới của ngươi không như ở đây! Cứ từ từ trải nghiệm trong ảo cảnh là sẽ quen!”
Khung cảnh lại chuyển đổi sang một nơi khác lúc trong căn phòng, Lúc ở hẻm vắng, lúc trong hang động, lúc lại ở một chiến trường.

Điểm chung của những lần biến đổi đó đều là hắn đều giết người.


Giết bằng nhiều cách khác nhau nhưng đa phần đều là ám sát.

Nhất là khi chuyển qua ảo cảnh chiến trường Vương đã giết rất nhiều người.
Tất cả ảo cảnh này có cảm giác rất thật như Vương giết người thật vậy.

Dần dần sự ghê tởm mỗi khi giết người của Vương đã không còn nữa.

Mười năm trong ảo cảnh trôi qua.

Hắn không biết đã giết bao nhiêu người nũa rồi.
Bỗng nhiên một tiếng nói máy móc vang lên:
- Ảo cảnh kết thúc!
Vương từ từ mở mắt, trải qua ảo cảnh lâu như vậy giờ đây trên đôi mắt của hắn đã tỏa ra sát khí nồng đậm.
Vương thở dài cảm thán:
“Hệ thống chắc chắn muốn ta trở thành ma đầu a! Thôi thì vạn sự tùy duyên vậy! À khi nào được trọn chức nghiệp tiếp vậy?”
“Ngươi cần hoàn thành thêm ba mươi nhiệm vụ nữa để được một lượt quay tiếp theo!” Hồn Tháp đáp.
Lúc này Vương đang ngồi trong một hang động nhỏ.
“Mà đã trải qua bao lâu rồi vậy?” Vương hỏi.
“Mười canh giờ!”
“Mười canh giờ? Vậy là một năm trong ảo cảnh chỉ bằng một canh giờ bên ngoài thôi ư?”
Ngạc nhiên qua đi, giờ đây Vương phải tìm cách tăng nhanh thực lực của mình lên, hắn nhận thấy rằng mình vẫn đang quá yếu ở trong cái thế giới này, chỉ là một đám côn đồ Tịnh Thất Bồng Lai mà đã có tu vi Chiến Linh, dù hắn đã có nhiều bảo vật giúp hắn có thể

Advertisement
bày mưu mà đánh bại bọn chúng, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối, bất kì âm mưu quỷ kế gì cũng vô dụng!
Động ý niệm, Vương đã tiến vào không gian tầng 1 của Cửu Tầng Vạn Thư Tháp.
Vương nhìn chằm chằm vào tên tiểu Ú đang nằm trên mặt đất, lập tức nhấc tiểu Ú lên.
Tiểu Ú mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy Vương hắn hoảng sợ lên tiếng:
“Ngươi là ai? Ta đang ở đâu?”

“Ngươi không cần biết!” Vương đáp, sau đó hắn kết xuất thủ ấn nhắm vào đỉnh đầu của tên tiểu Ú.
Thần sắc tiểu Ú biến đổi, chỉ cảm thấy lực hấp xả cực lớn từ trong tay đối phương bắn qua, chiến khí trong cơ thể không tự chủ bị đối phương hút đi.
Thần sắc kinh hãi, tiểu Ú chưa bao giờ gặp qua chuyện này, lập tức vận công lui lại, nhưng hắn đã bị thương rất nặng từ trước đó, mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào, chiến khí trong cơ thể mình không thể khống chế bị rút đi, căn bản không cách nào phản kháng.
Loại tiêu hao chiến khí này, không phải mình vận công làm tiêu hao chiến khí, mà là chiến khí thật sự trôi qua trên người mình, chiến khí trong đan điền của mình nhanh chóng héo rút đi.
“Ngươi làm gi? Mau buông ra…nếu không các sư huynh của ta sẽ giết ngươi…”
Sắc mặt tiểu Ú trắng bệch, đồng tử mở rộng ra, trong mắt đầy kinh hãi.
Mặc kệ lời đe doạ của tên tiểu Ú, Vương vẫn vận chuyển Hấp Khí Thôn Linh Quyết.
Sau một lát, toàn thân tiểu Ú run rẩy, cơ bắp trên mặt run run, đã nói không ra lời, mắt thường có thể thấy được huyết mạch toàn thân bành trướng, gân xanh lộ ra, hơi nước trên người mất đi, sắc mặt dữ tợn, dường như đang chịu thống khổ to lớn.
Thời gian chậm rãi trôi qua.

Từng đợt chiến khí sau khi được luyện hóa không ngừng rót vào người Vương.
Những chiến khí này luyện hóa sơ là sẽ thuộc về Vương, nhanh hơn luyện hóa đan dược nhiều.

Mấy canh giờ sau quanh thân Vương dần tăng lên khí thế.
Trong người Vương lúc này, chiến khí dồi dào tràn ngập, chiến khí lan tràn kinh mạch toàn thân, kinh mạch lại trướng to ra.
Một lúc sau, Vương mở mắt ra, miệng mỉm cười:
“Rốt cục đã đột phá đến tứ tinh Chiến Giả!”
Tên tiểu Ú này tu vi cũng không phải quá cao, hơn nữa kinh mạch của Vương cũng lớn hơn người thường gấp mười lần nên có thể đột phá hai tinh cũng đã là thành công rồi.
“Được rồi! Giờ tiếp tục đi săn giết yêu thú!” Vương hứng khởi, trải qua ảo cảnh lâu như vậy, giờ đây hắn đã không còn sợ hãi mà thay vào đó là sự hưng phấn.
“Bình tĩnh! Ngươi mới đột phá liên tục hai tinh, nếu tiếp tục hấp thụ chiến khí sẽ ảnh hưởng đến căn cơ, tạm thời cứ săn giết yêu thú kiếm ít tài nguyên với ma hạch trước, đợi căn cơ ổn định thì lấy ma hạch ra hấp thụ tăng cấp! Ngươi cũng nên luyện thêm chiến kĩ, mặc dù ngươi luyện được khá nhiều chiến kĩ nhưng mới chỉ nắm được da lông bên ngoài! Một võ giả luyện một vũ kĩ nhiều năm có thể đánh bại võ giả cùng cấp mới luyện một chiến kĩ cao cấp!” Hồn Tháp lên tiếng nhắc nhở..


Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện