Uyển Nhi! Em Giảm Cân Đi

Đả Kích Từ Đồng Nghiệp


trước sau

Advertisement
Sau một tiếng khịt mũi khó chịu, anh bực bội vỗ tay lái, sau đó cầm điện thoại di động ở một bên gọi cho Tần Tử Tường. Anh bảo Tần Tử Tường xử lý tờ báo, nói rằng đừng để anh phải nhìn thấy tờ báo đó nữa.

Dám khiêu khích Lăng Thiên Vũ anh à , đợi đến địa ngục đi!

Đừng trách anh vô tình, bởi vì anh đã nói rất rõ trong cuộc họp báo ngày hôm qua rằng anh ta yêu cầu các phóng viên báo đài cho họ một chút không gian cá nhân, nhưng thay vì làm như vậy họ còn điều tra Trương Uyển Nhi thậm chí còn đưa tin rầm rộ.

Kể từ khi họ dám làm như vậy, thì đừng mong Lăng Thiên Vũ sẽ rủ lòng thương xót!

Cúp điện thoại xong, anh tức giận xuống xe đi về hướng đám đông.

Anh chưa bước vào đến sảnh đài truyền hình, liền bị các phóng viên tinh mắt nhận ra, lần lượt vây quanh.

Trong tích tắc, ánh đèn nhấp nháy liên tục đập vào người anh, và rất nhiều micro xuất hiện trước mặt anh. Mặc dù vậy, không một phóng viên nào dám hỏi gì, bởi vì Lăng Thiên Vũ lúc này rất tức giận.

"Không có gì để hỏi?"

Sau gần năm phút tạm dừng, Lăng Thiên Vũ chủ động hỏi khi phóng viên đã lâu không nói chuyện. Giọng điệu của anh lạnh lùng đến mức chỉ cần nghe qua cũng khiến người ta rùng mình.

"Vì không ai có bất cứ điều gì để hỏi, để tôi nói tiếp."

Nói xong, Lăng Thiên Vũ nhìn các phóng viên xung quanh rồi tiếp tục.

"Lý do tôi tổ chức buổi họp báo là để làm rõ cái gọi là scandal. Tôi nghĩ hôm qua tôi đã nói rõ ràng rồi. Nếu có thắc mắc, cứ hỏi tôi. Xin đừng quấy rầy vị hôn thê của tôi. Cảm ơn."

Biểu cảm của anh đủ lạnh lùng, nhưng khi nói đến phía sau, khuôn mặt của anh ấy có thể được mô tả là nghiêm nghị.

Ngày hôm qua trong buổi họp báo, anh đã nói ra tất cả những gì nên nói, phóng viên báo đài không chỉ không hài lòng mà còn đến đây chặn Trương Uyển Nhi vì tin tức buổi sáng, bọn họ đã chạm đến giới hạn sức chịu đựng của anh rồi.

Lăng Thiên Vũ sau khi nói xong, không biết là do thần thái của anh hay như thế nào, tất cả các phóng viên đều vô thức nhường đường để anh đi qua. Khi đi ngang qua người bảo vệ, người bảo vệ đã cho anh vào mà không hề yêu cầu anh cho biết danh tính của mình.

Bước vào tòa nhà này, anh hoàn toàn không tốn sức.

Bên kia, Trương Uyển Nhi đã ở trong phòng quản lý từ lâu, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào người trước mặt. Người ngồi sau bàn làm việc lại càng lúng túng, không biết nói thế nào.

Người này là Triệu Anh Minh, tổng giám đốc của Leyue Radio và là cháu trai của giám đốc Lương Mạnh Đạt.

Ngồi đối diện nhau, hồi lâu không lên tiếng, bầu không khí càng ngày càng nghiêm túc.

Nghĩ đến việc gần đây thường xuyên xin nghỉ phép, Trương Uyển Nhi cảm thấy Triệu Anh Minh không hài lòng với việc cô làm ngày hôm nay. Cảm thấy sắp bị bầu không khí áp đảo, cô chủ động nói.

"Quản lý Triệu, tôi..."

"Uyển Nhi, cô đã hợp tác với đài chúng tôi được một thời gian rồi, phải không."

Tuy nhiên, cô chưa kịp nói gì thì Triệu Anh Minh đã ngắt lời cô.

Vốn dĩ Triệu Anh Minh còn đang do dự không biết nên nói thế nào, dù sao anh cũng không hài lòng lắm với sự an bài bên trên. Nhưng thấy Trương Uyển Nhi chủ động nói chuyện, anh liền đơn giản đi ra ngoài, giải thích rõ ràng về việc an bài của cấp cao cho cô.

Trương Uyển Nhi lạnh đi nửa người khi nghe những lời của Triệu Anh Minh.

Cô nghĩ rằng Triệu Anh Minh sẽ sa thải cô.

"Quản lý Triệu, tôi biết mình đã làm sai, nhưng ... tôi thực sự cần công việc này."

Khi nói về phía sau, nước mắt cô không kìm được mà trào ra. Cô biết rằng cô đã xin nghỉ phép quá thường xuyên trong thời gian gần đây và cô đã mắc sai lầm trong việc xử lý nó trong quá trình phát sóng, nhưng cô thực sự cần công việc này.

Chỉ cần cho cô một cơ hội, và cô hứa rằng cô ấy sẽ không tái phạm.

"Này! Uyển Nhi, cô đã hiểu lầm rồi, không phải như cô nghĩ đâu! Trước tiên hãy xem cái này đã!"

Triệu Anh Minh cảm thấy thay vì nói chuyện lâu, nên để cô biết rõ ràng hơn, nói xong, anh đưa cho cô một phong bì trên bàn. Anh tin rằng sau khi đọc nội dung bức thư, nhất định cô sẽ không giống như sắp khóc lúc này.

Cô không thể khóc, cô không phải là người mà anh có thể xúc phạm lúc này.

Bởi vì, nếu báo ứng là chính xác, cô sẽ sớm trở thành phu nhân của thiếu gia nhà họ Lăng. Tập đoàn Lăng là nhà tài trợ lớn nhất cho đài phát thanh của họ, Triệu Anh Minh không dám xúc phạm cô cho dù anh có không ưa cô đi chăng nữa.

Lời nói của Triệu Anh Minh khiến Trương Uyển Nhi sửng sốt một hồi, nhưng không có nghĩa là cô đã thả lỏng cảnh giác.

Với tâm trạng lo lắng, cô cầm lấy chiếc phong bì, chỉ thấy đó là một bức thư chuẩn của công ty. Cô chỉ đơn giản là lướt qua nội dung bức thư, nhưng thông tin trong đó có vẻ quá sốc, cô không thể tin được.

Cô được thăng chức và thay thế Dương Quan Lân làm trưởng phòng phát thanh truyền hình.

"Quản lý Triệu, chuyện này ... chuyện gì xảy ra vậy?"

Thực tế, với năng lực và kinh nghiệm của mình, lẽ ra cô đã được thăng chức từ lâu. Nhưng chính vì người quản lý luôn vô hình trấn áp phía sau nên cô đã đứng ngồi không yên suốt mấy năm nay.

Cô không khó chịu khi được thông báo rằng mình được thăng chức, nhưng cô chỉ cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Rốt cuộc, lễ đính hôn vừa rồi đã trở thành một cơn sốt trong thành phố, việc thăng chức diễn ra nhanh chóng và trùng hợp đến mức khiến cô băn khoăn không biết giữa họ có tồn tại mối quan hệ nào không. Và phản ứng của cô là kinh hãi Triệu Anh Minh, người luôn không ưa cô.

"Em không đọc được dòng chữ bên trên à?"

"Không có I..."

" Được rồi, bà Lăng, bà có thể ra ngoài."

Nghe thấy Triệu Anh Minh trực tiếp gọi cô là "Bà Lăng", Trương Uyển Nhi muốn giải thích, nhưng lại thấy rằng đối phương hoàn toàn không cho cô cơ hội này. Nghĩ đến điều đó trước đây, người quản lý gần như có thể bị coi là kinh tởm chính bản thân mình, vì vậy Trương Uyển Nhi bước ra khỏi văn phòng của Triệu Anh Minh, cầm phong bì mà không nói gì. Nhìn cánh cửa đóng chặt, Triệu Anh Minh khịt mũi.

Anh thật sự không biết nhà họ Lăng lại yêu người phụ nữ mập mạp này như thế nào, nếu là anh, anh nhất định sẽ không mù quáng như vậy!

Chỉ có thể nói rằng thị hiếu của giới nhà giàu thực sự rất kỳ lạ.

Trương Uyển Nhi vốn dĩ cảm thấy khó chịu vì thái độ của Triệu Anh Minh, cô vừa mới bước ra khỏi phòng làm việc của anh ta, nhưng lại tình cờ gặp người mà cô không muốn gặp vào lúc này Tăng Nhật Tuệ.

Nhìn thấy Trương Uyển Nhi từ phòng làm việc của Triệu Anh Minh đi ra, Tăng Nhật Tuệ lạnh lùng liếc cô một cái, châm chọc nói.

"Sao, đây không phải là hôn thê của Lăng thiếu sao? Chuyện gì đã đưa cô tới đây?"

Trương Uyển Nhi luôn tỏ ra thấp thỏm, tại sao cô ta không đi đến Tam bảo cung, và cô cũng không nghĩ ra tại sao cô ấy lại đến gặp Triệu Anh Minh.

"Cô, hôm nay đến sớm thế?"

"Đừng đánh trống lảng, nói tôi biết cô làm gì ở đây?"

"Tôi đang làm gì ở đây? Có liên quan gì đến cô Tăng không?"

Không ai trong công ty là không biết về mối quan hệ giữa Tăng Nhật Tuệ và Triệu Anh Minh, và Trương Uyển Nhi đương nhiên cũng biết. Bây giờ, cô nhìn thấu được Tăng Nhật Tuệ rõ ràng đang lo lắng bởi vì cô ta tưởng cô đang giành mất chén cơm của cô ta. Điều đó khiến người bên kia khó chịu.

"Đừng nghĩ rằng cô có thể kênh kiệu bằng việc cưới Lăng Thiên Vũ!"

Mới sáng sớm đã xem tin tức từ các bản tin phát ra, Tăng Nhật Tuệ tâm tình không tốt.

Cô tức giận, cô khó chịu, cô cảm thấy đau khổ. Tại sao bà béo này có thể bắt được con rể rùa vàng mà cô chỉ có thể câu được một quản lý nhà đài bé tí teo? Cô cảm thấy thế giới rất bất công.

Đúng lúc này, cô vô tình biết được phía trên đài cố ý hủy tên Dương Quan Lân, còn cố ý để Đường Diệc Soái thay thế. Lo lắng, cô quay lại đài lần nữa, muốn cùng Triệu Anh Minh hỏi rõ ràng.

Không ngờ, cô tình cờ gặp Trương Uyển Nhi đang đi ra từ văn phòng của Triệu Anh Minh.

Tình cảnh này khiến lòng cô bất an, rất rối loạn, nhất là khi cô vô tình nhìn thấy phong thư trong tay Trương Uyển Nhi.

"Trên tay cô đang cầm cái gì?"

"Không phải việc của cô."

" Đưa tôi xem!"

Trương Uyển Nhi chưa kịp phản ứng thì phong bì trong tay đã bị Tăng Nhật Tuệ giật lấy. Cô bất mãn nhìn người phụ nữ trước mặt, thô lỗ mở phong bì lấy lá thư ra đọc.

Cô biết rằng hai người có địa vị ngang nhau trong Cục Phát thanh truyền hình, và Tăng Nhật Tuệ chắc chắn sẽ rất khó chịu khi cô được thăng chức. Cô không muốn chọc tức cô ta, nhưng cô ta muốn ngược đãi bản thân, nên không thể trách cô được.

Chắc chắn rồi, khi Tăng Nhật Tuệ đọc xong nội dung bức thư, mặt cô ta đen lại không khác gì cái đít nồi.

"Tại sao?!"

Kênh của cô ta còn tệ hơn cả kênh của cô, tại sao cô ta có thể đảm nhận vị trí trưởng nhóm còn cô thì không?

Tại sao lại như vậy? Có phải vì cô ta sắp trở thành vợ của Lăng thiếu?

"Xin chúc mừng."

Mặc dù đó là lời chúc mừng, nhưng giọng điệu của Tăng Nhật Tuệ hoàn toàn không có nghĩa là chúc mừng, mà nghe có vẻ hơi mỉa mai. Cô ghen tị với cô ta nhưng cô sẽ không bao giờ thể hiện điều đó trước mặt Trương Uyển Nhi.

"Cảm ơn."

Nói xong, Trương Uyển Nhi xoay người chuẩn bị rời đi. Cô đương nhiên biết rằng Tăng Nhật Tuệ không thực sự chúc mừng cô, nhưng cô không muốn lãng phí thời gian để nói chuyện vô nghĩa với cô ta ở đây.

Tuy nhiên, trước khi cô bước được vài bước, lời nói của Tăng Nhật Tuệ khiến cô ấy dừng lại một lần nữa.

"Đám cưới đã được thông báo vào ngày hôm qua, và hôm nay cô được thăng chức. Haha, tôi chỉ có thể nói rằng thân phận của phu nhân nhà họ Lăng gây áp lực cho công ty. Chao ôi, tôi thực sự muốn tìm một người chồng giàu có, vậy sự nghiệp và tình duyên của tôi sẽ suôn sẻ."

Lời nói của Tăng Nhật Tuệ khiến trái tim của Trương Uyển Nhi run lên.

Nhưng ngay sau đó, cô đã phản ứng lại.

"Tăng Nhật Tuệ, cô có thể ăn cơm nhưng không được nói nhảm."

Cô xứng đáng được thăng chức lên vị trí này. Mặc dù lúc nãy khi Triệu Anh Minh nói với cô, cô cũng cảm thấy mọi chuyện đến quá sớm, thật là trùng hợp, nhưng Tăng Nhật Tuệ nói những lời này khiến cô cảm thấy mình bị sỉ nhục.

"Trương Uyển Nhi, đừng nghĩ có người nhà họ Lăng hậu thuẫn cho cô thì cô lên mặt. Tôi thực sự không biết thiếu gia nhà họ Lăng bị mù hay sao mà lại đi kết hôn với một người phụ nữ mập mạp như cô."

Tăng Nhật Tuệ rất đẹp, và điều đó hoàn toàn bất lợi cho Trương Uyển Nhi.

Tăng Nhật Tuệ đang chìm đắm với những gì cô ta nói, và thậm chí không nhận thấy rằng ai đó đã xuất hiện sau lưng cô ta. Trương Uyển Nhi đứng đối diện với cô ta và nhìn thấy rõ ràng chuyển động phía sau Tăng Nhật Tuệ. Nhìn thấy anh, sắc mặt cô lập tức đanh lại.

Dường như nhận thấy ánh mắt của Trương Uyển Nhi, và Tăng Nhật Tuệ dần quay đầu lại.

Khi nhìn thấy người đàn ông đứng sau lưng, sắc mặt cô ta đột nhiên trở nên trắng bệch.

Truyện convert hay : Bộ Đội Đặc Chủng Vương Ở Sơn Thôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện