Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

18: Mẫu Tổ


trước sau


Đầu kia đánh đến long trời lở đất, túi bụi, sóng lớn nhấc lên quấy nhiễu cả mặt biển, sóng biển mãnh liệt.

Thân tàu nhấp nhô dữ dội trên biển, mọi người ngã xuống đất, cơ thể trượt qua trượt lại trên boong tàu không kiểm soát được.
Thật có thể nói là Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp nạn.
Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu là người duy nhất trên thuyền còn đứng vững, bọn họ không hẹn mà cùng bắt đầu thi pháp.

Tạ Tất An thiết lập một kết giới bảo vệ bao phủ toàn bộ tàu du lịch, ngăn chặn ảnh hưởng của sóng biển đối với tàu du lịch.

Phạm Vô Cứu dẫn dắt sức mạnh khiến tàu du lịch chệch hướng, hướng tới khu vực an toàn, tránh bị ảnh hưởng.
Chiến trường trên biển kỳ thật cách bọn họ rất xa, đánh tới chỉ là tàn sóng, cũng không có sức mạnh của Hải Thần rơi xuống nơi này, nếu không Tạ Tất An thật đúng là chống đỡ không nổi.

Nhưng chỉ cần nhìn uy lực của tàn dư này, không khó tưởng tượng chiến đấu bên kia đến tột cùng có bao nhiêu uy thế to lớn.
Có Hắc Bạch Vô Thường hộ tống, tàu du lịch dần dần ổn định, mọi người hoảng sợ: "Cơn bão đã qua chưa?"
"Còn chưa, nhưng hình như cách xa chúng ta một chút..."
"Cảm ơn trời, nhất định là Mẫu Tổ nương nương che chở cho chúng ta!"
Hắc Bạch Vô Thường im lặng.

Gây ra cơn bão này chính là cuộc chiến giữa Mẫu Tổ và một vị khách không mời nào đó.
Người phàm tạm thời an toàn, Tạ Tất An cùng Phạm Vô Cứu lại không thể khoanh tay đứng nhìn.
Nghe Mẫu Tổ vừa nói, tựa hồ là Thần minh phương Tây tự tiện xâm nhập khu vực biển phương Đông.

Tuy rằng địa phủ bọn họ cùng biển không phải cùng một hệ thống, ngày thường mỗi người đều bỏ qua hàng rời, nhưng loại chuyện chống đỡ ngoại địch bảo vệ quốc thổ này, là Thần phải có trách nhiệm, bọn họ nếu đã gặp, phải tương trợ.
Tạ Tất An cùng Phạm Vô Cứu tìm một chỗ không người, hiện ra thân ảnh Vô Thường Tiên, bay đến mặt biển xa xa, gần chiến trường.
Lần này thấy rõ ràng hơn.
Trên mặt biển mây đen áp đỉnh, cuồng phong gào thét, gió đã bắt đầu nổi lên.
Mẫu Tổ thân mặc khăn quàng vai, tay cầm ngọc khuê, dáng vẻ đoan chính, ung dung hoa quý.


Ngón tay nàng khẽ vẽ ngọc khuê, nước biển quanh thân đều nghe hiệu lệnh của nàng, nước biển trong phạm vi mấy dặm đều hóa thành sóng lớn, hùng hổ bao trùm phía đối diện.
Trên sóng lớn đối diện, có một Thần linh nước ngoài, đang giằng co với nàng.
Hắn dung mạo tuấn mỹ, mặt mày thâm thúy, tay cầm đinh ba.

Một mái tóc xanh như rong biển buông xuống vai, đôi mắt xanh thẳm như biển sâu, lấp lánh như sao, tựa như có thể làm vạn vật rơi vào trong đó.
Đáng tiếc rơi vào trong mắt Mẫu Tổ, chỉ là bộ mặt đáng ghét của kẻ xâm lược.
Poseidon là một trong mười hai vị thần chính của Olympus, là Hải Thần kiêm Hải Hoàng Hy Lạp, anh trai ruột của thần Zeus.

Hắn cai trị tất cả các đại dương sông suối trong xung quanh Hy Lạp, là một vị thần có sức chiến đấu rất mạnh mẽ và địa vị cao quý.
Mẫu Tổ là thần nữ hộ tống vùng duyên hải Đông Nam Trung Hoa, tính tình bình thản, tâm địa thiện lương, trách nhiệm càng nhiều là che chở chứ không phải chiến đấu.

Nếu hôm nay canh giữ ở chỗ này chính là thượng cổ Đông hải Ngu Quắc, Nam hải Hồ Dư, Tây hải Yểm Tư, Bắc hải Huyền Minh, hoặc là Tứ hải Long Vương, người nào tính khí nóng nảy, sao có thể để cho Hải Thần nước ngoài ở địa bàn của bọn họ tác oai tác quái.
Nhưng cho dù Mẫu Tổ tính tình ôn hòa, giờ phút này cũng sẽ không lùi nửa bước, huống chi nàng còn chiếm ưu thế sân nhà.
Poseidon tuy cường đại, vịnh Mi Châu lại là sân nhà của Mẫu Tổ.

Nước biển ở đây sẽ không giống như nước biển Địa Trung Hải, tùy ý Poseidon được điều chỉnh theo ý muốn.

Song phương đều có năng lực khống chế nước, nước biển vịnh Mi Châu lại không nghe theo Poseidon sai khiến, hắn chỉ có thể thủ không thể công.

Không bột đố gột nên hồ, mấy hiệp qua, Poseidon đã mơ hồ xuất hiện yếu thế, bị Mẫu Tổ đánh bại chỉ là vấn đề thời gian.
Tạ Tất An cùng Phạm Vô Cứu thấy hiện trường tựa hồ đã không cần bọn họ hỗ trợ, liền đứng ở trong tầng mây quan sát, chờ xuất hiện ngoài ý muốn lại ra tay tương trợ.
Poseidon cũng biết kéo dài tất nhiên không địch lại.

Hắn bình tĩnh huy động đinh ba, phá vỡ sóng lớn, thanh âm trầm thấp: "Tôi cũng không phải cố ý xâm chiếm lãnh hải nước cô, chỉ là mượn đường đi qua."
Tiếng Trung của hắn rất tiêu chuẩn.


Hắn là Thần ở địa vị này, là người đứng đầu các vị Thần, biết mấy ngôn ngữ là kỹ năng cần thiết.
Mẫu Tổ không hề động đậy: "Xin hãy xuất trình giấy thông hành."
Poseidon: "......."
Thần minh đích xác có thể đi nước ngoài du ngoạn, nhưng cũng phải giống như con người làm hộ chiếu, nếu không chính là nhập cư trái phép, phát hiện đánh luôn không thương lượng.

Quan thị thực phương Tây là 12 chòm sao, quan thị thực phương Đông thì là 28 tinh tú.

Thủ tục thị thực rườm rà, thường phải chờ vài ngày.

Venus lúc trước chạy trốn gấp gáp, may mắn là hắn có chút giao tình với Song Ngư, liền đi cửa sau mời Song Ngư làm hộ chiếu ngay lập tức, còn giúp che giấu hành tung.

Poseidon tìm người sốt ruột, sau khi nhận được tin tức lập tức chạy tới, đi đường biển cũng là vì tốc độ nhanh hơn, nhưng lại không đợi được làm hộ chiếu.
Hắn vốn định tìm được Venus liền trực tiếp mang về nhà, cũng không có ý định ở lại lâu, không nghĩ tới ở khu vực biển vịnh Mi Châu bị Đông phương Hải Thần Mẫu Tổ phát hiện, lúc này mới có một hồi ác chiến.
Mẫu Tổ thấy Poseidon trầm mặc, lạnh lùng nói: "Không có giấy thông hành, cái này không thể mượn, Hải Hoàng bệ hạ mời trở về."
Nói đến nước này, Poseidon mà tiếp tục kiên trì, chính là cố ý nhấc lên giao chiến Thần minh hai nước.

Hắn thân làm Hải Hoàng, cùng tiểu Thần bình thường bất đồng, thậm chí có thể đại biểu cho một hệ thống Thần minh.
Poseidon nhìn lãnh thổ phương Đông cách đó không xa, đôi mắt ý vị thâm trường, xoay người biến mất trên mặt biển.
Poseidon không sợ chuyện gì, bản tính hiếu chiến hắn không bao giờ sợ chiến tranh.

Nhưng lần này hắn đến phương Đông là vì chuyện riêng, không thể khơi mào sự việc, làm cho Venus ở Olympus vốn đã thanh danh hỗn độn càng thêm rét vì tuyết lạnh vì sương...!Còn thêm một cái danh tiếng hồng nhan họa thủy.
Với sự ra đi của Poseidon, biển dần dần yên tĩnh.
Mẫu Tổ đứng yên một lát, xoay người nhìn về phía đám mây, hơi cúi người: "Đa tạ hai vị tương trợ."
Phạm Vô Cứu cùng Tạ Tất An từ trên mây bay xuống, đáp lễ: "Chúng tôi chỉ đứng ngoài quan sát, không đảm đương nổi lễ của Thiên Hậu nương nương."
Mẫu Tổ nói: "Vừa rồi tôi cùng Hải Hoàng phương Tây chiến đấu, nháo

ra rất nhiều động tĩnh, ảnh hưởng đến người phàm trên biển.


Tôi không cách nào phân tâm chăm sóc, là hai vị Vô Thường Tiên cứu con dân tôi che chở, làm sao có thể tính là đứng ngoài quan sát."
Nơi này là khu vực biển do Mẫu Tổ quản lý, nàng đối với nhất cử nhất động xung quanh đều có thể cảm ứng rõ ràng.
"Nơi này cũng là quê hương chúng tôi, bọn họ không nên có chuyện ngoài ý muốn này, về tình về lý, chúng tôi đều nên ra tay tương trợ." Tạ Tất An nói.
Mẫu Tổ nhiều lần cảm tạ, mới chìm xuống biển.
Giải quyết xong một chuyện, Hắc Bạch Vô Thường trở lại tàu du lịch.

Lúc này mọi người đã bình tĩnh lại, tiếp tục làm việc của mình, đương nhiên cũng có sợ hãi, yêu cầu xuống thuyền trước, tổng thể mà nói đều đã bình an vô sự.
Bọn họ trở lại phòng, muốn tiếp tục nói chuyện trước đó, nhưng đã không còn bầu không khí lúc đó.

Loại chuyện thổ lộ tình cảm này, vốn là một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, sau đó lại tái suy tam kiệt.

Cắt đứt như vậy, ai cũng không nhắc lại, yên lặng nằm trên giường ngủ.
Sau đó bọn họ cũng không có hứng thú du ngoạn, ngày hôm sau liền dẹp đường hồi phủ, trở về Thanh Châu.
Thanh Châu là một trong cửu châu thượng cổ, nằm giữa núi Bột Hải Thái Sơn.

Nghe đồn Thái Sơn là cửa vào âm tào địa phủ, lời nói không ngoa, ít nhất Diêm Vương ở nơi này.
Phạm Vô Cứu và Tạ Tất An trở lại chung cư Yên Lạc, đi lên tầng hai, cửa 202 đối diện mở ra, Venus và Cupid đang ngồi trên ghế sofa xem TV.
Thấy họ trở lại, Venus đi ra rất nhiệt tình chào hỏi: "Các cậu đã trở về, mấy ngày nay có vui vẻ không?"
Ánh mắt hắn quét qua hai người một vòng, ánh mắt dần dần trở nên phức tạp.
Thân là Thần tình yêu, hắn có thể phán đoán một người có từng trải qua tình yêu hay không.

Trong mắt Venus, hai người này vốn đã yêu nhau, lại trúng mũi tên tình yêu, có thể làm rõ cõi lòng, chuyến đi này hẳn là củi khô bốc lửa, ở trên giường đại chiến ba trăm hiệp, nồng tình mật ý như keo như sơn.
Nhưng...!Hắn nhẹ nhàng ngửi hơi thở ngây ngô kia.
Hai người thế nhưng vẫn còn nguyên si?
Này làm sao mà nhịn được?
Venus không thể hiểu được.
Chẳng lẽ một người trong hai người có bệnh khó nói không nói thành lời sao? Hay là cả hai vị đều có bệnh không nói thành lời?
Venus không thể tưởng tượng được lời giải thích thứ ba.
"Cũng không tệ lắm." Tạ Tất An mở cửa phòng 201, thi triển thuật dọn bụi bặm cho căn phòng mấy ngày không có người ở, "Muốn vào ngồi không?"
Cupid vẫn đang xem phim hoạt hình ở phòng bên cạnh, Venus bước vào một cách không khách khí: "Cảm ơn bạn."
Phạm Vô Cứu hỏi: "Venus, cậu có biết Apollo không?"

Tạ Tất An ngước mắt lên.
Chưa bao giờ nghe Phạm Vô Cứu hứng thú với Apollo, vấn đề này chỉ là thay cậu hỏi.
"Tất nhiên rồi.

Hắn cũng giống như tôi, là một trong mười hai vị thần của Olympus.

Anh hỏi hắn làm gì?" Venus nói, "Mối quan hệ của tôi với tên đó không tốt lắm."
Hắn và bản thân Apollo ngược lại không có mâu thuẫn gì, thế nhưng tỷ tỷ sinh đôi của Apollo, Artemis và hắn là thiên địch.

Artemis là một trong ba nữ thần lớn của Olympus, yêu tự do, ghét hôn nhân và hy vọng mọi người sẽ độc thân trên toàn thế giới.

Venus là một vị thần yêu thương tình yêu, hy vọng rằng tất cả mọi người sẽ kết hôn trên toàn thế gian.

Hai người bọn họ nhìn nhau mà không ghét mới là lạ.

Giận cá chém thớt, đến nỗi Venus nhìn khuôn mặt đẹp trai của Apollo cũng không hề có dục vọng nhúng chàm.
"Tôi tò mò về sự bố trí của họ về mặt trời." Phạm Vô Cứu nói, "Mặt trời chỉ có một, Thần mặt trời của các quốc gia cộng lại có nhiều như vậy, bọn họ cùng chung sống hòa bình như thế nào?"
Venus hỏi lại: "Trái đất chỉ có một, chẳng lẽ trên thế giới chỉ có một người trái đất? Tất nhiên là làm hàng xóm, nên sống như thế nào thì sống như thế đó.

Tôi không biết rõ lắm về mặt trời, nhưng tôi đã nghe nữ thần mặt trăng Artemis và nữ thần nguyệt quế Daphne nói chuyện, cô ấy giao cho một người bạn tên là Hằng Nga trên cung trăng, còn có một người tên Ngô Cương suốt ngày ở đằng đó chặt cây quế, Daphne nghe xong thiếu chút nữa tức chết."
Tạ Tất An: "........"
Phạm Vô Cứu: "........"
Thật đúng là đáp án ngoài ý muốn.
"Nói nhiều như vậy, tôi cũng có vấn đề muốn hỏi các anh." Venus hào hứng, "Lần này hai người chơi ở đâu vậy? Có vui không? nước Trung Quốc lớn như thế, tôi đến lâu như vậy vẫn ở trong căn hộ, nhàm chán chết đi, cũng muốn dẫn Cupid đi du lịch."
Tạ Tất An nói: "Trung Hoa diện tích rộng lớn, lãnh thổ xinh đẹp vô số kể, lần này chúng tôi là đi Mân tỉnh."
Venus quan tâm: "Có gặp cái gì thú vị không?"
"Có một cái đi." Phạm Vô Cứu thuận miệng nói, "Trên du thuyền chứng kiến một hồi Hải Thần đánh nhau, Hải Thần Hy Lạp Poseidon tự tiện vượt biên, bị Mẫu Tổ đuổi về làm hộ chiếu."
Venus: "..."
Tạ Tất An cực kỳ giỏi quan sát sắc mặt: "Venus, sắc mặt của ngài tựa hồ có chút không thích hợp?"
Venus đau đớn che mặt: "Tôi muốn nghe những cái thú vị, nhưng tôi không muốn nghe những câu chuyện ma.".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện