Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Dựa Vào Trực Giác, Nhất Định Thành Công!


trước sau

Advertisement
- [Cười đắc ý] Đến lúc này rồi, cho dù ngươi biết thì thế nào? Đúng vậy, kế hoạch của ta đã sắp thành công rồi.

Cầu kim loại thể lỏng bình tĩnh nói.

Bạch tiền bối two cười nói:

- Sắp thành công thì vẫn là chưa thành công, ngươi không sợ tu sĩ của Nho gia chó cùng rứt giậu sao? Không chừng Nho gia lật ngược thế cờ, diệt sạch đám thuộc hạ do ngươi phái ra đấy.

- [Cười nhạt] Chỉ bằng bọn họ mà cũng muốn phản công sao? Chỉ là một Nho gia nhỏ nhoi mà cũng dám so với thế giới Cửu U, một bên là ánh sáng đom đóm, một bên là ánh mặt trời rực rỡ, khác nhau như trời với vực. Trước mặt đại quân tà ma Cửu U, sự chống cự của Nho gia chỉ như châu chấu đá xe mà thôi. Nếu không do kế hoạch yêu cầu thì Nho gia đã sớm bị ta diệt sạch vào ngàn năm trước rồi.

Cầu kim loại thể lỏng nói.

- Ha ha.

Bạch tiền bối two cười giễu cợt.

Cầu kim loại thể lỏng cứng đờ, trên người lộ ra một cái miệng, nghiến răng nghiến lợi nói tiếp:

- Nếu không do ngươi ngấm ngầm phá rối thì ta đã sớm diệt Nho môn, hoàn thành kế hoạch của mình rồi.

- Ha ha.

Bạch tiền bối two tiếp tục cười.

- Nhưng lần này, ngươi không ngăn cản được ta đâu.

Cầu kim loại thể lỏng bên lên cao, nhìn xuống mặt đất:

- Lần này, ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội ra tay cản trở ta. Từ giờ trở đi, ta sẽ theo dõi ngươi thật gắt, ngươi không làm được gì đâu!

- Được rồi, vậy ngươi cứ tiếp tục theo dõi đi.

Bạch tiền bối two ngáp một cái:

- Ta ngủ tiếp đây, cám ơn ngươi canh gác giúp ta.

-...

Cầu kim loại thể lỏng cắn răng nói:

- Ngươi chờ đó cho ta, một ngày nào đó, ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi thế giới Cửu U!

- Cám ơn, đến lúc đó ta nhất định sẽ cảm kích ngươi, thật đấy! Ta đã muốn rời đi thế giới Cửu U từ lâu rồi, ngây người ở chỗ này lâu như thế khiến ta ngán tới óc rồi đây!

Sau khi nói xong, Bạch tiền bối không phát ra thêm tiếng nào nữa.

Nhưng ý thức của hắn lại khuếch tán ra, lấy thân phận “ý chí” thế giới Cửu U nhìn xuống toàn bộ Cửu U.

- Hừ!

Cầu kim loại thể lỏng hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng dùng thân phận ý chí thế giới Cửu U của bản thân, khuếch tán ý thức ra, che đậy cảm ứng của Bạch tiền bối two.

Chỉ cần là chuyện Bạch tiền bối two muốn làm, nó sẽ ngăn trở ngay lập tức!

*********************

Ý thức của Tống Thư Hàng trở về.

Vừa mở mắt, hắn phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn xa hoa. Còn bên người hắn, có rất nhiều tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đang yên lặng vây xem hắn.

Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không mà lúc các tiền bối nhìn hắn, hắn cảm giác trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ thương hại, thương tiếc, còn có biểu tình quả nhiên là vậy.

Ngay cả Tô Thị A Thập Lục và Ngư Kiều Kiều cũng co giật khóe miệng nhìn hắn.

Bầu không khí này thật quỷ dị.

- Các tiền bối, xảy ra chuyện gì vậy?

Tống Thư Hàng dè đặt hỏi.

Lúc này, Hoàng Sơn Chân Quân vỗ nhè Tống Thư Hàng một cái.

Chân quân truyền âm nhập mật nói:

- Thư Hàng tiểu hữu... Hầy, có rãnh rỗi thì ngươi suy nghĩ về các nữ tiên tử trong nhóm Cửu Châu số 1 đi. Đặc biệt là những tiên tử có tuổi tác cỡ ngươi, ví dụ như Tô Thị A Thập Lục kiêu ngạo này, vị Vũ Nhu Tử cô nương đáng yêu của Linh Điệp Đảo này, con tiểu yêu tinh trên người ngươi cũng không tệ đâu. Nếu như ngươi có khuynh hướng yêu thích phong cách thành thục, trong nhóm cũng còn có các vị tiên tử như Đông Phương Lục Tiên Tử, Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử, Lưu Huỳnh Tiên Tử mà. Nên nghĩ nhiều về các cô ấy, không có việc gì thì xem hình của bọn họ cũng được.

Tống Thư Hàng nghe xong chỉ biết đần mặt ra, mấy lời này có ý gì thế?

- Chân quân, đã xảy ra chuyện gì sao?

Thư Hàng hỏi. Sao cứ cảm giác những lời này của của Hoàng Sơn Chân Quân nghe rất quen tai nhỉ?

Hoàng Sơn Chân Quân tiếp tục truyền âm nhập mật nói:

- Là vầy, mới nảy các đạo hữu đang thảo luận như thế nào trợ giúp Bạch Vân Thư Viện chiến đấu với tà ma thế giới Cửu U, lúc đó tiểu hữu ngươi đang hôn mê đột nhiên không ngừng kêu “Bạch tiền bối, Bạch tiền bối”, kêu lớn tiếng lắm nhé mà còn kêu liên tục nữa chứ, kêu mãi không ngừng luôn. Chúng ta đều thấy ngại, cứ làm bộ như không nghe thấy gì hết.

-...

Tống Thư Hàng:

- Hiểu lầm rồi! Chân quân, các ngươi đều hiểu lầm rồi!

- Yên tâm đi, chúng ta hiểu mà. Mọi người đều là người từng trải, không có gì phải xấu hổ hết.

Hoàng Sơn Chân Quân bày ra vẻ mặt ta hiểu mà nói.

Các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 đều ném ánh mắt an ủi về phía Tống Thư Hàng.

Tống Thư Hàng muốn đập đầu chết luôn trên cái giường lớn xa hoa này cho rồi.

- Các vị tiền bối của ta ơi, là hiểu lầm thật mà. Thật ra, mới vừa rồi ta đi vào không gian của mười ba pho tượng kiếp tiên, lại gặp vị “tít tít tít” kia. Mấy tiếng “Bạch tiền bối” trong miệng ta là có liên quan đến chuyện này.

Tống Thư Hàng vội vàng giải thích:

- Đúng rồi, không nói chuyện này nữa. Bây giờ ta có một tin tức khẩn cấp, siêu cấp khẩn cấp!

- Tin tức gì?

Hoàng Sơn Chân Quân thấy Tống Thư Hàng tỏ ra gấp gáp như vậy, lập tức dò hỏi.

- Đoán chừng tà ma thế giới Cửu U đã đột phá phòng ngự của Bạch Vân Thư Viện, lặng lẽ lẻn vào bên trong Bạch Vân Thư Viện, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động tấn công.

Tống Thư Hàng tức tốc thông báo.

- Lẻn vào bên trong Bạch Vân Thư Viên? Còn Nho gia lại không hề hay biết gì cả?

Hoàng Sơn Chân Quân nhíu mày.

Theo lý thuyết thì chuyện này không thể nào xảy ra được. Vì đề phòng tà ma Cửu U tập kích, Nho gia đã làm công tác chuẩn bị hơn cả trăm ngàn năm. Nếu nói tà ma thế giới Cửu U dùng sức mạnh công phá phòng ngự của Nho gia, tất cả mọi người ở đây sẽ không kinh ngạc. Nhưng nếu nói dưới tình huống không phá vỡ phòng ngự, tà ma thế giới Cửu U lại có thể lặng lẽ lẻn vào bên trong Bạch Vân Thư Viện, các chân quân không tin tưởng lắm.

Nhưng nguồn tình báo của Tống Thư Hàng tiểu hữu lại có liên quan đến mười ba pho tượng kiếp tiên của Thánh Nhân, cho nên mọi người không thể không tin vào tin tức mà hắn mang tới được.

- Nguồn tình báo rất đáng tin, Hoàng Sơn tiền bối, Bạch tiền bối, bây giờ chúng ta phải làm gì đây?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Giờ muốn xác định rốt cuộc tà ma thế giới Cửu U có lẻn vào trong Bạch Vân Thư Viện hay không, cứ để ta thử một lần là biết ngay.

Lúc này Bạch Tôn Giả đứng lên, ánh mắt dò xét trên không trung:

- Ngoài ra, Hoàng Sơn đạo hữu, ngươi thông báo ngay cho Hằng Hỏa đạo hữu của Nho môn, bảo hắn lập tức chuẩn bị chiến đấu.

Hoàng Sơn Chân Quân hỏi:

- Bạch tiền bối, ngài phát hiện điều gì sao?

- Ta không phát hiện ra gì cả, thế nhưng mấy phút trước, trong lòng ta lại có cảm giác khác thường. Có lẽ Thư Hàng tiểu hữu nói đúng đấy, tà mà thế giới Cửu U đã xâm nhập vào bên trong trận pháp phòng ngự rồi. Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đi, còn ta sẽ thăm dò tiếp!

Bạch Tôn Giả trả lời.

Hoàng Sơn Chân Quân lập tức liên lạc với Hằng Hỏa Chân Quân, bảo hắn vào tư thế chuẩn bị chiến đấu. Thật ra thì đệ tử của Nho gia vẫn luôn duy trì “chế độ chiến đấu”, chỉ cần xuất hiện một động tĩnh nhỏ là có thể chiến đấu ngay lập tức.

Nhưng cho đến bây giờ, đệ tử Nho gia vẫn còn đề phòng ở bên ngoài kết giới của Bạch Vân Thư Viên.

Nếu tà ma thế giới Cửu U tiến thẳng vào trong Bạch Vân Thư Viện, phát động tiến công, đệ tử Nho gia nhất định sẽ bị đánh trở tay không kịp.

******************

Cùng lúc Hoàng Sơn Chân Quân thông báo cho Hằng Hỏa Chân Quân, ánh mắt của Bạch Tôn Giả lại rà quét trên không trung một lần, nhưng cho dù là hắn cũng không phát hiện ra tung tích của tà ma Cửu U.

- Bạch tiền bối, dò xét bằng cách nào?

Tống Thư Hàng bò dậy, dò hỏi.

- Nếu ánh mắt và cảm giác đều không cách nào tìm ra tà ma thế giới Cửu U, vậy thì cứ dựa vào trực giác thôi!

Bạch Tôn Giả cực kỳ tự tin nói.

- Trực giác?

Tống Thư Hàng chớp mắt hỏi.

Cái thứ này dựa vào kiểu gì đây?

- Đúng vậy, dựa vào trực giác!

Bạch Tôn Giả đáp.

Sau đó, Thư Hàng thấy Bạch tiền bối vung hai tên lên, tám thanh phi kiếm dùng một lần xuất hiện giữa các ngón tay của hắn.

Lúc trước, sau khi Bạch Tôn Giả chế tạo đủ phi kiếm cho tất cả đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1, hắn còn chế thêm không ít phi kiếm. Tám thanh kiếm gỗ này chính là phi kiếm trong đám còn dư kia.

- Hây!

Bạch Tôn Giả khẽ quát một tiếng, hai tay giơ lên, tám thanh phi kiếm dùng một lần bị ném tới không trung, mỗi kiếm đi một hướng!

Tiếp đó, hai tay Bạch Tôn Giả lại vung lên, lại có tám thanh phi kiếm dùng một lần xuất hiện giữa mười ngón tay. Tôn giả khẽ quát lần nữa, tám thanh phi kiếm lại bị ném lên không trung.

Cứ lặp đi lặp lại mãi như vậy, tổng cộng là mười lần.

Chỉ trong vòng hai mươi giây, Bạch tiền bối đã ném hơn tám mươi thanh phi kiếm dùng một lần lên không trung!

Những phi kiếm này bay tới đủ mọi phương vị trên bầu trời Bạch Vân Thư Viên!

Lúc này Tống Thư Hàng đã rõ thế nào là dựa vào trực giác, nói toạt ra chính là đoán mò mà thôi. Cứ ném đại một đống phi kiếm, rồi xem thử có thanh nào ăn may đâm trúng bọn tà ma thế giới Cửu U hay không ấy mà!

Nếu những người khác sử dụng phương pháp này thì 99,9999% là không cách nào ép bọn tà ma Cửu U đang ẩn nấp bên trong Bạch Vân Thư Viện ra được.

Dù sao thì bầu trời của Bạch Vân Thư Viên vô cùng rộng lớn, cho dù tám mươi thanh phi kiếm phân tán ra thì cũng không dò hết được bầu trời của Bạch Vân Thư Viên, chỉ như một hạt cát trong sa mạc mênh mông mà thôi.

Nhưng nếu người dùng cách này là Bạch tiền bối thì lại khác, không chừng có thể đâm trúng thật đấy chứ chẳng chơi đâu.

******************

- Trúng rồi!

Bạch tiền bối đột nhiên cười hắc hắc nói.

Có một thanh phi kiếm dùng một lần bay vèo lên không trung, sau đó đột nhiên đứng im trong hư không. Rõ ràng thanh phi kiếm này còn cách trận pháp phòng ngự trên bầu trời Bạch Vân Thư Viện một đoạn, nhưng phi kiếm đã dừng lại, nhìn qua chắc là đâm trúng thứ gì đó đang ẩn thân rồi!

- Bạo!

Bạch Tôn Giả bấm kiếm quyết.

Thanh kiếm gỗ kia đột nhiên nổ tung.

Ầm

~~Kiếm khí cấp bậc tôn giả tràn ra, nhấc lên một đợt sóng khí khếch tán xung quanh.

Sau khi kiếm khí nổ tung, cuối cùng thì vật đang trong trạng thái ẩn thân kia cũng đã hiện ra bộ dạng thật của nó.

Đó là một con nhộng khổng lồ màu đen, toàn thân mọc đầy vảy, lẳng lặng treo trong hư không, từ đầu tới đuôi đều lộ ra phong cách tà ác của thế giới Cửu U.

Trên người nó không hề lộ ra một tia khí tức nào cả.

Lúc này, ở chỗ bụng của nó bị cháy đen một mảng, đó là vết thương do lúc phi kiếm dùng một lần của Bạch Tôn Giả nổ tung gây ra.

Có điều thương tổn cũng không lớn. Đối với con nhộng khổng lồ này, chút cháy đen thế kia chả là gì cả, thậm chí còn chưa được tính là thương ngoài da nữa đấy.

- Trúng số độc đắc rồi!

Bạch Tôn Giả thấp giọng nói.

Từ lực phòng ngự mạnh mẽ của nó có thể đoán ra được, thực lực của con nhộng khổng lồ màu đen này rất mạnh. Cấp bậc phòng ngự ít nhất là thất phẩm đỉnh phong, thậm chí là cấp bậc bát phẩm.

Trong bọn xâm lược đến từ thế giới Cửu U, kẻ phù hợp với điều kiện này cũng chỉ có nó mà thôi - Tà ma Cửu U chúa cấp bậc bát phẩm.

...

Trên bầu trời, con tà ma Cửu U chúa bát phẩm kia vẫn đang đần mặt ngớ người ra.

Chết mợ... Nó bị phát hiện rồi à?

Truyện convert hay : Vương Nữ Nhân Ai Dám Động

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện