Truyền Thuyết Đấu La Đại Lục

Phần Nguyệt Sâm Lâm.


trước sau

Advertisement

La sơn tửu lầu, hiện tại đang là đêm tối.Mạc Phàm bước ra khỏi không gian Thiên Thư, nhìn ngó khắp phòng xem có ai tồn tại không. hHắn mới triệt để yên tâm đi vào buồn tắm, vệ sinh lại thân thể cho sạch sẽ rồi nghênh ngang hướng về phía phòng Hàn Nam mà đi.Mạc Phàm lại đứng trước cửa phòng Hàn Nam bắt đầu hét lớn, ''Nam thúc, Nam thúc...''Rầm!Cửa phòng như bị ai đó đẩy thật mạnh ra.''Nam thúc, Nam thúc cái rắm, biết mấy giờ rồi không còn chạy tới đây.'' Hàn Nam bực bội nói, đây là lần thứ hai giữa khuya rồi đó.Hàn Nam nhìn chằm chằm Mạc Phàm.''Rồi mấy tháng trước, đột nhiên ngươi mất tích là sao? Ta đến phòng tìm ngươi, mà chả thấy ngươi ở đâu.'' Hàn Nam trịnh trọng nói tiếp.''Ta mấy tháng trước, chạy ra ngoài tu luyện, hiện giờ mới vừa đột phá tới mười cấp hồn lực.'' Mạc Phàm cười nhìn Nam thúc nói.''Ừm! vậy thì tốt, ráng tu luyện tiếp đi còn mười lăm ngày nữa phải nhập học rồi.'' Nam thúc xoay người chuẩn bị đi vào trong.Đột nhiên hắn nhíu mày, quay lại nhìn chằm chằm Mạc Phàm.''Ngươi vừa nói cái gì ta nghe không rõ, ngươi mấy cấp hồn lực rồi?'' Hàn Nam nghiêm mặt hỏi.''Ta nói là ta đã đột phá mười cấp hồn lực, tới đây kêu Nam thúc dẫn ta đi săn giết hồn thú.'' Mạc Phàm hét lớn lên.''Cái gì, mười cấp hồn lực?'' Hàn Nam ngơ ngác nhìn Mạc Phàm.Mấy đứa trẻ vừa mới giác tỉnh Võ Hồn, bây giờ cùng lắm ba, bốn cấp hồn lực đi. Nhớ khi xưa mình bằng tuổi nó vừa giác tỉnh Võ Hồn xong, tu luyện hai tháng mấy mới có bốn cấp hồn lực.''Quái vật! Tuyệt đối là quái vật, tu luyện hai tháng rưỡi đột phá mười cấp hồn lực?'' Nam thúc mở to miệng nói.Hắn cũng đâu có biết là Mạc Phàm có một cái không gian thần bí, trong đó tu luyện ba ngày bên ngoài mới trôi qua có một ngày.Chợt hắn nghĩ lại, ''Ừm! cũng đúng, lúc hắn còn trong bụng mẫu thân thì dẫn tới Hà La thành, gà bay chó chạy... bây giờ đột phá mười cấp hồn lực cũng không có gì kì quái.'''"Mà sao ta cảm nhân được hơi thở trên người của ngươi mới có bốn cấp hồn lực?'' Hàn Nam nhíu mày.Mac Phàm nghe vậy thì cười thầm, ''Ngay cả Nam thúc thần thần bí bí còn không nhìn ra đẳng cấp thật của ta.''''Nói sao ta, Nam thúc còn nhớ sợi dây truyền, lão giả tang thương tặng cho ta không?''Mạc Phàm giải thích.Hàn Nam nghe vậy gật đầu. '' Thiên Xu đạo nhân rất thần bí, đồ vật hắn tặng không thể xem thường được.''''Ừm, ngươi nói muốn đi săn hồn thú, tìm hồn hoàn thích hợp cho mình phải không?''''Ngươi phóng thích Võ Hồn ra cho ta xem, từ lúc ngươi giác tỉnh tới giờ ta còn chưa thấy.'' Hàn Nam cười nói tiếp.Mạc Phàm gật đầu, chợt quát lên, '' Kim Thân chiếm hữu.''Một hư ảnh mặt phật kim quang cao to sáu mét ba cái đầu, sáu cánh tay dần dần hiện ra làm cho bốn phía xung quanh chấn động thật mạnh, thiên địa triệt để sáng lên.Hàn Nam nhìn thấy Võ Hồn Mạc Phàm dần dần hiện ra, cảm thấy thật quái dị, hắn có thể cảm thấy Võ Hồn của mình đang run rẫy.''Không hổ là lúc xuất thế, trời sinh Dị Tượng, đạt được Thiên Địa chúc phúc.'' Hàn Nam nghĩ thầm trong lòng.''Được rồi thu nó lại đi, ngươi làm tất cả mọi người ở đây tỉnh giấc hết rồi.'' Nam thúc nhìn Mạc Phàm cười.Choang!Chợt một tiếng chai vỡ vang lên khắp tửu lầu.''Thằng nhóc, có biết bây giờ là mấy giờ rồi không còn phóng thích ra Võ Hồn, bị điên à.'' Một gả cao to nam tử, mặt nhìn qua dữ tợn quát lớn.Nghe vậy Hàn Nam hướng ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Mạc Phàm.Mạc Phàm thấy mình sai, hướng gã cao to, có khuôn mặt dữ tợn với ánh mắt xin lỗi.''Hừ! xin lỗi cái rắm à, phá giấc ngủ của lão tử xong bây giờ đòi xin lỗi?'' Gả cao nam tử hùng hổ nói.''Mau mau đem hồn tinh bồi thường giấc ngủ cho lão tử, nếu không...''Gả nam tử cao to dự tỡn nói.Hàn Nam nghe vậy thì nhíu mày, bước chân dần dần đi tới trước mặt hắn vỗ vai nói. ''Anh bạn có gì từ từ nói sao mà hùng hổ, nóng tính quá vậy.''''Lão tử nóng tính thì như thế nào.''Gả cao to nam tử quát lớn.Chợt thấy quanh thân hắn linh khí dần dần bắt đầu hội tụ, chợt hiện ra năm cái vòng tròn hồn hoàn không ngừng vận chuyển quanh thân thể hắn, theo thứ tự là Trắng, Vàng, Vàng, Tím, Tím.Toàn thân hắn được bao phủ một tần tông mao dày đặc, cơ bắp thì cuồn cuộn, con ngươi màu đỏ nổi lên một khí tức bá đạo.''Là hồn sư, một vị chân chính năm mươi cấp Hồn Vương.''Mọi người xung quanh trong tửu lầu chợt kinh hô lui về sau.''Hừ, tưởng lão tử dễ bắt nạt hay sao?'' Gã nam tử cao to Hồn Vương hùng hổ nói.''Mau mau quỳ xuống, đem túi càn khôn giao ra, lão tử còn nương tay, nếu không...'' Gã nam tử cao to lại hù dọa tiếp.Hàn Nam thấy vậy hơi nhíu mày, không ngờ có một cái chuyện nhỏ lại bắt đầu động thủ rồi.Chợt quanh thân hắn hồn hoàn cũng bắt đầu hiện lên, khí tức áp bách xuất hiện ở bốn phía xung quanh hư không.''Hồn Kỹ thứ năm Phán Xét.'' Hàn Nam quát to lên, chỉ thấy trên bầu trời nứt ra, hiện một bàn tay khổng lồ từ từ đè xuống tại vị trí của tên nam tử cao to.Thiên địa biến sắc.Tên nam tử cao to bắt đầu nhìn lên bầu trời, hắn thật sợ hãi gào thét lên. ''Dừng tay, dừng tay ta biết sai rồi...''Nhìn bàn tay khổng lồ trên trời từ từ giáng xuống tên nam tử cao to, hắn hoảng sợ, hắn biết lần này hắn đắc tội người không nên đắc tội rồi, nhưng mà trên đời không có thuốc hối hận.Cuối cùng hắn cũng triệt để hóa thành một vũng máu bắn tung tóe khắp mặt đất, xương cốt cơ hồ cũng triệt để biến mất.''Chúng ta đi, nơi này không nên ở lại nữa.'' Hàn Nam nắm lấy tay Mạc Phàm vội vàng biến mất khỏi tửu lầu.Sau khi hai người rời đi, khói bụi mới dần dần tản ra, thiên địa liền bình tỉnh trở lại.Tất mọi người trong tửu lầu, trơ mắt nhìn về phía cái lỗ thật sâu dưới mặt đất không khỏi hoảng sợ kinh hô, họ còn không kịp nhìn thấy gã trung niên nam tử kia là đẳng cấp gì, thì hắn đã cùng đứa bé triệt để biến mất rồi.. . .. . .. . .Bên ngoài Phần Nguyệt Thành.Mạc Phàm vừa đi, vừa nói.''Nam thúc, vừa rồi là hồn kỹ sau khi phụ gia hồn hoàn?'' Mạc Phàm nhìn Hàn Nam với vẻ mặt hâm mộ.''Ừ, vừa rồi là hồn kỹ thứ năm của ta, sau khi ngươi săn giết hồn thú phụ gia hồn hoàn sẽ đạt được một cái hồn kỹ.'' Hàn Nam mỉm cười nói.''Oa! thật ngầu.'' Mạc Phàm gật gật đầu, đây là lần đầu tiên hắn thấy người ở thế giới này sử dụng Võ Hồn.Hàn Nam xoa xoa đầu Mạc Phàm cười nói. ''Sau này ngươi sẽ vượt qua ta, không cần phải hâm mộ, chúng ta đi Phần Nguyệt sâm lâm tìm hồn thú thích hợp cho ngươi thôi.''Mỗi một tòa thành thị đều sẽ có một nơi để mọi người vào tìm kiếm hồn thú, lấy đi hồn hoàn của chúng.Mọi người tại Đấu La Đại lục thường thường sẽ đặt tên cho nó y chang với tên tòa thành thị của mình.Vừa nói, Hàn Nam mang theo Mạc Phàm tới lối vào của Phần Nguyệt sâm lâm.Đứng trước cổng Phần Nguyệt Sâm Lâm, là một đội vệ sĩ mặc giáp sắt bạc trắng, chừng hai mười người, người nào người đó thân thể cao to, vạm vỡ chia nhau ra khắp nơi mà canh giữ chỗ này.Hàn Nam đi tới trước mặt một tên vệ sĩ, móc tấm lệnh bài từ trong túi càn khôn ra quăng qua cho hắn.Đội trưởng đội vệ sĩ phụ trách kiểm tra thủ lệnh, vừa nhìn thấy ba loại dấu hiệu trên lệnh bài, trên mặt nhất thời toát ra quang mang tôn kính.Hăn nhanh chóng ra lệnh cho binh lính tránh ra giành cho một lối đi, mời Hàn Nam cùng Mạc Phàm tiến vào.Thậm chí cũng không có hỏi tại sao nhỏ như Mạc Phàm cũng muốn tiến vào Phần Nguyệt sâm lâm.Xuyên qua hàng rào sắt tiến vào bên trong sâm lâm, tất cả tiếng ồn ào tựa hồ như đã biến mất, rốt cục không khí cũng trở nên thanh tân giống như trong tưởng tượng của Mạc Phàm. Mang cho lòng người một cảm giác thoải mái.Sau khi tiến vào sâm lâm, Mạc phàm cũng không có vội vã đi tới, mà im lặng hướng xung quanh quan sát.Hàn Nam ở một bên thấy Mạc Phàm cẩn thận như vậy không khỏi tán thưởng, mặc dù có mình ở đây thì hắn vẫn cẩn thận như vây.Thật không giống biểu hiện của một hài tử sáu tuổi.Mạc Phàm cũng muốn mượn chuyến đi săn này, để lịch lãm chính mình nên cũng không có ỷ lại vào Hàn Nam.Hắn nhìn một hồi xung quanh, bước chân bắt đầu đi sâu vào trong. Hàn Nam thì đi ở phía sau lưng hắn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện