Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1812


trước sau

Advertisement

Chương 1812

 

“Ba tôi là nhà họ Phan, cậu dám đánh tôi, đồng nghĩa với việc liên tiếp đắc tội với hai đại thế gia, cậu xong rồi” Người phụ nữ ăn xong vài viên đan dược, miễn cưỡng cầm máu lại, bà ta nhìn thấy Tân Trạm liền tức giận hét lớn.

 

“9”

 

Tân Trạm không nói gì cả chỉ cười một cái, cơ thể đung đưa một cái.

 

Rất nhanh!

 

Đồng tử của những tên hộ vệ đó co rút lại, thậm chí còn không kịp tóm lấy Tân Trạm, thì cảm thấy trên người chịu một cú đánh mạnh mẽ, bị đá bay ra ngoài như một quả cầu thịt.

 

“Cậu, cậu muốn làm gì?”

 

Nhìn thấy những người bảo vệ mình đều bị Tân Trạm một chân đá bay một tên, bây giờ chỉ còn lại mình, cuối cùng trong lòng của người phụ nữ cũng xuất hiện một chút kinh hoảng.

 

“Tôi nói cho cậu biết, nhà họ Phan chúng tôi không hề tâm thường, là gia tộc cấp một mà Vực chủ đại nhân tự mình ban cho bức hoành phi, nếu như cậu đánh tôi, a!”

 

Người phụ nữ còn chưa nói hết, một đường linh khí liền võ lên trên má của bà ta, bà ta thảm thiết kêu lên một tiếng, ngay lập tức ngã trên đất.

 

“Cậu dám đánh tôi, cậu chết chắc rồi” Người phụ nữ thét lên nói.

 

“Tôi thấy bà thích tát người khác như vậy, nghĩ chắc là bản thân bà cũng rất thích, vậy thì tôi tặng cho bà vài cái”

 

Tân Trạm lạnh giọng cười, sau đó ngón tay của anh lắc lắc, vài đường linh khí bay ra, liên tiếp không ngừng rơi trên mặt của Người phụ nữ.

 

Không lâu sau, đôi má vốn dĩ đã to của Người phụ nữ liền sưng lên như đầu heo vậy, tiếng kêu gào đau đớn vang lên.

 

Nhưng mà chửi rủa vẫn như cũ không dừng, không hề có ý nhận sai.

 

“Có giỏi thì cậu giết tôi đi, nếu không nhà họ Phan tôi chắc chắn đuổi giết cậu đến chân trời góc biển. Phu quân anh đến rồi, mau giết cậu ta cho eml”

 

Người phụ nữ vẫn chưa chửi rủa xong, đột nhiên cơ thể của bà ta run lên, nhìn thấy ở phía xa có vài bóng người bay trên không trung đến, trên mặt lộ ra kích động, giống như nhìn thấy cứu tinh vậy, lập tức bổ nhào đến.

 

“Ai đó?”

 

Phía trước những người đó, là một người đàn ông để râu dài, sắc mặt của ông ta hơi cứng lại.

 

Từ khi nghe nói người phụ nữ dẫn người đến Thánh Cảnh, ông ta liền suy đoán mục đích của đối phương, cho nên lập tức dẫn người đuổi theo vào đây.

 

Nhưng mà lúc ông ta bay xuống, nhìn thấy người phụ nữ kia bị dọa một trận, khuôn mặt của bà ta lúc này vô cùng thê thảm, nếu như không nghe thấy suýt nữa không nhận ra.

 

“Hu hu, phu quân anh phải làm chủ cho em, không biết đồ con hoang từ đâu tìm được thằng đà g dã man, đánh em một trận, hủy hoại dung nhan của em rồi” Người phụ nữ tựa vào người của người đàn ông đó gào khóc.

 

Khóe miệng của người đàn ông giật giật, trong lòng thầm nói với gương mặt dáng người của bà, cho dù không bị đánh cũng đã bị hủy hoại dung nhan rồi.

 

Mặc dù đối với người phụ nữ này, bản thân mình có phần phiền chán, nhưng dù sao cũng là vợ cả trên danh nghĩa của mình.

 

Có người dám động vào vợ của ông ta, ánh mắt của người đàn ông cũng trở nên u ám.

 

“Người nào dám động vào Chủ mẫu của nhà họ Gổ ta, thật là tạo phản rồi!” Người đàn ông lạnh giọng hừ nói.

 

Lần này ông ta dùng phương thức hư ảnh để vào Thánh Cảnh, tu vi cũng có cấp chín cảnh giới Phân Thần, đa số tu sĩ đều sẽ không phải là đối thủ của ông ta, cho nên cũng có sức lực.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện