Trọng Sinh Thành Tiểu Tiên Nữ Bên Cạnh Hoắc Thiếu

Anh Hung Ác, Cô So Với Anh Càng Ác Hơn!


trước sau

Ôn Nguyễn nhìn chằm chằm vào ID người gọi trong vài giây.

Cuối cùng, chỉ nhấn nút từ chối và chặn số.

Cô không muốn bị đánh bay cảm xúc nữa, không còn nghị lực và can đảm.

Còn anh, vì đã lựa chọn buông tay, thì cô sẽ không ngoảnh lại!

Nhắm mắt lại, Ôn Nguyễn cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình.

Trong khách sạn, Hoắc Hàn Niên gọi lại cho Ôn Nguyễn nhưng được thông báo là không gọi được, nhìn chằm chằm vào điện thoại một lúc lâu.

Khuôn mặt tuấn tú của anh ảm đạm.

Cô thật tàn nhẫn.

Cô còn cứng rắn hơn cả anh!

...

Diệp Khuynh Ngữ quay qc dầu gội đầu ở bãi biển riêng vào buổi chiều.

Sau khi Ôn Nguyễn phát hiện ra, đã lái xe đến bãi biển.

Diệp Khuynh Ngữ mặc một chiếc váy dài màu đỏ và quấn khăn với mái tóc dài như rong biển.

Diệp Khuynh Ngữ là cô gái đẹp nhất mà Ôn Nguyễn từng thấy, cô mặc váymàu đỏ, rực rỡ đến chói mắt, giống như một đóa hồng đỏ đang nở rộ.

Diệp Khuynh Ngữ có dáng người cùng đôi chân thon thả, đường cong chữ S mà vô số cô gái không thể bì kịp.

Chiếc váy đỏ tôn lên dáng người của cô một cách hoàn hảo, Ôn Nguyễn không khỏi thốt lên kinh ngạc khi nhìn thấy cô.

“Bà xã của anh càng ngày càng đẹp.” Nguyễn đi tới trước bàn trang điểm, dùng ngón tay trắng nõn mỏng manh móc lấy chiếc cằm thanh tú của Diệp Khuynh Ngữ, “Em thật cảm động.”

Diệp Khuynh Ngữ cười mê hoặc, "Nào, hôn một cái."

Cả hai đang cười đùa vui vẻ thì cánh cửa phòng thay đồ bất ngờ bị đẩy ra từ bên ngoài.

Một người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu xanh lá cây sẫm và chiếc mũ rộng vành bước vào.

Người phụ nữ bước trên đôi giày cao gót cao bảy phân, đeo kính râm đen, môi đỏ rực, phong thái hiên ngang, uy nghiêm.

Phía sau là trợ lý, vệ sĩ và giám đốc qc.

Trợ lý tiểu Đào của Diệp Khuynh Ngữ vội vàng đi vào, nói nhỏ vào tai Diệp Khuynh Ngữ vài câu, sắc mặt Diệp Khuynh Ngữ đột nhiên thay đổi.

“Khuynh Ngữ, nhân vật chính của đoạn qc tạm thời đổi thành Khả nhi, để cho cô là vai nữ số 3, em thay quần áo đi.” Lý đạo nhân quay qc nói.

Liễu Khả Nhi đi vào phòng thay quần áo, không nhìn Diệp Khuynh Ngữ và Ôn Uyển liếc mắt một cái, ngồi ở trước bàn trang điểm, tháo kính râm xuống, lạnh lùng nói: "Lý đạo hữu, loại bỏ những người không liên quan sớm nhất có thể."

Liễu Khả Nhi là một ngôi sao lớn trong nước, cô nguyện ý đảm nhận qc này tạm thời là bất ngờ, nhưng cũng là một bất ngờ thú vị.

Vì vậy, hắn thà làm mất lòng Diệp Khuynh Ngữ còn hơn mất lòng Liễu Khả Nhi.

"Khuynh Ngữ, mau thay quần áo rồi tôi đưa cô đi!"

Ôn Nguyễn liếc nhìn Liễu Khả Nhi kiêu ngạo, khẽ nhíu mày.

Cô không rõ Liễu Khả Nhi có ôm hận vì Liễu Quang Diệu hay không mà lại cướp tài nguyên của bạn thân!

Nguyễn đang định nói gì đó thì Diệp Khuynh Ngữ đã kéo cô lại.

Diệp Khuynh Ngữ lông mày sáng ngời, khí tức, "Vì chị Liễu muốn quay đoạn qc này, vậy tớ liền để cho chị ấy làm."

“Để tôi?” Liễu Khả Nhi khẽ kéo đôi môi đỏ mọng, cười nửa miệng, “Cô có tài nguyên gì cho tôi? Sáu tháng qua, cô gia nhập làng giải trí sao?"

Ngay khi Liễu Khả Nhi nói xong, trợ lý, vệ sĩ, thậm chí là Lý Đạo Nhân đều cười ha hả.

Diệp Khuynh Ngữ nghĩ đến từ khi người đại diện cho Liễu Khả Nhi vào công ty, gần như toàn bộ tài nguyên của công ty đều dồn vào tay Liễu Khả Nhi, cô bị đè nén đến mức như tuyết, sắc mặt liền thay đổi.

Ôn Nguyễn ắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của Diệp Khuynh Ngữ, mắt nai con nhìn Liễu Khả Nhi bằng ánh mắt trong veo, "Hoa hồng không nở trăm ngày, nhân hỏa vẻn vẹn nhất thời, người sống ở trên đời này, không có khả năng cả một đời xuân phong đắc ý! Liễu Khả Nhi, tốt nhất một mực bảo trì địa vị của cô, nếu không ngày ngã xuống chỉ có cô là khóc mà thôi!"

Liễu Khả Nhi liếc nhìn Nguyễn qua gương trang điểm, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh, "Cô nên lo lắng cho cô, tôi nghe nói cô muốn đi đế đô học, chắc không biết ba cô bị cấm đặt chân đến kinh đô như thế nào! ”

“Cô ở Vân Thành xinh đẹp, nếu vào đế đô còn kém hơn cả bọn Trữ Khả Nhi!” Liễu Khả Nhi nhướng mày thanh tú, “Tôi rất mong chờ xem cô có thể ở lại đó một năm không ! "

Nguyễn cong môi cười, "Vậy liền không nhọc tâm tổn trí của cô, nghe nói cha cô tại ngục giam nhiễm viêm phổi, nhìn cô dáng vẻ đắc ý, ông ấy hẳn là tốt đi? Hẳn là có thể đi làm việc nặng nhọc được đi!"

Liễu Khả Nhi sắc mặt chợt lạnh, có chút ảm đạm.

Ôn Nguyễn ở giữa uy hiếp cô, Vân Thành ba cô và cô vẫn chen mồm vào được, nếu cô lại gây chuyện, họ sẽ không ngại đem Liễu Quang Diệu phái đi làm việc tay chân!

Ngục giam vốn là khổ, cha cô viêm phổi, nếu đi, thân thể khẳng định sẽ sụp đổ mất!

Liễu Khả Nhi ác ý liếc nhìn Nguyễn một cái, nhéo móng tay vào lòng bàn tay.

Thấy Liễu Khả Nhi không nói nữa, Diệp Khuynh Ngữ thay y phục màu đỏ, Ôn Nguyễn rời đi.

...

“Khuynh Ngữ, sau này có cảnh nữ số 3, không định quay sao?” Lý Đạo Nhân đuổi theo vào phòng thay đồ.

Nữ số 3 trong qc về cơ bản không để lộ mặt mà nhiều nhất là mặt nghiêng hoặc nhìn từ phía sau.

Diệp Khuynh Ngữ sao có thể không biết rằng Liễu Khả Nhi đang gián tiếp làm nhục cô khi biến cô trở thành nữ nhi số ba.

"Do người đại diện của tôi đã nhường qc cho Liễu Khả Nhi, nếu có gì thắc mắc thì hãy đến người đại diện của tôi. Không phải tôi không quay, mà là ông đã thất hứa, phá vỡ hợp đồng trước!"

Diệp Khuynh Ngữ vẫy vẫy tay, khoác tay Ôn Nguyễn rời đi.

Trong xe thể thao, Ôn Nguyễn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sáng sủa của Diệp Khuynh Ngữ, nhẹ giọng hỏi: "Liễu Khả Nhi bây giờ ở chung đoàn làm phim với cậu sao?"

“Ừ.” Diệp Khuynh Ngữ nhếch lên đôi môi đỏ mọng, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia mỉa mai, “Từ chuyện Diệp Uyển Uyển ở nhà hàng nửa năm trước, Liễu Khả Nhi đã để mắt tới tớ.”

Ôn Nguyễn nhíu mày, "Tớ nghĩ là do tớ, có lẽ là liên lụy đến cậu."

“Làm sao có thể?” Diệp Khuynh Ngữ nhướng đôi mày lá liễu thanh tú, đôi mắt quy*n rũ chớp chớp, “Tớ và Diệp Uyển Uyển từ nhỏ đã không hợp nhau, Liễu Khả Nhi là em họ của cô ta, còn tôi và Liễu Khả Nhi lại ở cùng một nơi. Với tính cách của cô ta, có thể coi tớ như một đối thủ tiềm năng! "

Diệp Khuynh Ngữ nháy mắt với Ôn Nguyễn, "Vẻ mặt của tớ khiến cô ta cảm thấy nguy hiểm sao?"

Nhìn Diệp Khuynh Ngữ phong thái tự tin, không thể tả nổi, Ôn Nguyễn bất giác mỉm cười.

"Đương nhiên, Ngữ nhi của tớ vừa rồi không gặp được một nguồn tài nguyên tốt. Một khi có cơ hội, sẽ trở nên nổi tiếng khắp thế giới!"

Diệp Khuynh Ngữ cũng không lấy chuyện Liễu Khả Nhi trộm tài nguyên của mình vào lòng, dù sao cô cũng đã quen rồi.

Sau khi rời bãi biển, cả hai đi mua sắm tại trung tâm thương mại.

Diệp Khuynh Ngữ có chương trình trực tiếp lúc 7 giờ tối, cô mua một ít trang phục để mặc trong buổi phát sóng trực tiếp.

Sau khi hai người đi mua sắm, Diệp Khuynh Ngữ mở Weibo ra xem qua.

Kết quả là khuôn mặt của cô đã thay đổi.

Ôn Nguyễn phát hiện Diệp Khuynh Ngữ có gì đó không ổn, nhẹ giọng hỏi: "Ngữ nhi, sao vậy?"

Truyện convert hay : Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện