Trọng Sinh Hào Môn: Đệ Nhất Phu Nhân

Bởi vì tôi họ Hạ


trước sau

Advertisement
Chương 9: Bởi vì tôi họ Hạ
Mộc Vân Hiên hơi ngẩng đầu, đôi mắt sâu như biển rộng không thèm che giấu đánh giá Hạ Tinh Thần.
Bộ dạng của người phụ nữ này không tệ, nhưng không phải loại mỹ nữ khiến người ta liếc mắt một cái là kinh diễm, xinh đẹp của cô hòa nhã nội liễm, khí chất quanh người vô cùng kỳ lạ, có một loại cảm giác anh không thể nói nên lời. Đặc biệt là đôi mắt sáng, còn lóe lên ý lạnh không thể nói rõ.
Ý lạnh sao? Mộc Vân Hiên nâng mắt nhìn về phía Hạ Tinh Thần, trên gương mặt cô vẫn là tươi cười vừa đủ, đôi mắt đen vô cùng bình tĩnh, giống như rét lạnh kia chỉ là ảo giác của anh.
Ảo giác sao? Mộc Vân Hiên anh từng có ảo giác khi nào? Nghĩ tới đây, môi mỏng của Mộc Vân Hiên hơi nhếch lên, thú vị.
Đời trước, Hạ Tinh Thần liều chết vùng vẫy, quả thật khiến mình không thất thân. Đáng tiếc đắc tội Mộc Vân Hiên, phá hủy kế hoạch của Nhan Huy, vậy mà Nhan Huy tự mình đưa cô lên giường Mộc Vân Hiên, Mộc Vân Hiên đã sớm hận người hành hung anh, liền ném cô ra ngoài!
Thù giữa cô và Mộc Vân Hiên, cũng bắt đầu từ lúc ấy. Mộc Vân Hiên trăm phương nghìn kế nhục nhã cô, chế nhạo cô, khiến cô càng ngày càng khổ sở, thậm chí sau khi cô lập gia đình, vậy mà anh cũng không muốn tha cho cô.
Mộc Vân Hiên âm trầm khó lường, cho dù đối với anh hiện giờ, cô đều không có quá nhiều nắm chắc, bởi vì kiếp trước anh làm rất nhiều chuyện, đối với cô hiện giờ mà nói, không thể lý giải được.
“Nếu cô Hạ là con gái của nhà họ Nhan, vì sao lại họ Hạ mà không phải họ Nhan?”
Bỗng nhiên Mộc Vân Hiên mở miệng, khiến Hạ Tinh Thần cảm thấy khiếp sợ, cô nhớ rất rõ, đời trước lúc cô và Mộc Vân Hiên gặp mặt lần đầu, hai người không nói chuyện với nhau.
Nhưng nghĩ lại cô liền biết, đời trước cô mất hết mặt mũi trong yến tiệc, chịu ánh mắt xem thường và khinh bỉ không đếm được, Mộc Vân Hiên có thể liếc mắt nhìn mình một cái mới lạ.
Cho dù lần này khác rồi, nhưng câu hỏi của Mộc Vân Hiên, cùng với ác ý thâm sâu vẫn đập vào mặt.
Xem ra hai bọn họ trời sinh là oan gia và kẻ thù.
“Bởi vì...” Hạ Tinh Thần cố ý kéo dài giọng, giống như đang kéo khẩu vị của người ta lên.
Mộc Vân Hiên cũng rất phối hợp nhướn mày, đợi đáp án.
“Bởi vì tôi họ Hạ.” Hạ Tinh Thần nở nụ cười, sau đó cô đứng dậy: “Anh Mộc, tôi còn có việc, xin lỗi vì không tiếp được anh rồi.
“Bởi vì tôi họ Hạ sao?” Mộc Vân Hiên giật mình, nhỏ giọng lẩm bẩm tự nói, lại nhìn về phía Hạ Tinh Thần đôi mắt tràn ngập hứng thú.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện