Trọng Sinh Hào Môn: Đệ Nhất Phu Nhân

Một kế nhỏ


trước sau

Chương 4: Một kế nhỏ
“Phong Nhi, con đang làm gì thế?” Cha của Lăng Phong cũng đi theo ra, ông ta nhíu mày thành hình chữ “xuyên川”, ban ngày ban mặt, vậy mà hai người này không kiêng nể gì nằm đè lên nhau ở phòng khác!
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, nhà họ Nhan và nhà họ Lăng sẽ mất sạch mặt mũi.
Lúc trước nhìn Nhan Như Lâm như tiểu thư khuê các, sao lại lén làm chuyện không biết xấu hổ như vậy? Uổng công lúc trước ông ta còn vừa ý cô ta, muốn cô ta làm con dâu của mình.
“Hạ Tinh Thần!” Nhan Như Lâm vốn ngẩn ngơ, lập tức phẫn nộ đứng dậy, giống như kẻ điên xông về phía Hạ Tinh Thần: “Con tiện nhân này, vậy mà dùng bàn tay bẩn thỉu đẩy tôi!”
Nhan Huy nhíu mày, giữ chặt lấy Nhan Như Lâm đã mất đi lý trí, trở tay tát một cái!
Cuộc đời này ông ta sĩ diện nhất, hiện giờ con gái út mà mình luôn sủng ái, vậy mà khiến ông ta mất sạch mặt mũi trước mặt người ngoài!
“Cha, em Như Lâm bị làm sao vậy?” Hạ Tinh Thần đứng ở một bên, vẻ mặt hoảng sợ bất an, không khác gì lúc mới tới nhà họ Nhan.
“Cha, vậy mà cha đánh con sao?” Nhan Như Lâm che mặt không dám tin: “Vậy mà cha vì một đứa tiện nhân như thế đánh con?”
Nhan Huy thấy con gái út Nhan Như Lâm của mình không biết hối cải như vậy, gương mặt liền âm u, nhanh chóng liếc mắt nhìn người nhà họ Lăng còn đang xem kịch vui, tức giận nói: “Con câm miệng cho cha! Xem ra bình thường cha thật sự làm hư con rồi!”
Đây là lần đầu tiên Nhan Như Lâm thấy Nhan Huy tức giận, cô ta sợ tới mức ngẩn ngơ, ngay cả khóc rống đều đã quên. Đợi lấy lại tinh thần, cô ta dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Tinh Thần một cái, khóc chạy về phía phòng mình.
Lúc Tiêu Mạn trở về, thì phát hiện con gái út của mình đang nằm trên giường khóc rống.
“Như Lâm, làm sao vậy? Người nào bắt nạt con à?” Tiêu Mạn bước nhanh tới bên cạnh con gái, vẻ mặt đau lòng nói.
“Còn không phải con tiện nhân Hạ Tinh Thần kia, vậy mà cha vì chị ta còn đánh con nữa... Hu hu hu!” Nhan Như Lâm ấm ức kể chuyện kia cho mẹ mình: “Mẹ, con không nhịn được, vậy mà hôm nay chị ta đối xử với con như vậy, con muốn chị ta phải chết!”
Tiêu Mạn nghe xong hơi nhíu mày, khoảng thời gian trước lúc mới đón Hạ Tinh Thần trở về, bộ dạng cô không biết phải làm sao không có giáo dưỡng yếu đuổi nhìn không giống giả vờ, nghe Như Lâm nói vậy, hình như Hạ Tinh Thần có chút tâm cơ?
“Như Lâm, con nhịn trước đã.” Trong mắt Tiêu Mạn lóe lên tàn nhẫn: “Đợi yến tiệc ngày mai qua đi, mẹ sẽ có biện pháp dạy dỗ cô ta.”
Lần này đón Hạ Tinh Thần trở về là có mục đích, bà ta không thể khiến Hạ Tinh Thần quá khó coi trước khi đạt được mục đích, chọc giận cô sẽ hỏng chuyện lớn mất.
Cho dù Nhan Huy biết rõ là Hạ Tinh Thần giở trò, nhưng hiện giờ cũng không có khả năng giáo huấn cô, còn không bằng đợi thời cơ thích hợp, khiến Hạ Tinh Thần sống không bằng chết!
Sau khi tiễn người nhà họ Lăng đi, Nhan Huy không xoắn xuýt chuyện vừa rồi nữa, đối với ông ta mà nói chuyện đó không phải chuyện quan trọng, ông ta đến tìm Hạ Tinh Thần.
“Tinh Thần à, lúc trước khiến con ấm ức nhiều năm như vậy, lần này con trở về, cha đặc biệt chuẩn bị tiệc tối chào mừng con, khiến cho cả thành phố A đều biết con là con gái của cha.” Những lời Nhan Huy nói tràn ngập tình yêu của cha, bộ dạng vô cùng xúc động.
Kiếp trước cô dễ dàng bị người cha này làm cho cảm động tới mức rơi lệ, bị coi là quân cờ mà không biết.
“Cảm ơn cha.” Trong lòng Hạ Tinh Thần lạnh lùng, vẻ mặt phối hợp làm ra bộ dạng cảm động tới mức chảy nước mắt. Cô chưa bao giờ biết khả năng diễn của mình lại tốt tới vậy, từ hôm nay trở đi những gì nhà họ Nhan nợ cô, cô phải đòi lại từng thứ.
Về phần tại sao lại đón cô về, đương nhiên không phải là chuyện tốt gì. Nhớ tới lúc trước mình khờ dại khát vọng chút tình thân, kết quả thiếu chút nữa bị người ta cưỡng bức, khiến cho sau đó thân bại danh liệt, cuối cùng chết thảm. Trong đôi mắt Hạ Tinh Thần lóe lên ánh sáng lạnh, nhưng trên mặt lại là nụ cười khờ dại ngây ngô.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện