Trọng Sinh Hào Môn: Đệ Nhất Phu Nhân

Kịch bản


trước sau

Advertisement

Chương 28: Kịch bản
Thục Huệ còn định mở miệng nói, thì bị thím Tần giữ tay.
Thím Tần biết, sau chuyện này Nhan Huy sẽ hoàn toàn chán ghét bọn họ, bọn họ không thể không biết tốt xấu như vậy, ít nhất ứng phó xong chuyện lần này đã, còn lại nói sau.
“Dạ, ông chủ.” Thím Tần liếc mắt ra hiệu với Thục Huệ, ý bảo cô ta đừng nói.
Thục Huệ chỉ có thể dùng ánh mắt oán hận trừng Hạ Tinh Thần, tâm bất cam tình bất nguyện đi theo thím Tần lui xuống.
Thím Tần đi rồi, tất cả mọi người không nói gì, ngay cả Tiêu Mạn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi vì... Dù sao Mộc Vân Hiên vẫn còn ở đây.
“Cậu Mộc, cậu xem... Có phải có thể vào bàn rồi không?” Nhan Huy hoàn hồn xong, liền đổi thành bộ dạng khách sáo.
Mộc Vân Hiên không làm khó ông ta, gật đầu, tao nhã ngồi xuống vị trí, liếc mắt nhìn Hạ Tinh Thần một cái nói: “Cô Hạ cũng cùng ngồi đi.”
Nói xong, còn dùng mắt ra hiệu cho cô ngồi cạnh mình.
Sắc mặt Nhan Huy thay đổi, Mộc Vân Hiên này ông ta thật sự xem không hiểu rồi. Nói anh có ý với Hạ Tinh Thần, vừa rồi lúc Hạ Tinh Thần bị người ta hãm hại, anh lại lựa chọn bàng quan không liên quan tới mình.
Nói anh không có ý với Hạ Tinh Thần, nhưng luân phiên làm ra hành động khiến người ta hiểu lầm là có ý gì?
Nhan Huy cảm thấy khó hiểu, nhưng Hạ Tinh Thần lại cảm thấy đây mới là Mộc Vân Hiên âm tình bất định, hỉ nộ vô thường.
Kiếp trước khi bà ngoại chưa bị giết, trong tình huống ngu ngốc không rõ, cô hận Mộc Vân Hiên này nhất.
Khi đó cô cảm thấy Mộc Vân Hiên là một tên tâm lý biến thái.
Anh giỏi đùa giỡn lòng người, khiến người ta không nắm rõ ý nghĩ của anh. Một giây trước anh có thể dùng hết thủ đoạn hành hạ người ta, nhưng một giây sau có thể vô cùng dịu dàng, chăm sóc bạn như người yêu.
Cho nên trong lòng vẫn luôn ở trong dày vò không yên, mỗi phút mỗi giây cũng không thả lỏng, vẫn ở trong trạng thái cảnh giác và sợ hãi, mãi đến khi nội tâm suy sụp hoàn toàn.
Trước khi chết Hạ Tinh Thần nhận không ít đau khổ da thịt, bị người ta tàn nhẫn hành hạ đủ loại, tuy cơ thể rất đau, nhưng cô biết

Advertisement
rõ ý đồ của Nhan Như Sương.
Chỉ là Mộc Vân Hiên khác với Nhan Như Sương, Mộc Vân Hiên không làm chuyện thương tổn chân chính, chỉ chơi hành hạ tâm lý. Nhưng có đôi khi, hành hạ trong lòng còn dày vò hơn hành hạ thể xác.
Ở trên tay Mộc Vân Hiên, cô không bị hành hạ suy sụp, so với hành hạ trước khi chết thảm, không tính là gì đối với cô.
Mà hôm nay, Mộc Vân Hiên dùng con đường cũ. Cô mời, Mộc Vân Hiên đồng ý, khiến Nhan Huy cảm thấy vô cùng vui mừng.
Một loạt chuyện vừa mới xảy ra, anh lại lựa chọn đứng yên không xen vào, khiến Nhan Huy cảm thấy mọi chuyện như ảo giác của ông ta.
Còn như bây giờ, cô biết trong lòng Nhan Huy nhất định là suy sụp.
Không cần Nhan Huy chủ động yêu cầu, Hạ Tinh Thần tự động ngồi bên cạnh Mộc Vân Hiên. Loại chuyện này, Nhan Huy căn bản không cần suy nghĩ, sẽ đẩy cô ra ngoài.
Cho dù Mộc Vân Hiên đề xuất bảo cô lên giường với anh, Nhan Huy đều có thể khua chiêng gõ trống tống cô ra ngoài.
Nhan Như Lâm thấy Hạ Tinh Thần được ưu ái như thế, tức tới mức đôi mắt tràn ngập lửa giận. Cô ta cảm thấy nhất định là Mộc Vân Hiên bị kẻ tiện nhân này dụ dỗ!
Nếu thật sự như vậy, cha nhất định sẽ nhìn kẻ tiện nhân này với cặp mắt khác!
Không được, cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
Liếc thấy ánh mắt oán giận của Nhan Như Lâm, Hạ Tinh Thần xoay đầu sang một bên, làm như không phát hiện ra. Nhan Như Lâm đúng là nhàn hạ hận cô, quả thực là vết sẹo chưa lành đã quên đau.
Chuyện trên yến tiệc đã quên rồi sao?
Cô không ngại nhắc nhở bọn họ.

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện