Trọng Sinh Hào Môn: Đệ Nhất Phu Nhân

Mộc Vân Hiên đến thăm


trước sau

Advertisement

Chương 23: Mộc Vân Hiên đến thăm
Mộc Vân Hiên được mọi người vây quanh tiến vào biệt thự ba tầng của nhà họ Nhan.
Thoáng nhìn những người nghênh đón không có Hạ Tinh Thần, Mộc Vân Hiên không chút để ý hỏi: “Hạ Tinh Thần đâu? Sao không thấy cô ấy?”
Hô hấp của Nhan Huy như ngừng lại, ngũ quan của người đàn ông trước mặt quá tuấn tú, lại mang theo âm mị và tà dị. Bị ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn chằm chằm, Nhan Huy cảm thấy mồ hôi lạnh chảy từ trên trán xuống, đi đều không kìm nén nổi run lên.
Quả thực là đáng sợ!
Cho đến bây giờ ông ta đều không tiếp xúc quá nhiều với Mộc Vân Hiên, yến tiệc lần trước cũng chỉ là lần đầu gặp mặt, Mộc Vân Hiên trên cơ bản là không để ý tới ông ta, cho nên ông ta không biết người này âm trầm đáng sợ cỡ nào.
Sau đó Hạ Tinh Thần hẹn Mộc Vân Hiên tới nhà, Nhan Huy chỉ nghĩ là lời đồn quá khoa trương rồi.
Đều nói Mộc Vân Hiên âm tình bất định, nhưng hôm nay xem ra, lời đồn quả thực không giả!
“Con bé... Cơ thể không quá thoải mái, cho nên... Cho nên ở trong phòng nghỉ ngơi.” Rõ ràng là Mộc Vân Hiên ít tuổi hơn ông ta nhiều, thậm chí ông ta đều xem như là bậc cha chú của anh. Nhưng ở dưới loại ánh mắt hung ác nham hiểm này, ông ta ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Càng không nói tới đám Tiêu Mạn, Nhan Như Lâm, căn bản không dám thở mạnh.
Thậm chí Nhan Như Lâm đã hơi lạnh run, cô ta chưa từng thấy ai đáng sợ như thế!
So với người nhã nhặn lần trước, căn bản giống như hai người. Kẻ tiện nhân Hạ Tinh Thần kia, sao hẹn quái vật tới đây vậy?
“A... Hóa ra là cơ thể không thoải mái.” Trên gương mặt góc cạnh xuất hiện nụ cười mỉa khiến người ta toàn thân phát lạnh: “Nếu không thoải mái, vậy tôi lên thăm cô ấy một chút.”
Nói xong, anh đứng dậy rời đi.
“Cậu Mộc.” Nhan Huy ở trên thương trường dốc sức nhiều năm như vậy, nhanh chóng hoàn hồn rồi.
Trên mặt Hạ Tinh Thần sưng đỏ lợi hại, nếu bị Mộc Vân Hiên nhìn thấy... Hậu quả thực sự không tưởng tượng nổi!
Mộc Vân Hiên quay đầu lại, vẻ mặt không thay đổi nhìn Nhan Huy, giọng nói cũng không có bất cứ dao động gì.
“Hửm?”
Chỉ một chữ “hửm” đơn giản, Nhan Huy bị dọa thiếu chút nữa ngã ngồi xuống đất. Đôi mắt tối đen thâm trầm kia nhìn chằm chằm ông ta, tầm mắt hung ác nham hiểm lãnh khốc, trái tim của Nhan Huy như bị đông cứng lại.
“Không... Không có việc gì...” Ông ta căn bản không dám nói thêm một câu nào, từ chối để anh thăm Hạ Tinh Thần!
Người này lạnh lùng đáng sợ vượt qua dự liệu của ông ta, lúc này ông ta đột nhiên hối hận, may mà lúc trước không thiết kế Mộc Vân Hiên thành công, nếu không...
Dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người, Mộc Vân Hiên chậm rãi đi lên bậc thang, chuẩn xác không có lầm dừng ở góc rẽ tầng hai.
Anh nhẹ nhàng gõ cửa ba cái, không được người ở bên trong đáp lại, nên ngang nhiên đẩy cửa vào.
Hạ Tinh Thần đang ở trong phòng gửi tin cho Tiểu Ngũ, kinh ngạc ngẩng đầu.
Khi thấy Mộc Vân Hiên xong, tay cô hơi run lên, di động lăn vài vòng trên sàn nhà, phát ra âm thanh rất nhỏ dừng dưới chana nh.
Mộc Vân Hiên nhặt di động cô làm rơi lên, Hạ Tinh Thần giống như nhìn thấy quỷ nhìn chằm chằm Mộc Vân Hiên. Người này lạnh lùng bá đạo, ngang ngược mà không phân rõ phải trái, người như anh vậy mà khom lưng nhặt di động cho cô?
Cô không nhìn nhầm, hay là đang nằm mơ?
Cô biết rất rõ, người đàn ông này kiêu ngạo như vậy, vĩnh viễn không có khả năng khom lưng!
Trọng sinh sống lại, Hạ Tinh Thần đã loạn mà không sợ hãi, vô cùng bình tĩnh. Nhưng người trước mặt thật sự nằm ngoài dự kiến của cô, cô không nhịn được dụi mắt, xác định mình có bị ảo giác hay không.
Mộc Vân Hiên nhìn bộ dạng như trẻ con của cô, trong đôi mắt thâm thúy lóe lên ý cười không dễ phát hiện, nhưng sau khi thấy gò má sưng đỏ của cô, đôi mắt anh dần trở nên lạnh lẽo, biến thành đen xì, sâu không thấy đáy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện