Trọng Sinh Hào Môn: Đệ Nhất Phu Nhân

Dạy dỗ điêu nô


trước sau

Advertisement

Chương 18: Dạy dỗ điêu nô
Thục Huệ nhất thời bị đánh mơ hồ, dựa vào thân phận của cô mình, cô ta luôn xuôi gió xuôi nước ở nhà họ Nhan, có khi nào bị đánh như vậy?
Còn bị Hạ Tinh Thần vẫn luôn bị cô ta bắt nạt đánh!
“Cô cả, có phải là cô hơi quá đáng rồi không?” Thím Tần nhìn thấy cháu gái mình bị đánh, trong mắt lóe lên tức giận.
Đời này bà ta không có con gái, xem trọng nhất là Nhan Như Lâm và Thục Huệ, hiện giờ Nhan Như Lâm và Thục Huệ đều bị người phụ nữ này gài bẫy, trong lòng bà ta vô cùng phẫn nộ.
“Tôi quá đáng sao?” Hạ Tinh Thần lạnh lùng nói: “Một người giúp việc cũng dám gào to rống lớn, ra tay với cô cả nhà họ Nhan, rốt cuộc là ai quá đáng?”
Nhà giàu có nhiều người giúp việc, chú trọng nhất là lễ nghi và quy củ. Nếu hôm nay cô nhịn, lần sau bọn họ sẽ càng nhục nhã cô hơn!
Huống chi cô và Nhan Như Lâm đã quậy tới mức không thể hòa giải, cô cần gì phải nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, kết quả giỏ trúc múc nước chẳng được gì?
Còn không bằng dạy dỗ thật tốt đám điêu nô này, để bọn họ biết Hạ Tinh Thần cô là cô cả nhà họ Nhan, không phải ai cũng có thể bắt nạt được.
Biểu cảm của thím Tần nghiêm túc, uy hiếp: “Cô cả, tôi khuyên cô vẫn nên xin lỗi Thục Huệ thì hơn, nếu không... Hậu quả cô không gánh nổi đâu.”
“Nếu không thì thế nào?” Vẻ mặt Hạ Tinh Thần bình tĩnh, chậm rãi nói: “Thím Tần, thím là người già ở nhà họ Nhan, quy củ gì đó, không cần tôi lặp lại nữa. Tôi kính trọng thím, gọi thím một tiếng thím Tần. Nhưng thím Tần à, có phải là thím quá không coi mình là người ngoài rồi hay không?”
Nói đến câu sau, giọng của Hạ Tinh Thần càng thêm rét lạnh.
“Cô là cái thá gì? Chỉ là con gái riêng mà thôi, cô chảnh gì chứ? Đại tiện nhân sinh tiểu tiện nhân, quả nhiên là đê tiện như nhau!” Có cô mình làm chỗ dựa, Thục Huệ càng hung hãn không khách sáo.
Lúc này, đã có không ít người giúp việc chú ý tới một màn này.
Tất cả mọi người đều biết Hạ Tinh Thần cô cả nhà họ Nhan có địa vị không cao, được đón trở về làm công cụ lợi dụng, bằng không sao ngay cả họ cũng không đổi lại?
Nhưng cho dù như vậy, Hạ Tinh Thần vẫn là cô cả nhà họ Nhan, còn là cô cả thật, căn bản không phải con gái riêng.
Mấy người làm việc ở nhà họ Nhan, phần lớn đều là người già, bọn họ đều biết Hạ Huỳnh Tâm mẹ Hạ Tinh Thần, lúc trước là vợ được cưới hỏi đàng hoàng, bọn họ còn từng hầu hạ.
Chỉ vì lúc trước xí nghiệp Nhan Thị xảy ra biến cố, bà cụ Nhan vốn bất mãn con trai cưới một người phụ nữ bình thường, đã ép buộc con trai cưới con gái của gia tộc Tiêu Thị, đạt được đám hỏi có lợi lớn nhất với gia tộc. Còn Hạ Huỳnh Tâm, từ vợ chính thất biến thành tình nhân bí mật.
Thục Huệ không quan tâm, dám kéo chuyện bà chủ trước đã mất ra nói... Đầu óc đứa nhỏ này không phải bị nước vào đấy chứ?
Quả nhiên, sắc mặt Hạ Tinh Thần đột nhiên thay đổi, lại tát một cái vang dội.
Cô dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Thục Huệ: “Cô nói lại lần nữa thử xem.”
Thục Huệ bị sắc bén thấu xương trong mắt Hạ Tinh Thần làm cho sợ run người, người này là Hạ Tinh Thần luôn nở nụ cười lấy lòng, mặc người ta bắt nạt sao? Rõ ràng là ác ma lãnh khốc vô tình!
Hạ Tinh Thần lại tiến lên một bước: “Cô nói ai là tiện nhân?”
“Tôi... Tôi là tiện nhân...” Thục Huệ bị dọa lắp bắp, kiêu ngạo hung hãn biến mất hầu như không còn bóng dáng, không còn bộ dạng vênh váo lúc trước nữa.
Lúc trước Thục Huệ ỷ vào thân phận của thím Tần, ở nhà họ Nhan tác oai tác quái đã lâu, giống như bán chủ nhân, ra tay đánh chửi người giúp việc, mọi người giận mà không dám nói gì.
Hiện giờ Thục Huệ rơi vào kết cục như vậy, bọn họ không có một chút đồng tình với Thục Huệ, chỉ cảm thấy sảng khoái!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện