Trọng Sinh Hào Môn: Đệ Nhất Phu Nhân

Chết thảm


trước sau

Chương 1.1: Chết thảm
Trong tầng hầm ngầm mờ nhạt tối tăm, một bóng đèn cổ xưa đang lóe lên trên nóc nhà, giống như sẽ hỏng bất cứ lúc nào, nhưng đang kiên cường chiếu sáng trong không gian hung ác nham hiểm bức người.
Trong không khí tràn ngập mùi ẩm ướt mục nát, trên mặt đất ở bốn phía tràn ngập bàn ghế rách nát, hộp và rác thải bẩn thỉu khác.
Trong một góc yên tĩnh, một người phụ nữ đầu tóc rối bù cuộn mình ở góc tường. Tay chân cô không có sức cong lên góc độ cong kỳ dị, quần áo rách nát mơ hồ lộ ra vết thương người ta nhìn mà thấy ghê người.
“Chít chít!” Một con chuột màu xám rất to chậm rãi bò qua cơ thể cô.
Giống như bị con chuột này đánh thức, người phụ nữ chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra gương mặt tràn ngập vết thương. Những vết thương này đều đã mưng mủ thối rữa, càng đáng sợ hơn là mắt trái người phụ nữ trống trơn, không biết mất đâu rồi
Không biết qua bao lâu, cửa “két...” một tiếng bị đẩy ra.
Người phụ nữ ở trong góc nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, đôi mắt vốn tràn ngập chờ mong nhìn thấy bóng dáng yểu điệu từ trong bóng tối chậm rãi tới gần xong, đôi mắt tràn ngập điên cuồng và oán hận.
“Sao thế? Thất vọng à? Tốt xấu gì chị cũng phải nên cảm ơn tôi, là tôi cứu chị từ trong tay tên biến thái thích tách rời bộ phận cơ thể người ra.” Bóng dáng yểu điệu dần rõ ràng, trên gương mặt tuyệt mỹ đến mức khiến người ta hít thở không thông xuất hiện ý cười làm người ta say mê, tầng hầm ngầm vốn u ám lập tức như sáng bừng lên, vậy mà liên tục được gương mặt mỹ lệ này chiếu sáng.
“Cô!” Người phụ nữ ở trong góc nghiến răng nghiến lợi nhìn người tới, đôi mắt còn sót lại lập tức sung huyết, ước gì có thể ăn luôn máu thịt cô ta!
“Tinh Thần, không phải là chị... Còn chờ mong người nào đó tới cứu chị ra ngoài đấy chứ?” Người phụ nữ xinh đẹp nhìn thấy bộ dạng này của cô, giống như rất vui vẻ nở nụ cười “khanh khách”.
“Để tôi đoán xem, là người chồng cho đến bây giờ đều không yêu chị, còn tự tay đưa chị cho tên biến thái? Hay là bà già đáng chết thích xen vào việc của người khác?”
Đồng tử của Hạ Tinh Thần run lên: “Cô nói Hàn Dạ sao?” Giọng nói khàn khàn giống như phá ống mà ra.
Gương mặt xinh đẹp tỏa sáng bốn phía chậm rãi tới gần cô, mỉm cười nói: “Sao thế? Chẳng lẽ nhiều năm như vậy mà chị còn không biết? Cũng đúng, bằng không sao chị có thể nói bí mật lớn như vậy cho anh ấy chứ? Những chuyện này ngay cả tôi cũng không biết, có thể thấy chị không phải ngu như vậy, biết đề phòng tôi rồi.”
Ngay sau đó, một người đàn ông tuấn tú cao lớn đi từ cửa đến.
Anh ta chậm rãi đi dưới ánh đèn mờ nhạt, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên gương mặt tuấn tú của anh ta, chói lọi giống như thần mặt trời đang vùng vẫy dưới ánh mặt trời, đôi môi nở nụ cười ấm áp, đôi mắt luôn dịu dàng mang theo đắm đuối đưa tình.
Nhưng giọng nói của anh ta vô cùng lạnh lùng: “Nếu không phải vì thứ đó trong tay cô, người nào sẽ yêu một món hàng rách nát bị người ta làm hư thối? Nói thật, mỗi ngày sống bên cạnh cô... Đều khiến tôi cảm thấy vô cùng ghê tởm.”
Đó là một người cô nằm mơ cũng không ngờ tới!
- - Là người chồng cô cho rằng ân ái bảy năm!
“Đáng tiếc...” Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Hạ Tinh Thần từ trên cao xuống: “Nếu không phải bà già đáng chết kia làm hỏng chuyện của tôi, lúc hấp hối còn hại tôi sứt đầu mẻ trán như vậy, tôi sẽ không trễ như vậy mới tìm được chị rồi...”
“Cô nói bà ngoại đã...” Thể xác và tinh thần của Hạ Tinh Thần đều chấn động, vẻ mặt không dám tin.
Người phụ nữ xinh đẹp rất hài lòng với phản ứng của cô, tiếp tục nói: “Lúc trước nếu không vì chị giao thứ quan trọng như vậy cho Hàn Dạ bảo quản, mà anh ấy lại giao tín vật cho tôi, tôi sẽ không nhanh quật ngã được bà già đáng chết kia như vậy. Tinh Thần, chị gái yêu quý của tôi, mọi chuyện đều phải cảm ơn chị rồi.”
Đôi mắt phải còn sót lại của Hạ Tinh Thần chảy ra nước mắt thống khổ tuyệt vọng.
Trong một đêm, cô thật sự không còn gì rồi.
Ngay khi cô biết rõ vợ chồng ân ái bảy năm, người chồng mà mình yêu sớm đã phản bội mình, cô cũng không tuyệt vọng như vậy.
Lúc dung mạo của cô bị người phụ nữ trước mặt hủy hết, bị móc ra một con mắt, tay chân đều bị vặn gãy, cô đều không nói một câu cầu xin tha thứ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện