Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình

Chọn lựa nội tông . . .


trước sau

"Tiểu bối lớn mặt, dám gọi thẳng tục danh của tông chủ!"

Lăng Thương Hải có thể ngồi trêи vị trí ngoại tông tông chủ, đương nhiên không chỉ dựa vào tam trưởng lão nâng đỡ, chính hắn cũng là có chút bản lĩnh, tại ngoại tông cũng không thiếu người tâm phúc, lần này Trần Du thẳng thắng chống đối, nhất thời liền có người lên tiếng quát lớn.

Dư Tử Tuân khẽ nhíu mày, hơi nghi hoặc một chút nhìn thoáng qua Lăng Thương Hải, theo lý thuyết Lăng Thương Hải sẽ không làm ra ý kiến nông cạn như thế, không biết là vì nguyên nhân gì khiến hắn làm ra quyết định như vậy. Nhưng Trần Du vừa đột phá tới Luyện Thể cảnh giới không lâu, Lăng Thương Hải chính là cao thủ Luyện Thể cảnh giới tầng tám, nàng nếu muốn cùng Lăng Thương Hải cứng rắn lấy đá chọi đá, khiến hắn tức giận, cuối cùng e rằng không chiếm được chổ tốt.

"Tông chủ, lần này thời gian Lăng Vân Kiếm Các mở ra mặc dù dời lại mấy ngày, nhưng là chưa có tới cực hạn, mà Xích Vân lâu của ta chưa phát hiện mệnh bài của Lương Cẩm bị phá nát, vì thế khẳng định nàng ở bên trong Kiếm Các bình yên, không bằng đợi thêm chút thời gian, sau đó thu lại Phân Giới trục cũng không muộn."

Hắn bước ra hai bước, hướng Lăng Thương Hải khom mình hành lễ, có lý có chứng mở miệng, ý đồ thuyết phục Lăng Thương Hải chờ thêm mấy ngày nữa. Nhưng mà Lăng Thương Hải không hề bị lay động, hắn biểu hiện bất biến, tầm mắt lạnh lùng rơi vào trêи người Trần Du:

"Phân Giới trục mở nhiều một ngày, hao tổn bao nhiêu Linh Ngọc bọn ngươi cũng không không biết, nàng chỉ là một Luyện Khí đệ tử ngoại tông, sợ còn đảm đương không nổi vì tông môn như vậy!"

Lăng Thương Hải nói đến đại nghĩa lăng nhiên, phảng phất nếu như Phân Giới trục nhiều hơn nữa mở thêm hai ngày, tông môn liền không tiếp tục có đủ Linh Ngọc như thế. Trần Du sắc mặt băng hàn, trong sâu con ngươi lần thứ nhất có sát cơ tích góp lay động, nhưng nàng lại nỗ lực đem lửa giận trong lòng ngột ngạt hạ xuống, lạnh lùng nói:

(*Đại nghĩa lăng nhiên: Miêu tả bộ dạng vì giữ gìn chính nghĩa mà nghiêm khắc không thể can thiệp)

"Tông chủ nếu là đau lòng Linh Ngọc, không cần phải già mồm như vậy, cùng lắm thì, mấy ngày sau này cần Linh Ngọc, đều tính ở trong trương mục* của ta là được!"

(*trương mục: "tài khoản ngân hàng" phiên bản thế giới cổ đại tu tiên)

Lăng Thương Hải trầm mặt, trong lòng đối với quan hệ của Trần Du cùng Lương Cẩm hoài nghi sâu sắc thêm, nhưng Trần Du đều đã nói như thế rồi, hắn kiên trì nữa, e rằng Trần Du thật sẽ cùng hắn động thủ. Tuy rằng lấy thực lực của hắn cũng không e ngại Trần Du khiêu khích, nhưng dưới con mắt mọi người, thể diện không tốt được mấy.

Hắn lạnh hừ một tiếng:

"Đã như vậy, sư điệt liền không nên nuốt lời."

Trần Du không mảy may xem thêm Lăng Thương Hải một chút nào nữa, quay đầu ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.

"Sư tôn không cần phải như vậy."

Một ngữ điệu nhẹ nhàng chậm rãi ôn hòa, thanh âm còn chưa thoát khỏi ngây thơ đột ngột vang lên.

Trần Du mới vừa nhăm hai mắt đột nhiên mở ra, đã thấy bên ngoài Phân Giới trục, Lương Cẩm chẳng biết lúc nào dĩ nhiên hiện thân, lúc nãy tầm mắt của mọi người đều bị mâu thuẫn giữa Lăng Thương Hải cùng Trần Du hấp dẫn, càng không có ai đầu tiên phát hiện Lương Cẩm đã đi ra.

Ở sau lưng nàng, kim quang của phù văn thứ năm chậm rãi tắt, Phân Giới trục không gió mà bay, "bá" một tiếng tự động hợp lại.

Lương Cẩm sắc mặt không gợn sóng, đối với Lăng Thương Hải cùng một đám ngoại tông trưởng lão làm như không thấy, dưới con mắt mọi người thong dong trấn định mà đi đến trước mặt Trần Du, quỳ một chân trêи đất, hành tốt đệ tử chi lễ:

"Sư tôn, đệ tử đã trở về."

Trần Du trong mắt không có cách nào ức chế toát ra kinh hỉ cùng hân hoan, nàng một chút liền có thể nhìn ra Lương Cẩm sâu cạn, nàng càng ở thời gian trong hai tháng này, một hơi đột phá đến Luyện Khí tầng tám! Phải biết, nàng còn chưa tròn mười sáu tuổi, hoàn toàn xứng đáng tài năng tuyệt thiên! Lăng Vân Kiếm Các cũng đã ấn chứng điểm này!

Liền ngay cả phẫn nộ vừa nãy khi đối diện Lăng Thương Hải tranh chấp mà dấy lên cũng ở một tiếng khẽ gọi này của Lương Cẩm tiêu tán đi, Trần Du trêи mặt lộ ra vui mừng cười yếu ớt, gật đầu than thở:

"Rất tốt."

Lương Cẩm đứng dậy, hướng về Mục Đồng cùng Dư Tử Giang vẫn đang lo lắng chờ đợi ở bên cạnh lộ ra một nụ cười sang sảng vô cùng phù hợp với tuổi của nàng:

"Sư tỷ, Dư trưởng lão."

Mục Đồng từ lâu gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, trong lòng e sợ Lăng Thương Hải sớm sẽ thu rồi Phân Giới trục, nàng chỉ là một đệ tử Luyện Khí kỳ, dù cho có phẫn nộ làm sao, cũng tuyệt đối không có cách nào ngăn cản.

Cũng may Lương Cẩm đúng lúc trở về, lần này vừa gặp, nàng không chỉ có không có chuyện gì, hơn nữa tu vi tinh tiến rất nhiều, nặng nề thở dài một hơi đồng thời cũng có chút mừng rỡ:

"Sư muội nếu như ngươi không về rồi, Trần sư thúc sợ sẽ cùng người đánh nhau đây!"

Dư Tử Tuân cũng gật gật đầu:

"Trở về là tốt rồi."

Trần Du đứng dậy, ánh mắt lành lạnh quét về phía đám người Lăng Thương Hải ở ngoài Chủ Điện, cười lạnh nói:

"Tông chủ có thể không cần lo lắng trong tông không đủ Linh Ngọc rồi."

Nàng nói xong, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía Lương Cẩm, vẻ mặt ôn nhu:

"Đồ nhi, đi, trở lại chuẩn bị một chút, mấy ngày sau đi tham gia chọn lựa nội tông."

Cho dù điều kiện chọn lựa nội tông cực kỳ hà khắc, nhưng Trần Du tin tưởng, Lương Cẩm tất nhiên sẽ không khiến nàng thất vọng.

Lương Cẩm ngoan ngoãn đáp một tiếng hảo, cũng không thèm nhìn tới sắc mặt băng hàn như sương của Lăng Thương Hải, hướng Mục Đồng cùng Dư Tử Tuân gật đầu chào một cái, liền rập khuôn từng bước theo sát ở phía sau Trần Du, hướng bên ngoài quảng trường đi ra. Dư Tử Tuân bất đắc dĩ thở dài một hơi, Trần Du cùng Lăng Thương Hải vẫn không tính là hoà thuận, nhưng cũng may sư tôn của Trần Du là Lăng Thương Khung, coi như Lăng Thương Hải có phẫn nộ như thế nào đi nữa, cũng phải cân nhắc Lăng Thương Khung cái núi dựa lớn phía sau Trần Du này.

"Chúng ta cũng đi thôi."

Dư Tử Tuân chắp hai tay sau lưng, kêu Mục Đồng, cũng theo Trần Du rời đi, Mục Đồng tất nhiên là không muốn ở chỗ này nán lại, từ lâu muốn cùng Lương Cẩm đi rồi, lần này Dư Tử Tuân vừa mở miệng, nàng liền không chút nào lưu luyến đuổi theo Lương Cẩm đi ra ngoài:

"Sư muội chờ chút! Chúng ta cùng đường!"

Bầu không khí ở ngoài Chủ Điện rơi vào một loại yên tĩnh khó có thể dùng lời diễn tả được, Lăng Thương Hải mặt trầm như nước, phía sau hắn một đám trưởng lão biểu hiện cũng không thể nào đẹp đẽ, ngoại trừ mấy người lúc trước thay Lương Cẩm nói chuyện không có vì hành động này mà nổi giận, còn phàm là Lăng Thương Hải thân tín, tất cả đều một bộ dáng dấp lên cơn giận dữ.

Trêи quảng trường cũng không thiếu đệ tử không có rời đi, đối với với chuyện hôm nay, mọi người có cái nhìn bất nhất, có đố kị tài năng của Lương Cẩm, chỉ đành nói nàng bất quá chỉ có một hồi vận may, càng tự phụ như thế không đem tông chủ trưởng lão để vào trong mắt, sớm muộn cũng phải chết trẻ, nhưng càng nhiều người đều trầm mặc không nói, trong lòng mặc dù cho rằng Lương Cẩm không sai, cũng không dám chính diện bác bỏ Lăng Thương Hải đám người, liền thừa hành chuẩn tắc im lặng là vàng, không nói một lời.

"Cái Trần Du này quả nhiên là càng ngày càng khoa trương, ỷ vào Lăng Thương Khung chỗ dựa, càng không đem ngoại tông trưởng lão chúng ta để vào trong mắt!"

Ngoại tông Thất trưởng lão tức giận, đứng bên cạnh Lăng Thương Hải.

"Nàng không phải là không muốn cho Lương Cẩm tham gia chọn lựa nội tông chứ? Tam trưởng lão, lần chọn lựa nội tông này, phần đề danh đám người đầu tiên, ngươi đem Dương Chí cùng tên mấy người đệ tử khác thêm vào đi."

Lăng Vân Tông trưởng lão, ngoại trừ nội ngoại trưởng lão phân chia khác biệt, còn chuyên biệt thiết lập Chấp Pháp trưởng lão, phụ trách quản giáo sự vụ lớn nhỏ trong tông, cân bằng mâu thuẫn trong ngoài hai tông, mà tam trưởng lão Lăng Đạo Tử chính là một trong những Chấp Pháp trưởng lão, cũng là sư phụ của Lâu Long mà lúc trước Lương Cẩm từng gặp mặt một lần.

Tiêu chuẩn chọn lựa đệ tử Nội tông là trước hai mươi tuổi có tiềm năng Trúc Cơ, giống như Chu Đan Tề Tử Hà đám người, mười tám tuổi Luyện Khí tầng chín cùng Luyện Khí đại viên mãn, Trúc Cơ chỉ là việc sớm muộn, vì vậy cũng có tư cách tiến vào nội tông, nhưng Dương Chí bọn người này năm nay vừa vặn đầy hai mươi tuổi, chỉ đạt Luyện Khí tầng chín tu vi, nếu muốn đi vào nội tông, thì cần ở trước hai mươi mốt tuổi đạt Trúc Cơ, cũng có thể coi như là trước hai mươi tuổi đạt Trúc Cơ, hợp quy định nội tông, nhưng khó khăn kia không thể bảo là không lớn.

Mà tuổi của bọn họ, cũng không chờ được đến lần chọn lựa nội tông lần sau rồi, bỏ lỡ lần này, nếu muốn vào nội tông, thì chỉ cần đột phá tới Luyện Thể cảnh, nhưng dưới điều kiện ngoại tông khuyết thiếu tài nguyên cùng thiên địa linh khí mỏng manh, nếu muốn đột phá tới Luyện Thể cảnh, khó khăn kia có thể so với lên trời!

Việc sát hạch nội tông cho tới nay đều là Chấp Pháp trưởng lão phụ trách, vì lẽ đó Dương Chí lúc trước mới ăn nói khép nép đi cầu Lâu Long, chỉ mong Lăng Đạo Tử mở ra một con đường, để cho bọn họ có hi vọng có thể vào bên trong tông.

Nội tông cùng ngoại tông tài nguyên cùng điều kiện cách biệt không thể lấy đạo lý mà tính, trong nội tông có phong phú tài nguyên điều kiện, bọn họ muốn trước hai mươi tuổi đạt Trúc Cơ, tuyệt đối không phải người si nói mộng*.

(*người si nói mộng: mơ tưởng hão huyền)

Chọn lựa đệ tử Nội tông, Lăng Thương Hải đám người nắm giữ quyền lợi tiến cử đệ tử ngoại tông ưu tú, lần này một câu nói của Lăng Thương Hải, liền đem Dương Chí đám người xếp vào trong hàng ngũ đệ tử đề cử chọn lựa nội tông, chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, bọn họ đều vô cùng có khả năng tiến vào nội tông!

Vẻn vẹn Luyện Khí tầng tám Lương Cẩm, không có ở trong hàng ngũ đề danh, nàng muốn muốn tiến vào nội tông, cần trải qua tầng tầng chọn lựa, bộc lộ tài năng, sau đó vẫn cần đem người đề danh lần lượt đánh bại!

Lăng Thương Hải cử động lần này có thể nói hung tàn đến cực điểm! Cực kỳ xảo quyệt luồn lách qua khe hở trong quy định, dưới cái nhìn của hắn, Lương Cẩm coi như thiên phú vô cùng tốt, nhưng dù sao tu vi còn thấp, sau khi trải qua luân phiên khổ chiến, còn phải đem vài tên Luyện Khí tầng chín đệ tử liên tục đánh bại, tuyệt đối không thể!

Hắn chính là muốn đứt đoạn mất con đường đề thăng của Lương Cẩm! Khiến nàng bỏ lỡ mấy năm qua đi thời cơ tuyệt hảo để tu luyện, cuối cùng phai mờ trước mọi người!

Nếu như Lương Cẩm cùng Trần Du không có thân hậu như thế, hắn có thể sẽ không nhắm vào nàng.

Nếu như thái độ Trần Du đối với hắn không ác liệt như vậy, hắn cũng sẽ không đem Lương Cẩm làm như thế.

Thế nhưng Trần Du vẻn vẹn đối với hắn mắt lạnh nhìn lẫn nhau, liền ngay cả Luyện Khí kỳ Lương Cẩm, đều đem hắn ngoảnh mặt làm ngơ!

Lăng Đạo Tử ý tứ sâu xa nhìn Lăng Thương Hải một chút, khóe môi hơi cuộn lên, cười không nói.

Mấy ngày sau, Trình Vân phong cho tới nay khá là yên tĩnh bỗng nhiên xuất hiện tiếng người huyên náo! Lần này việc chọn lựa nội tông, được định cử hành tại Vân Kiếm đài ở Trình Vân phong, hết thảy đệ tử ngoại tông hai mươi tuổi trở xuống dồn dập tụ tập mà tới.

Lương Cẩm cùng Mục Đồng cũng rất sớm đã đến, Lương Cẩm xuất hiện ở trong biển người, hầu như hết thảy đệ tử nhận thức nàng đều đồng thời đưa mắt rơi vào trêи người nàng, có than thở, có thưởng thức, càng có cười trêи sự đau khổ của người khác cùng lạnh lùng chê cười.

Lương Cẩm đối với biển người hết thảy đều ngoảnh mặt làm ngơ, Mục Đồng bên người nàng làm thế nào cũng không giống được cái người bên cạnh không hề bị lay động như hiện tại, tiếng xột xoạt nói qua nói lại bên tai hết sức đè thấp, Mục Đồng chau mày, rất là không vui.

Tới gần thời gian mở ra chọn lựa, Lăng Đạo Tử cùng hai gã Chấp Pháp trưởng lão khác hiện thân trêи Vân Kiếm đài, hắn cầm trong tay một quyển danh sách chạm trổ tên đệ tử, sau khi giơ tay ra hiệu chúng đệ tử yên tĩnh lại, hắn khinh xa thục lộ* mà đem quyển sách mở ra, nói:

(* khinh xa thục lộ: quen việc dễ làm)

"Lần này chọn lựa nội tông, ngoại tông tông chủ thuật lại danh sách bộ phận đệ tử ưu tú, phàm là đệ tử có tên bên trêи danh sách, một vòng chọn lựa sát hạch có thể không cần tham dự."

Cuối cùng, hắn ngừng nói, ánh mắt tự tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Lương Cẩm trong đám người, sau đó mới mở miệng đọc:

"Tề Tử Hà, Chu Đan. . ."

"Hứa Phi, Hà Tư. . ."

"Dương Chí, Tôn Kỳ. . ."

Không nhiều không ít, vừa vặn mười người.

Mỗi lần chọn lựa nội tông, đều chỉ chọn mười người, tất cả mọi người rõ ràng trong lòng, lần này cũng sẽ không ngoại lệ, trình diện đệ tử ngoại tông đâu chỉ hơn ngàn, nhưng cuối cùng, chỉ có mười người có thể đi vào tông.

Cứ cho là rất nhiều người đối với việc Lương Cẩm không có ở bên trong đề danh cảm thấy nghi hoặc, nhưng Lăng Thương Hải đám người đã ra quyết định, xa không phải bọn họ có thể can thiệp.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện