Trở Thành Dì Nhỏ Của Pháo Hôi Thiên Tài


trước sau

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: UwU

Beta: Kỷ Kỷ

Hạ Miên và Mao Tuệ Lan cùng đến nhà trẻ đón bọn nhỏ về.

Lúc về tới đầu hẻm, Mao Tuệ Trúc đột nhiên chạy lên hô, "Ba, chị cả!"

Hạ Miên ngẩng đầu, bắt gặp Mao Chí Sơn và Mao Tuệ Mai đang đi phía trước, sắp về đến nhà.

Bước chân Mao Tuệ Lan không tự giác trở nên nhanh hơn, "Sao ba đã về rồi, không biết kết quả thế nào nữa."

Đương nhiên không tồi, cứ nhìn từ biểu tình là biết.

Trên mặt Mao Tuệ Mai mang theo tươi cười, còn Mao Chí Sơn thay đổi rất rõ ràng, chú thẳng lưng ngẩng đầu, tuy biểu tình không lộ ra hết, nhưng hoàn toàn có thể biết hiện giờ chú đang rất vui.

Đến tối Hạ Văn Nguyệt dọn quán về, một nhà ngồi quây quần bên nhau, vừa ăn cơm vừa nghe Mao Tuệ Mai kể chuyện hôm nay.

"Lúc đạo diễn gặp ba rất kích động." Mao Tuệ Mai nói, "Sau đó lập tức kêu nhân viên trang điểm rồi thay quần áo cho ba."


Nói tới đây, Mao Tuệ Mai ngày thường luôn nội liễm cũng hưng phấn hẳn lên, "Mọi người không biết sau khi ba trang điểm mặc đồ vào xong đẹp cỡ nào đâu, quá đẹp luôn, có khi so với Quách Tĩnh còn nhỉnh hơn!"

Lời này có lẽ hơi tâng bốc, nhưng tất cả mọi người đều tin, đặc biệt là Mao Tuệ Trúc, hai mắt nhìn Mao Chí Sơn phát ra ánh sáng khó mà dấu được, vẻ mặt cực kỳ sùng bái.

"Đạo diễn bảo lúc chưa gặp ba ông ấy rất tuyệt vọng." Mao Tuệ Mai nói, "Nếu thật sự không có ai hợp, đành phải tìm một nữ minh tinh thay thế mất."

Lúc nói đến đây, Hạ Văn Nguyệt và Mao Tuệ Lan hơi nhíu mày, không tự giác nhìn sang Mao Chí Sơn.

Cả nhà rất nhạy cảm khi nói về vấn đề dáng vẻ của chú Mao, họ chưa từng bàn đến càng không dám nhắc qua, mà nha đầu Mao Tuệ Mai ngày thường cũng rất biết nghĩ, sao hôm nay nói lại không biết lựa lời vậy......


Mao Tuệ Mai nhìn thấy biểu tình của hai người, buồn cười giải thích, "Mẹ, không sao đâu, ba vốn muốn đóng nhân vật xinh đẹp nhất trong phim cơ mà! Phải không ba!"

Mao Chí Sơn nhìn mấy mẹ con quan tâm mình, lộ ra nụ cười thẹn thùng.

Hôm nay khi đạo diễn và nhân viên trang điểm thảo luận về dáng vẻ của mình, hắn còn có chút không tự nhiên, thậm chí là hối hận.

Nhưng nghe thấy bọn họ hết tán thưởng lại khích lệ, nhân viên trang điểm còn trách hắn vì sao phí phạm của trời, không chăm sóc cho tốt, hắn mới bắt đầu nghi ngờ có phải mình đã sai hay không.

Ngay cả đại minh tinh ngày thường hay xuất hiện trên TV cũng cao hứng khen, "Đạo diễn Vương tìm đâu ra bảo bổi này vậy, thật đúng là bản sống của Long Vấn Thiên mà! Quá tuyệt vời!"

Lúc sau lại có mấy diễn viên chính khác đến nhìn, đợi hắn thay quần áo xong, tất cả mọi người đều tấm tắc gật đầu.


Giây phút ấy hắn có thể cảm nhận được ông trời đã ưu ái mình cỡ nào, rất nhiều người vì tìm được hình tượng xuất chúng của hắn mà cao hứng.

Cũng trong khoảnh khắc đó, sự tự ti tích lũy bao năm của Mao Chí Sơn bị những nụ cười chân thành thổi sạch, thế nên hắn cũng vì dáng vẻ của mình mà vui vẻ một lần.

Mao Tuệ Mai nhịn không được bắt đầu nói về nhân vật Mao Chí Sơn sắp đóng, "Long Vấn Thiên là một cao nhân ẩn sĩ, võ công cực kỳ cao cường!"

Mao Tuệ Lan và Mao Tuệ Trúc lập tức hưng phấn, "Đại hiệp!"

"Đúng vậy, lớn lên rất đẹp nhưng không thích nói chuyện, là cao nhân trong truyền thuyết, bảo vệ tất cả bí mật võ lâm."

"Lúc nam chính bị người ta hãm hại rơi xuống vách núi đã gặp được ngài, sau đó ngài trở thành sư phụ của nam chính, truyền thụ tất cả các tuyệt kỹ võ công, sau này khi nam chính sắp bị gϊếŧ chết thì kịp thời xuất hiện, đánh đám người xấu nằm xuống đất."
Hạ Miên: ......

Kể ra cũng lạ, trình độ kể chuyện nát bét như thế này mà lại tổng kết được hết các tình tiết chính, ngay cả Tiểu Phong nghe xong còn thấy hay hay.

Hạ Miên bật cười, "Con hiểu hả?"

Tiểu Phong đan ngón trỏ với ngón giữa lại với nhau khoa tay múa chân, "Đại hiệp!"

Mao Tuệ Trúc thì lợi hại hơn, cô nhóc cầm cái đũa làm kiếm, "Cẩu tặc chờ đó, hôm nay ta sẽ không tha cho các ngươi!"

"Nói linh tinh gì thế hả." Mao Tuệ Lan bật cười, "Qua nhà Sâm Sâm xem TV đúng không?"

Mao Tuệ Mai đáp, "Chờ kiếm được lời nhà mình sẽ mua TV, sau này ba lên truyền hình rồi đâu thể mặc kệ không xem được."

Mao Tuệ Lan và Mao Tuệ Trúc lập tức dơ tay tán đồng.

Hạ Văn Nguyệt cười nói, "Có thể diễn là do may mắn, làm gì còn lần sau, chẳng lẽ trở thành minh tinh dễ vậy sao?"

"Chưa chắc đâu mẹ!" Hiển nhiên hôm nay Mao Tuệ Mai đã được truyền thụ không ít thứ, "Đạo diễn nói ba lớn lên đẹp, tuy đất diễn không lớn nhưng độ nhận diện chắc chắn rất cao, một khi có nhân vật thích hợp, diễn tốt sẽ cực kỳ xuất sắc!"
"Có đại minh tinh còn nói nếu ba đóng ổn, với hình tượng hiếm thấy như thế này, nhất định không thiếu đoàn phim ngỏ lời mời."

"Phải không ba." Cô nhóc nói đến đây lại càng đắc ý, "Mọi người không biết đâu, hôm nay con còn nghe thấy người nói xấu ba cơ, cái gì mà chỉ dựa vào gương mặt, chưa qua kiểm tra đã được nhận vai xuất sắc như thế này."

Mao Tuệ Mai quay đầu nhìn Mao Chí Sơn, "Ba cũng nghe thấy mà, chính là cái người cao cao đen đen diễn vai phản diện ấy."

Mao Chí Sơn gật đầu.

Hạ Văn Nguyệt kinh ngạc với thái độ của Mao Chí Sơn, nhưng rất nhanh đã vui vẻ trở lại, gắp cho chồng một miếng khâu nhục* nói, "Vậy chờ ba nó lên truyền hình, nhà mình sẽ mua TV!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện