Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Sợ Cái Gì Nó Ra Cái Đó!


trước sau

Đây là khẩu súng vẻ ngoài như khẩu súng lục bình thường có màu bạc rất đẹp mắt,bất quá lại cũng không phải như thế,khẩu súng này chính là dùng năng lượng tinh hạch để biến thành từng phát đạn,chỉ cần nguồn năng lượng từ tinh hạch cung cấp đủ,khẩu súng này có thể bắn liên tục 80 phát không,sức công phá cũng mạnh hơn súng thường gấp 4,5 lần,dễ dàng bắn xuyên qua bê tông cốt thép dày 60m như xuyên vào đậu hủ vậy.Tầm bắn hiệu quả nằm ở khoảng cách 100m,gấp 2 lần loại súng thông thường,mà độ giật của nó lại nhẹ hơn súng lục bình thường một chút,đây tuyệt đối là sát khí trên chiến trường.

Cô cũng đã thử nhìn giá của khẩu súng trong cửa hàng hệ thống,khẩu súng này có giá hơn 12.000 điểm tích luỹ,tuyệt không rẻ chút nào,bất quá nó lại rất lợi hại so với đám súng thường khác.

Mà có lợi thì cũng có cái hại,với số năng lượng trong tinh hạch cấp 3,4 hiện nay,chỉ có thể đủ cho khẩu súng này bắn được 3 phát đạn là cùng,cho nên hiện tại chỉ có thể dùng lúc nguy cấp nhất mà thôi,không thể dùng khi chiến đấu được.

Nguyệt An Tuyết thu lại khẩu súng,sau đó cầm ra tấm thẻ mua miễn phí của hệ thống,thật sự cô cảm thấy hệ thống nhà mình có tiềm chất gian thương rất rõ ràng.Mẹ nó đã cho mua miễn phí đồ trong của hàng lại hạn chế ở hai khu cô cần nhất,đây chính là muốn tức chết người đi.

Nghĩ nghĩ một chút,cô lại thu lại thẻ mua đồ,cầm ra thẻ triệu hồi từ túi của hệ thống,tay còn lại khẽ lật liền cầm trong tay thêm hai tấm thẻ triệu hồi nữa.

Động tác này lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ các vị tử thần ở đây,dù sao bọn họ cũng rất chờ mong có đồng bọn mới được gọi tới đây đâu,như vậy sẽ càng náo nhiệt hơn mà!

Nguyệt An Tuyết híp mắt nhìn ba tấm thẻ trong tay,đúng là cô rất thích triệu hồi thêm tử thần đó,dù là trong lòng rất là sầu não với đám thần kinh bất bình thường của đám tử thần,nhưng như vậy cũng càng khiến cuộc sống trong mạt thế này càng thú vị hơn mà,không phải sao?

Thật không biết lần này sẽ ra ai đây,cô định triệu hồi xong tất cả đội trưởng đội phó ở bảng triệu hồi đầu tiên sẽ tiếp tục ở bảng tiếp theo.

"Tuyết Tuyết,lần này định gọi thêm ba người nữa sao?"Matsumoto Rangiku hai mắt sáng rực,nhào tới bên cạnh Nguyệt An Tuyết.

"Ừm,trước sau gì cũng phải gọi thêm,lần này sẽ là người,không là ai ra đây,rất tò mò đâu!"Nguyệt An Tuyết nhìn ba tấm thẻ trong tay,khẽ mỉm cười.

"Gọi ai cũng được,chỉ cần càng đông càng vui mà,không phải sao?"Hinamori Momo vui vẻ nói,mà thật ra trong lòng lại nghĩ khác.

"A nha,Momo,chị đoán là em muốn gặp Aizen đi!"Không phải là câu hỏi mà là câu khẳng định.

Nguyệt An Tuyết biết Momo đáng yêu vẫn còn rất để ý boss Aizen dù là đã trải qua rất nhiều thứ,cuối cùng thì Aizen vẫn là người mà Momo để ý.

"A!Không...không phải đâu,em...em không có!"Hinamori Momo bị Nguyệt An Tuyết chọt thủng tâm tư thì lập tức đỏ mặt,rối loạn mà chối bay chối biến,nhưng cái biểu hiện trực tiếp bán đứng cô nàng.

"Hừ,chị quả nhiên vẫn để ý tới hắn ta."Hitsugaya Toushirou ở bên cạnh,nhìn cái vẻ mặt luống cuống của Hinamori Momo mà khẽ hừ lạnh,khó chịu quay đầu đi.

"Nhóc Shiro,chị...chị..."Hinamori Momo khó xử nhìn Hitsugaya Toushirou đang đầy khó chịu mà uống trà bên cạnh,ngập ngừng không biết nói như thế nào.

"Nào nào,đừng giận như thế chứ!"Nguyệt An Tuyết nhìn hai người mà khẽ giảng hoà:"Dù sao thì cũng sẽ trở thành đồng bọn,đừng khó chịu như thế,dù có gọi ra tới thì có sao nào?"

"Đúng đó,dù sao cũng là đồng bọn mà,nhóc Shiro,nhóc cần gì làm khó Momo chứ?"Matsumoto Rangiku cũng nói một câu khuyên bảo ngạo kiều shota Shiro còn đang hừ lạnh ở bên kia.

"Hừ,ai thèm giận chứ!"Hitsugaya Toushirou chỉ hừ lạnh một tiếng,không thèm trả lời mà tiếp tục cầm ly trà lên uống.

"A ra,nhóc Shiro đang thẹn thùng sao?"Ichimaru Gin cười tủm tỉm,chọt hai cái vào má Hitsugaya Toushirou sau đó lập tức chuồn mất.

Một hàng chữ thập đỏ nổi đầy trên trán Hitsugaya Toushirou,cực kì không bình tĩnh mà xù lông,rút trảm phách đao rượt theo Ichimaru Gin:"Khốn kiếp,tên hồ ly chết tiệt kia,dám đùa giỡn tôi,đứng lại đó!"

"Quả nhiên nhóc thẹn quá hoá giận nga~."Ichimaru Gin không chút phúc hậu,cười càng vui vẻ mà dùng thuấn bước né tránh trảm phách đao của Hitsugaya Toushirou đang chém tới.

Cuối cùng trở thành màn trình diễn ngươi đuổi ta chạy,ngươi chém ta né,hai người cứ thế chạy hết cả sân.

Nguyệt An Tuyết cũng không lập tức triệu hồi tử thần,nhàn nhã đặt ba tấm thẻ sang bên cạnh,tay cầm lên một khối điểm tâm ngọt mà nhấm nháp từ từ,vừa ăn vừa xem hai tên nào đó đang chơi trò rượt nhau trong sân.

Ân,không ngờ sau mấy ngày vật vã đi ủ rượu,hái trái cây cùng đào hố chôn rượu,hai tên kia tinh lực vẫn còn rất dư thừa nga~,xem ra phải tìm việc cho bọn hắn làm đâu ni.

Và hai bạn nhỏ nào đó trong lúc hoàn toàn không biết gì đã bị mỗ ma nữ liệt vào danh sách tinh lực quá dư thừa,cần phải làm nhiều việc hơn mà những chuỗi ngày sau này chính là mệt như cẩu cũng phải lết thân tàn đi làm việc được phân cho.

"Ừm,chị Tuyết Tuyết,nếu....ừm...nếu Aizen đội trưởng...."Hinamori Momo ngồi quỳ bên cạnh Nguyệt An Tuyết,ngập ngừng muốn hỏi lại thôi,mãi vẫn chưa nói hết được một câu trọn vẹn.

Nguyệt An Tuyết chỉ khẽ cười,đưa tay mà xoa cái đầu mềm mại của Momo,cho cô một chút bình tĩnh lại rồi mới lên tiếng:"Em lo sợ Aizen dã tâm giống như trước kia?"

"Ân,em thật không muốn nghĩ tới chuyện đó,nhưng mà..."Hinamori Momo bị nói trúng tâm tư,khẽ giật mình rồi lại gật đầu,khẽ nói sự lo lắng của mình.Cô thật không muốn nhìn thấy Aizen đội trưởng ôn nhu của cô lại thành ra như thế kia,tuyệt không muốn.

"Nha,vậy thì đợi xem Aizen có bị triệu hồi ra không đã nhé,lúc đó,tự em hãy đi quan sát hắn là được mà,không phải sao?"Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ buồn lo của Momo mà khẽ thở dài,thật là một cô bé ngốc đâu,tình yêu đôi khi cũng thật là khiến người khác trở nên thay đổi rất đáng sợ ni.

Mà cô tin vào hệ thống chết tiệt nhà mình,sẽ không có cái chuyện Aizen Sousuke dám tính kế lên người cô hoặc là phản bội cô.Dù sao khế ước giữa cô và tử thần chính là vô điều kiện tin tưởng vả trung thành,sẽ không xảy ra chuyện bị đồng đội đâm từ sau lưng nga~.

"Nhưng mà..."em sợ mình không có năng lực đó.Hinamori Momo cúi đầu,không dám nói hết câu.

Nguyệt An Tuyết gần như là nhìn hiểu được Momo đang muốn nói gì,chỉ khẽ cười mà đầy ôn như kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Hinamori Momo lên nhìn đối diện với mình.

"Em lo sợ gì đó sẽ không có xảy ra,chẳng phải còn có chị ở đây sao?Nếu Aizen dám ức hiếp em thì tới tìm chị,chị làm hậu thuẫn cho em nha~."

"Ân,cảm ơn chị,Tuyết Tuyết."Hinamori Momo bị lời nói đảm bảo của Nguyệt An Tuyết mà khẽ an lòng,vui vẻ mà mỉm cười cực kì tươi.

"Ha ha,có Tuyết Tuyết làm hậu thuẫn,Aizen chắc chắn sẽ không làm gì được em đâu nha,Momo."Matsumoto Rangiku cũng nhão tới ôm Momo một cái,móng vuốt còn lại thuận tiện chộp tới bình rượu hoa đào ở bên cạnh Nguyệt An Tuyết.

Nguyệt An Tuyết làm như không nhìn thấy cái hành động như mèo trộm cá của Rangiku,vẫn là mỉm cười nhìn ra ngoài sân đang có hai cái bóng đen rượt nhau kia.

Ngồi một lát thì cô cảm thấy hơi mỏi lưng lại ngã người ra sau,dự định là đem Rangiku ra làm cái nệm dựa lưng một chút.

Nhưng ý nghĩ thì tốt đẹp mà sự thật thì...có lẽ không khác là bao nhiêu,Nguyệt An Tuyết khi ngã người ra phía sau thì đụng vào một lòng ngực cứng rắn,hoàn toàn trái ngược lại với cảm giác khi dựa vào cặp bưởi mềm mại của Rangiku.

Đợi Nguyệt An Tuyết phản ứng lại thì bản thân đã trực tiếp chui vào trong lòng ngực rắn chắc,ấm áp mang theo mùi hương hoa anh đào thơm mát.

"Ách,xin lỗi nhé Byakuya,tôi cứ nghĩ là chị Rangiku còn ở phía sau lưng."Nguyệt An Tuyết gãi gãi mũi,dự định ngồi dậy thì lại bị người kéo lại vào trong lòng,cô còn không hiểu vì sao thì lại nghe trên đỉnh đầu truyền tới giọng nói trầm ấm dễ nghe.

"Không sao,mệt mỏi thì dựa vào một lát đi,đừng cố sức."Kuchiki Byakuya vẻ mặt than,bất quá cái ánh mắt nóng rực của hắn đã trực tiếp bán đứng tâm tình của hắn lúc này,hai tay khẽ điều chỉnh một chút tư thế để Nguyệt An Tuyết dựa vào thoải mái một chút.

Bởi vì Nguyệt An Tuyết nằm trong lòng Byakuya,mặt lại hướng ra ngoài sân,hoàn toàn không nhìn thấy được ánh mắt lúc này của hắn,bất quá những người còn lại đều thu hết vào trong mắt.

Tất cả sau khi bị ánh mắt cảnh cáo của Kuchiki Byakuya quét tới,đều tự giác an tĩnh lại,còn hai kẻ đang rượt nhau ở ngoài sân thì vẫn tiếp tục trò chơi ngươi đuổi ta chạy,ngươi chém ta né,hoàn toàn bỏ qua cái cảnh tượng lúc này trên hành lang gấp khúc.

Nguyệt An Tuyết dựa vào người Kuchiki Byakuya,cô nhìn sự yên bình cùng không khí trong lành bên ngoài,từng làn gió nhẹ hiu hiu thổi tới mang theo mùi thơm hoa màu thoang thoảng.

Hai mắt Nguyệt An Tuyết lúc này không chịu nổi nữa mà khép lại,bắt đầu buổi ngủ trưa của mình khi nằm trong lòng Kuchiki Byakuya.

Thật sự,cái cảm giác này khiến cho cô cảm thấy rất quen thuộc,rất an tâm,cực kì dễ dàng buông xuống sự phòng bị của mình mà nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ không mộng mị.

Những người khác khi nhìn thấy Nguyệt An Tuyết đã nhắm mắt ngủ cũng tự giác đứng lên rời đi,tránh cho làm ồn đến giấc ngủ của cô.

Cuối cùng trên hành lang gấp khúc lúc này chỉ còn lại hai người,Kuchiki Byakuya lưng dựa vào tường mà ôm lấy Nguyệt An Tuyết đang an tĩnh ngủ trong lòng mình cực kì cẩn thận.Ánh mắt cũng chưa từng dời khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt An Tuyết,tay cũng bất giác cầm lấy một lọn tóc của cô mà đưa lên môi khẽ hôn nhẹ.

"Đã tìm được em rồi,Linh nhi."Kuchiki Byakuya ôn nhu,khẽ nói nhỏ vào tai Nguyệt An Tuyết,sau đó là đưa mắt nhìn ra bên ngoài,cũng không biết hiện tại hắn đang nghĩ điều gì.

Đợi sau khi Nguyệt An Tuyết tỉnh dậy cũng đã hai giờ sau,lúc này xung quanh một đám đã ngồi ngay ngắn nhìn chằm chằm ba tấm thẻ trong tay cô,trong mắt khỏi cần nói cũng biết đang chờ mong ba người tiếp theo sẽ là ai.

"Thống,ta muốn dùng ba thẻ triệu hồi."

[Ting,triệu hồi bắt đầu.]

Nguyệt An Tuyết trong lúc chờ hệ thống quay xong thì nhận lấy tách trà từ tay Byakuya,khẽ nhấp một ngụm thông cổ,đáng tiếc,còn chưa nuốt xuống cô đã bị thanh âm hệ thống làm cho sặc một cái,ho đến chảy cả nước mắt.

[Ting,chúc mừng kí chủ thành công triệu hồi phó đội trưởng đội 13,Shiba Kaien.]

[Ting,chúc mừng kí chủ thành công triệu hồi phó đội trưởng đội 12,Kurotsuchi Nemu.]

[Ting,chúc mừng kí chủ thành công triệu hồi đội trưởng đội 5,Aizen Sousuke.]

Nguyệt An Tuyết vừa ho vừa muốn hộc máu,mẹ nó,vậy mà đoán trúng rồi,bóc ngay boss Aizen a~.

Kuchiki Byakuya nhíu mày,nhẹ nhàng vỗ lưng giúp Nguyệt An Tuyết đỡ hơn một chút khi thấy cô bỗng nhiên đang uống trà lại bị sặc như vậy,tám chín phần hắn đoán là do cái hệ thống làm đi.

Hệ thống bảo bảo nằm không cũng trúng đạn,xác định đã vào tầm ngắm của mỗ quý tộc đại nhân khi dám làm Nguyệt An Tuyết bị sặc,ho đến chảy cả nước mắt.(Hệ thống:Oan quá a,bảo bảo chỉ là làm tròn trách nhiệm của mình kia mà,vì sao lại là bổn bảo bảo trúng đạn,đầu năm nay làm hệ thống cũng quá không dễ dàng a!~T^T~)

"Thống,có thể thay đổi hình tượng của Aizen một chút được không,đổi thành lúc hắn mới rời đi Thi Hồn Giới ấy!"Nguyệt An Tuyết lập tức cùng hệ thống cò kè mặc cả,thông cảm đi,hình tượng boss Aizen sau này quá mất thẩm mỹ quan của cô,vẫn là lúc hắn mới phản bội Thi Hồn Giới nhìn soái hơn nhiều.

[Ting,có thể,mất 1.000 điểm tích luỹ thay đổi hình tượng.]

"..."Nguyệt An Tuyết thật muốn đem cái hệ thống này kho tàu luôn rồi,mẹ nó,đúng là gian thương mà,đổi có cái hình tượng mà mất tận 1.000.Mi muốn chết sao???

Giống như cảm nhận được oán niệm của Nguyệt An Tuyết,hệ thống lập tức ngoan ngoãn nói.

[Ting,vì là lần đầu,hệ thống chiết khấu cho kí chủ,chỉ với 100 điểm tích luỹ thôi!]

"Ồ,mày cũng giỏi nhỉ,một cái chiết khấu từ 1.000 xuống còn 100 điểm tích luỹ.Mẹ nó,lập tức đổi lại hình tượng của Aizen cho bà,mất một điểm tích luỹ nào sau này bà tuyệt đối sẽ tìm Mercury đại nhân để đem ngươi ném vào lò nấu lại,hừ hừ!"

Nguyệt An Tuyết trực tiếp nổi bão,cái hệ thống gian thương này căn bản chính là muốn hố điểm tích luỹ của cô,thực chất ngay từ đầu hình tượng của các tử thần từ khi triệu hồi đều do bản thân cô quyết định rồi.Đào ở đâu ra cái vụ đổi hình tượng mà còn tốn điểm tích luỹ,thật đúng là xem cô là kẻ ngu đi,hừ hừ.

[.....]

Hệ thống vừa nghe cái tên Mercury đại nhân đã trực tiếp cấm thanh,ngoan ngoãn đổi lại hình tượng của boss Aizen.

Gì?Còn đi cò kè tiếp,bị thiểu năng trí tuệ mới dám đi cò kè tiếp với ký chủ a~.

Mợ nó,ngay cả tên người tạo ra nó cũng đã bị bóc ra rồi,nó còn dám đi hố điểm tích luỹ sao,dám sao???Hức...hức...rốt cuộc có thể hay không chơi thống khoái một chút a,nó làm hệ thống bộ dễ dàng sao?!!!

Hệ thống nhà người khác đều là ngưu bức,ký chủ chỉ có thể nghe theo hệ thống ban bố đi làm,dù có bị hố cũng phải nhịn xuống.Nó thì sao,vì sao nó lại xui xẻo trúng ngay vị ký chủ khủng bố này a~,Mercury đại nhân,ngài ở đâu mau tới cứu bảo bảo đi,bảo bảo muốn bãi công,oa oa oa!!!

Truyện convert hay : Võ Nghịch

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện