Trí Mạng - Tiết Trần

Chương 37: Công tử bay bướm và lão lưu manh.


trước sau

Advertisement



Chương 37: Công tử bay bướm và lão lưu manh.
"Vậy thì tốt, kịch ta sẽ cùng ngươi diễn, ngươi chừng nào đi hội sở nhà nào ta cũng không xen vào, nhưng mà đối lập, ta làm việc Diệp thiếu cũng không cần hỏi đến, cuối cùng nhắc nhở một chút kiến nghị, cử chỉ của Diệp thiếu cũng phải biết tôn trọng chút mới phải, hợp tác vui vẻ."
Diệp Tân Thành nhếch miệng lộ ra cái miệng răng trắng, nữ nhân này lại còn coi mình là món đồ gì, chẳng qua là nữ nhân không được Bộ gia sủng ái mà thôi, mà ngay cả chạm cũng không cho phép, xem hắn sau này làm sao đòi lại.
"Chuyện của ngày sau ngày sau rồi nói, nếu chuyện đã nói xong Lạc thì cáo từ trước."
Bộ Ẩn Lạc cùng người đàn ông này ở thêm một giây đều cảm thấy không chịu được, đứng lên trực tiếp thì đi, Diệp Tân Thành nhìn theo cửa bị đóng lại trong miệng thô tục nguyền rủa vài câu gọi điện thoại gọi tới một đám bạn bè không tốt của chính mình.
"Ta nói Diệp thiếu gia chúng ta hôm nay không phải mới vừa đính hôn sao, không theo vợ chưa cưới của ngươi làm sao rảnh rỗi tìm chúng ta? Lẽ nào vị vợ chưa cưới kia của ngươi dung mạo rất thanh tân thoát tục?"
Cái gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, mấy bạn bè xấu của Diệp Tân Thành cũng đều giống như hắn là mỹ danh công tử bột ở bên ngoài, vừa mở cửa chính là một trận vui cười.
Diệp Tân Thành buồn bực phất tay một cái, bưng ly rượu lên mãnh liệt rót một ly rượu.
"Đàn bà thúi kia, lão tử cho nàng sắc mặt tốt vẫn đúng là coi chính mình là thứ gì. Gọi ma ma nơi này đem hồng bài trấn trận mang đến, đêm nay chúng ta không say không về."
Đáy ly mạnh mẽ nện ở trên khay trà, bạn bè xấu lại là một trận ồn ào. Lúc này nữ nhân nối đuôi nhau đi vào chất lượng có thể so với những người vừa rồi kia không biết bao nhiêu lần.
"Diệp thiếu, mấy ngày nay không gặp, người ta nhớ ngươi đến sắp chết rồi đó!"
Một nữ nhân mặc váy bó sát người đỏ thẫm cầm bình rượu lên lắc mông đi tới trước mặt Diệp Tân Thành rót rượu cho hắn, thuận thế thì ngồi ở đầu gối của Diệp Tân Thành cùng hắn trêu đùa.
Diệp Tân Thành một ngụm cạn sạch rượu trong ly, thừa dịp cơ hội người rót rượu cho hắn quay đầu ngay ở trên mặt nữ nhân vang dội hôn một cái, tay nắm ở trên eo nữ nhân cũng bắt đầu không an phận lên.
"Ngươi tên là gì, ta cũng không nhớ được có tiểu hoa mềm mại ngươi đây."
"Người ta tên là Giang nhi, Diệp thiếu chưa từng thấy người ta, người ta lần trước vừa thấy Diệp thiếu tư thế oai hùng a, nằm mơ đều là Diệp thiếu, là nhớ ngươi nhớ vô cùng đó."
Nữ nhân tên Giang nhi nghe vậy thì cười khanh khách, tựa ở trong lồng ngực Diệp Tân Thành nháy mắt, nghe được lời này Diệp Tân Thành rất là hưởng thụ, cười ha ha.
"Được, tối nay nếu như ngươi đem thiếu gia ta hầu hạ tốt, không thiếu được chỗ tốt của ngươi."
Nói Bộ Ẩn Lạc sau khi rời khỏi phòng cũng không có đi xa, chỉ là đi thang máy đến hội sở lầu 5, cả đám người thì ở bên trong chờ nàng lâu rồi.
"Ơ? ? Ngươi tới nhanh như vậy, hẳn là tên gia hỏa Sắc Dư kia không nhìn lầm người, ngươi và Diệp Nhị kia thật sự ở đây?"
"Giang Sắc Dư? Nàng làm sao cũng tới?"
Bộ Ẩn Lạc nghe được cái tên này huyệt thái dương liền bắt đầu mơ hồ phát đau, nàng và Giang Sắc Dư gặp nhau cũng không nhiều, tuy nói tên gia hỏa kia cũng là con kế thừa Quân gia thế nhưng tác phong thưởng thức cũng làm cho người e sợ tránh không kịp.
"Nàng không chỉ có đến rồi, vừa rồi còn nói thấy được ngươi và vị chồng chưa cưới mới lên cấp kia của ngươi ở đây muốn cố gắng chơi một hồi."
"Chỉ mong tên gia hỏa kia còn có mạng."
Bộ Ẩn Lạc trầm mặc, đỡ trán tìm địa phương ngồi xuống, làm sao hôm nay là ngày đại hung mọi việc không thích hợp sao?
"Ya, cư nhiên biết đồng tình chồng chưa cưới kia của ngươi, Lạc lúc nào lương tâm tốt như vậy?"
"Ta sợ mới vừa đính hôn thì chết rồi không dễ bàn giao."
Lời vừa ra cười lăn cười bò, Bộ Ẩn Lạc cười vui vẻ nhất với La Nguyệt trợn lấy mắt, La Nguyệt là không quan tâm chút nào, nhích qua đưa cho Bộ Ẩn Lạc một ly rượu.
"Ta không uống."
Lần trước say rượu còn giống như hôm qua, nàng cũng không muốn lần này uống say nữa chạy đi tìm Trần Phong Hoa, vậy thì không phải đưa tới cửa mà là chịu chết rồi.
"Ta nói Lạc a, ngươi nói ngươi đính hôn rồi, vị kia có thể rất thương tâm hay không a?"
"Nàng sợ là vui chết rồi."
Trong giọng nói lộ ra vị chua để La Nguyệt lập tức ngồi nghiêm chỉnh dùng ánh mắt nhiều chuyện ra hiệu Bộ Ẩn Lạc đi xuống, Bộ Ẩn Lạc mới sẽ không để cho cái tên này thực hiện được ý đồ, trực tiếp đem đề tài gỡ bỏ.
"Ta đến rồi~"
Chỉ câu nói đầu tiên để người cảm thấy lẳng lơ tràn đầy, Bộ Ẩn Lạc vội tìm góc nhỏ tầm thường chuẩn bị trốn đi, nhưng người đến đã sớm xem thấu ý đồ của nàng trực tiếp chạy tới dạng chân ở trên đùi Bộ Ẩn Lạc, đẩy cũng đẩy không ra.
"Ya, tiểu Lạc Lạc lâu như vậy không gặp một chút đều không có nhớ ta sao? ân, đều lâu như vậy rồi làm sao một chút cũng không lớn?"
"Giang Sắc Dư ngươi xuống cho ta!"
Trên mặt Bộ Ẩn Lạc ửng hồng vỗ bỏ tay heo của Giang Sắc Dư nhấn ở mặt của người này sứ mệnh muốn đem nàng đẩy ra.
"Ai nha, mặt của người ta xinh đẹp như hoa đau quá đau a, muốn Lạc Lạc hôn nhẹ mới có thể đứng lên."
"Vậy ngươi thì đi chết đi cho ta."
Người xung quanh đều cười đến ngã trái ngã phải, Giang Sắc Dư làm người nam nữ đều ăn, nhàn rỗi không chuyện gì thì yêu thích đùa giỡn tiểu cô nương, khi Bộ Ẩn Lạc vừa bắt đầu được dẫn tới Quân gia không ít bị cái tên này chọc ghẹo, cho tới sau đó Bộ Ẩn Lạc nhìn thấy nàng thì chạy.
"Chậc, thật là một tên gia hỏa bạc tình, uổng ta nhớ ngươi như vậy, còn ở rất xa chạy tới tìm ngươi."
Đến xem trò hay còn tạm được đó, ta cảm tạ ngài nhanh đi về đi. Giang Sắc Dư thấy trò đùa gần đủ rồi, từ trên đùi Bộ Ẩn Lạc xuống ngồi ở bên cạnh Bộ Ẩn Lạc, thuận thế liền muốn dựa vào trên người nàng, trên mặt Bộ Ẩn Lạc lộ ra vẻ mặt ghét bỏ yên lặng xê dịch ra.
"Cách ta xa một chút, nước hoa trên người ngươi thối chết rồi."
"Thế à, chỗ chủ nhà ta kia có đồ vật để ta mang cho ngươi, ngươi có muốn hay không? Nói hai câu dễ nghe thì cho ngươi."
Giang Sắc Dư không chỉ là đồ lưu manh còn là một lão tiện nhân, điểm này ở trước đây thật lâu Bộ Ẩn Lạc cũng đã ý thức được, căn bản không phản ứng nàng, dù sao ở trong lòng tính toán chuyện rất sớm xuống sân khấu.
"Ngươi ngược lại để ý đến ta một chút a, ta muốn cầu xin rất đơn giản, đọc theo ta, Giang Sắc Dư tỷ tỷ đáng yêu nhất rồi."
Giang Sắc Dư một mặt chờ đợi nhìn Bộ Ẩn Lạc, Bộ Ẩn Lạc mặt tối sầm lại đứng lên đi tới bên cạnh Liễu Y Y ngồi xuống, Giang Sắc Dư bị mất mặt bĩu môi từ trong túi móc ra một cái hộp ném cho Bộ Ẩn Lạc.
"Bỏ đi, tỷ tỷ ta đại nhân có đại lượng sẽ không chọc ngươi, đây là đồ vật của chủ nhà đưa cho ngươi, cầm cẩn thận đừng ném lung tung nha."
Bộ Ẩn Lạc mở hộp ra liếc mắt nhìn lại khép lại, lúc này cho nàng phần đồ vật này không thể nghi ngờ là ép nàng làm ra quyết định, tiếp nhận vật này chẳng khác nào tiếp nhận mạng của nàng, trời vừa sáng đã bị người trù tính mạng.
"Y Y, để chỗ ngươi."
Vật này, nàng mới không cần. Quay người liền đem hộp đưa cho Liễu Y Y, hành động này bị Giang Sắc Dư nhìn ở trong mắt, trên mặt lộ ra ý cười không rõ.
"Nếu tỷ tỷ ta xa như vậy đều mang đồ vật cho ngươi, Lạc Lạc uống một ly với ta cũng không quá đáng chứ?"
Nói qua Giang Sắc Dư cầm hai cái ly rượu lắc mông từ bên kia sofa đi tới sofa bên này.
"Ta kiêng rượu."
Bộ Ẩn Lạc tương đương không nể mặt mũi quay mặt đi, rượu của Giang Sắc Dư có thể uống? Nói đùa, ai biết bên trong bị nữ nhân này bỏ thuốc gì.
"Chà, vẫn là không lấy lòng, thật đáng ghét."
Giang Sắc Dư đem hai ly rượu đều đặt ở trên khay trà, đây càng thêm xác nhận cái tên này thêm gia vị ở bên trong.
Hết chương 37.
Edit: năm mới dui vẻ, bộ này trước mắt để đây, khi nào chuyển đi sẽ thông báo mn biết, trước mắt đợi hoàn mấy bộ kia rồi mới tình tiếp bộ này nha


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện