Trêu Ghẹo Quá Mức

Chương 13


trước sau

Advertisement

Trước khi đi, viện trưởng liên tục dặn cô về nhà nhớ khử trùng, Hạ Vãn Tinh thuận miệng đồng ý rồi cùng hạ Vãn Tinh rời đi
“ Cậu bé kia sao đột nhiên lại nhào qua cắn cậu? Cậu sao lại không biết tránh ra một chút.” Lam Lan ở bên cạnh vừa lái xe vừa lo lắng hỏi.
Hạ Vãn Tinh thì vẫn vui vẻ ngồi bên cạnh, ngữ điệu nhẹ nhàng, em ấy quá nhanh, tớ còn không có kịp phản ứng.
Lam Lan im lặng” Cậu gần đây thật là xui xẻo, nếu không bị thương chỗ này thì cũng bị thương chỗ kia.”
Cô như có điều suy nghĩ , nói thế này cũng có vẻ đúng.
Giống như từ khi gặp anh, cô làm chuyện gì cũng không thuận lợi.
Lam Lan nhìn chỗ cổ tay của cô đang dần xưng đỏ lên, thở dài, “Gần đây cậu đừng nghĩ tới việc lái xe.
Lam Lan đưa cô về nhà, sau đó cũng lấy xe của cô đi mất.
Cô như một người mang tâm sự nặng nề đi theo hàng cây về nhà, lúc đến dưới lầu , liền có một bóng người từ lầu một chạy ra, sau đó vỗ lên vai cô một cái, “ Chị Hạ”
Hạ Vãn Tinh bị dọa giật mình, cô bị dọa thót tim, sắc mặt cũng có chút trắng, “làm chị sợ muốn chết.”
“Thật xin lỗi thật xin lỗi, em không cố ý,”Hàn Nhân không nghĩ tới hành động của mình lại dọa cô như vậy.
Hạ Vãn Tinh thu lại suy nghĩ, cười nhẹ, “Không có việc gì, là  do chị chú tâm suy nghĩ vài chuyện nên không chú ý.”
“ Chị nghĩ gì mà chăm chú thế?”
Cô cười trừ không trả lời lại. Vừa định nói mình về nhà trước, bỗng nhiên nhìn thấy Hàn Tư Thần uể oải từ trong nhà đi ra, đi theo phía sau là Thiên Ưng.
Con chó kia trông thấy cô cũng rất vui mừng, so với chủ nhân của nó còn mừng hơn nhiều.

Bây giờ Hạ Vãn Tinh không có tâm trạng, mặt không thay đổi quét mắt về phía anh một chút rồi xoay người rời đi.
“Vãn Vãn. “ Anh ở phía sau gọi tên cô.
Hạ Vãn Tinh quay người, trừng anh.
Hàn Tư Thần cầm tay cô lên, nhìn cô hỏi, “ Xảy ra chuyện gì vậy?”
Anh đột nhiên hỏi cái này làm cô không kịp phản ứng, cô chớp mắt phản ứng lại, bỗng nhiên nở nụ cười.
Hạ Vãn Tinh giơ cổ tay lên cho anh nhìn, nở nụ cười sâu xa, “Anh nhìn không ra sao? Đây là dấu cắn của đàn ông”
“À. “ Anh cười nhẹ, ánh mắt nhìn vào vết cắn trên tay cô một lát, giống như cười mà không phải cười hỏi: “Miệng của đàn ông có thể nhỏ như vậy sao?”
Hạ Vãn Tinh:” ...... Tiểu tình nhân không được sao.”
Nói xong, cô phát hiện anh lại cười, khuôn mặt lạnh lùng cuối cùng cũng lộ ra chút ôn nhu.
Hàn Tư Thần gật đầu, đuôi mắt mang ý cười,” Phải không,  ánh mắt chọn đàn ông của cô, thật là đặc biệt.”
Hạ Vãn Tinh: “......”
Cô hiện tại rất muốn mắng người!
 Cuối cùng, Hạ Vãn Tinh cũng bị Hàn Nhân lôi vào trong nhà, với lý do là để băng bó cho cô.
 “Chị Hạ, chỗ này của chị cũng đã sưng lên rồi, chị nên đi bệnh viện thôi. “Hàn Nhân nhìn dấu răng kia, nhìn về phía cô: “Cái này là do ai cắn vậy, lại cắn ác như thế.”
  “ Đàn ông cắn.” Hạ Vãn Tinh vẫn kiên trì.
 Hàn Nhân nhỏ giọng thầm thì: “Anh hai nói cũng rất đúng,đàn ông sao lại có dấu răng nhỏ như vậy.”
  Đương nhiên là hạ Vãn Tinh nghe được lời cô ấy nói, vừa định trêu cô một chút, thì dư quang nhìn thấy một bóng dáng cao gầy đang cầm hộp thuốc tới.
  Cô dừng lại một chút, rồi quay đầu nhìn sang.
Ánh mắt Hàn Tư Thần bình tĩnh nhìn vào vết cắn trên tay cô, để hộp thuốc xuống, giọng nói lạnh lùng: “Xử lý một chút, tránh cho vết thương bị nhiễm trùng.”
“Anh, không thì mình đưa chị Hạ đi bệnh viện đi. Nhìn nó cũng khá nghiêm trọng rồi.”
 Anh nhìn cũng không thèm nhìn lại, nói một câu:” Không chết được.”
  Hạ Vãn Tinh:” ......”
  Cô hơi tức một chút, giọng điệu không được tốt, “ Tôi trêu chọc gì đến anh sao?”
  Hàn Tư Thần nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó nhướng mày, có thâm ý khác hỏi: “ Cô nghĩ sao?”
  Hạ Vãn Tinh:” ......”
  Cô hít sâu, rất nhanh, trên mặt lại khôi phục trạng thái trước đó, nở nụ cười xinh đẹp,”Tôi đau quá, liệu có thể nhờ anh Hàn xử lý vết thương giùm tôi được không?”
  Vừa rồi cô không có tâm tình trêu chọc anh, ngược lại là anh gọi cô trước, đã quan tâm như vậy, thì giúp cô xử lý vết thương một chút thì có sao.
  Ánh mắt Hàn Tư Thần thâm trầm không chút che dấu đánh giá cô từ trên xuống dưới, mang theo tìm tòi nghiên cứu mà nhìn kỹ. Mà Hạ Vãn Tinh cứ như vậy thản nhiên cùng anh đối mắt. Không hề né tránh.
Hàn Nhân đang hóng chuyện bên cạnh thúc giục: “Anh nhanh lên, vết thương còn để lâu sẽ bị nhiễm trùng đấy.”

------------------------------------
Edit: May là có đứa em ở đó chứ không là na9 nu9 nhìn nhau rồi để vết thương nhiễm trùng mất rồi!
-----------------------------------------------
Anh thu hồi tầm mắt, không nói một lời mở hộp thuốc ra, động tác liền mạch.
  Thấm nước muối vào cây bông, chất lỏng mát lạnh rơi vào trên da, lơ đãng hạ thấp xuống một chút, cô đau đến hít sâu một hơi.
  “Đau?” Hàn Tư Thần giương mắt nhìn cô, nhìn thấy hai hàng lông mày của cô nhăn lại, không khỏi nhẹ tay một chút.
  Hạ Vãn Tinh lắc đầu, nhìn lông mi kẽ động của anh, chợt cảm thấy trái tim tê dại, giống như là một chiếc lông vũ, nhẹ nhàng quét qua.
  Cô nhìn mặt anh, cười nhẹ trả lời: “Không đau, chỉ là có chút ngứa.”
  Trong đôi mắt mang theo sự trêu ghẹo trắng trợn.
  Hàn Tư Thần ngước mắt, đập vào mắt mình là khuôn mặt phách lối của cô, động tác trên tay của anh tạm ngừng, cong khóe môi, “ Có đúng không?”
  Đồng thời, anh cầm tâm bông ấn xuống một cái, như mong đợi, bên tai vang lên tiếng rên đau đớn của cô.
  Hàn Tư Thần kẽ cười , nhìn xem cô, giọng nói tựa hồ mang theo ý cười, hỏi: “bây giờ thì thế nào?”
  “Còn ngứa không .”
  Hạ Vãn Tinh:” ......”
  Cổ tay cô đau cả đêm, qua ngày hôm sau thì đã đỡ sưng hơn rất nhiều, cũng không trở ngại cô làm chút việc nhà.
  Hạ Vãn Tinh ngủ một giấc đến giữa trưa, tỉnh lại phát hiện công ty lần trước gọi cho cô có gửi một gmail,cô nhìn qua, đúng là rất có thành ý
  Công ty truyền hình và điện ảnh chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh dịch vụ đầu tư phim và truyền hình, sản xuất phim và phát hành phim, và là công ty dẫn đầu trong ngành.Doanh thu phòng vé của các kịch bạn của họ đầu tư đều rất khả quan, hơn nữa còn khiến Tinh Quang đầu tư, đây là một chuyện không dễ gì.
  Quyển sách này của cô được Tinh Quang để ý, làm cô rất bất ngờ.
  Cô suy nghĩ một chút, rồi trả lời gmail của công ty.
  Dù sao cô cũng có thể đi xem phim trường, với lại công ty cũng tốt, trong gmail công ty cũng có nói lãnh đạo cấp cao của họ muốn nói chuyện với cô,đã nói như vậy thì cô cũng phải cho chút mặt mũi, dù sao cô làm cái nghề này, không chừng về sau  lại có cơ hội hợp tác.
  Quen nhiều thêm một người thì có thêm một con đường
  Đợi cô trả lời, đối phương rất nhanh đã hẹn cô gặp mặt vào sáng mốt, địa điểm là một tiệm cơm Tây.
  Hạ Vãn Tinh đóng lại máy tính, lúc này mới làm cho mình một bữa cơm trưa. Bởi vì cổ tay bị thương, nên cô phải cẩn thận, bận bịu gần một tiếng mới làm được hai món và một món canh.
  Nấm xào, ngó sen thái sợi trộn chua ngọt, còn có canh trứng nấm rơm.
  Hương thơm tỏa ra bốn phía, Hạ Vãn Tinh ngửi mùi thơm, rất hài lòng mà cười.
  Cô bỗng nhiên nhớ tới hai ngày trước con chó kia theo mùi hương tìm tới, muốn ăn nhưng không được, rõ ràng là thịt tới miệng, cuối cùng vẫn là bị chủ nhân nó vô tình ngăn cản.
  Bây giờ Hạ Vạn Tinh nghĩ lại cũng có chút không đành lòng.
  Cô cầm thìa khuấy nồi canh, một lát sau, cầm lấy điện thoại nhắn Wechat cho chủ nhân của có
  Ngôi sao nhỏ: 【 Tôi có thể làm một bữa cơm cho Thiên Ưng không? Tôi có thể tìm thực đơn cho thú cưng ở trên mạng.】

  Hàn Tư Thần nhận được tin nhắn của cô khi đang ở văn phòng.
  Trợ lý Giang Lộ đang báo cáo công việc: Hàn tổng, Phồn Tinh Đại Đại đã đồng ý gặp mặt, thời gian địa điểm tôi cũng đã hẹn giúp ngài rồi.
  Hàn Tư Thần nhìn màn hình điện thoại đang sáng lên, trả lời: Ừ, công việc ngày hôm đó đều dời hết đi.
  Giang Lộ: Vâng, còn về phía Thanh Hải,vẫn chưa xác định ra thời gian cụ thể.
  Người đàn ông ngồi sau bàn làm việc không trả lời lại, ngẩng đầu nhìn, giọng nói không giận mà uy:” Về sau anh không cần báo cáo chuyện này.”
  Trợ lý bỗng dưng nghẹn họng, thần kinh căng thẳng , nhẹ gật đầu, “ Vâng Hàn Tổng.”
”Ra ngoài đi.”
  Hàn Tư Thần dựa vào ghế, anh mở Wechat ra nhìn, ngẫm nghĩ một lát, trả lời: 【 Tôi không có ở nhà.】
  Chờ anh trả lời, Hạ Vãn Tinh đã tìm xong thực đơn dinh dưỡng, vừa lúc trong nhà có đủ nguyên liệu nấu ăn , cô vừa chuẩn bị làm thì nhận được tin nhắn
  Hạ Vãn Tinh ngừng làm
  Ngay trong lúc tiếc hận cho Thiên Ưng khi gặp phải chủ nhân này, người kia bỗng nhiên gửi tới sáu con số, cũng gửi tiếp một câu: 【 Đây là mật mã, làm xong đem xuống là được.】
  Hạ Vãn Tinh sững sờ, có chút kinh ngạc cùng khó có thể tin nhìn chằm chằm mấy con số này, cô còn đang có cảm giác khó tin,thì trong khung chat lại nhảy ra một tin mới.
  Hàn Tư Thần: 【 Làm phiền rồi.】
  Hạ Vãn Tinh: “......”
  Gặp quỷ.
  Nửa ngày sau, cô trả lời: 【 Không cần khách khí, dù sao Thiên Ưng cũng từng cứu tôi.】
 Không biết tại sao,khi Hàn Tư Thần nhìn thấy tin nhắn này luôn cảm thấy cô đang âm thầm trào phúng mình.
  Nhìn đi, địa vị của anh còn không bằng Thiên Ưng.
  Dù sao, anh cũng từng cứu cô ở quán bar.
  Đối với việc cô trêu chọc anh khi có cơ hội đã thành thói quen, vì vậy anh chỉ nhướng mày rồi đặt điện thoại lại trên bàn
  Hạ Vãn Tinh đã sớm quen thái độ lãnh nhạt của anh, kẽ cười, đứng dậy đi lại tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn ra bắt đầu làm.
  Một miếng ức gà, hai trái cà rốt, hai quả trứng gà. Hạ Vãn Tinh đem nguyên liệu nấu ăn đều cắt gọn, lại dựa theo thực đơn làm nửa giờ.
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Editor: Cầu likeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!!!!!!!!!!!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện