Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái

51: Trước Đám Phóng Viên Hắn Hôn Cô!


trước sau

Advertisement


Bàn tay của Lôi Triệt rất lớn, qua lớp găng thậm chí Giai Kỳ còn cảm nhận được hơi ấm rực từ lòng bàn tay hắn truyền qua.

Cha của cô cũng có lòng bàn tay ấm áp như thế!
Ngày trước mẹ cô từng kể, những ngày đông lạnh cha cô đợi mẹ cô sau giờ học.

Cảm giác trời đông rét mướt, bàn tay lạnh cóng của mẹ cô được sưới ấm trong bàn tay rộng lớn của ông, thế mà thành tình yêu!
Giai Kỳ nhìn vào gương mặt quay nghiêng của Lôi Triệt, từng đường nét nam tính đẹp như tượng thần Apollo, toát ra sức hút cao ngạo, ánh mắt uy lực thâm trầm như bậc đế vương đang nhìn giang sơn của hắn.

Lôi Triệt đúng là một loại rượu hảo hạng tẩm độc mà!
_ Lôi tiên sinh! Xin hỏi mối quan hệ của ngài và Giai tiểu thư đây có phải là quy tắc ngầm không?
Đột nhiên, một giọng nữ khảng khái vang lên, phá vỡ sự im lặng ngay khi Lôi Triệt đi qua, khiến cho tất cả phóng viên báo đài cũng bị dọa cho đứng tim, đổ đồn ánh mắt vào một người phụ nữ đang giơ micro lên, hướng hẳn về phía Lôi Triệt lớn giọng hỏi.

Và mọi người nhanh chóng nhận ra đó là nữ phóng viên Nhan Anh, một phóng viên săn tin đình đám, nổi tiếng với những bài viết không kiêng nể giới nghệ sĩ, còn có biệt danh là “kẻ săn tin đen” của giới truyền thông.

Không ngờ ngay cả Nhan Anh cũng có mặt hôm nay ở đây, xem chừng tin tức ngày hôm nay quá mức sốt dẻo nóng hổi.

Những phóng viên khác vừa nhìn thấy cô đều đồng loạt từ bỏ cơ hội.

Có Nhan Anh ở đây, chắc chắn tin tức sẽ thuộc về tay cô ta!
Và cũng chỉ có Nhan Anh mới dám hỏi thẳng mặt Lôi Triệt một câu hỏi “sốc óc” đến như vậy.

Theo lẽ thông thường, với một kẻ bản lĩnh như hắn, mấy câu hỏi săn tin sục sạo như vậy hắn chẳng bao giờ để vào tai.

Nhưng ngày hôm nay hắn lại đi cùng với Giai Kỳ, và cô thì không có bản lĩnh thương trường ngót nghét hai mươi năm như hắn.


Vừa nghe thấy câu hỏi của cô phóng viên đó, bàn tay của Giai Kỳ đã lạnh toát đi, và bước chân cô cũng khựng lại.

Lôi Triệt cau mày, ánh mắt sắc bén của hắn nhìn vào gương mặt trắng bệch của Giai Kỳ, và lòng mắt trong vắt hốt hoảng của cô rơi vào trong lòng mắt đen thẫm tĩnh lặng của hắn.

Dáng vẻ run bắn của Giai Kỳ khiến cho Lôi Triệt cảm thấy trong lòng rất bứt rứt.

Và lần đầu tiên trong đời, hắn phá lệ, trực tiếp trả lời phòng vấn.

_ Cô vừa hỏi cái gì?
Thanh âm trầm thấp lạnh như hơi băng toát ra từ thâm sơn cùng cốc khiến cho toàn bộ những người có mặt tại nơi đây cũng như muốn đông cứng.

Giai Kỳ cũng không hiểu tại sao nữ phóng viên kia còn có thể điềm tĩnh mà cất giọng hỏi hắn như vậy, nếu như đổi lại là cô, bị Lôi Triệt nhìn với ánh mắt và hỏi với thanh âm thế này, chắc chắn cô sẽ co giò bỏ chạy.

Nhan Anh lộ ra gương mặt tự tin, ánh mắt sắc bén hướng về phía Lôi Triệt, khản khái đưa micro lên và hỏi.

_ Xin hỏi ngài Lôi! Quan hệ giữa ngài và cô Giai đây, có phải là quy tắc ngầm hay không?
Câu hỏi ấy một lần nữa được lập lại, khiến cho cánh phóng viên cũng xì xào râm ran.

Những câu hỏi đại loại như vậy lúc nãy bọn họ cũng đã hỏi, nhưng chỉ dám hỏi Giai Kỳ.

Không ngờ Nhan Anh lại dám dùng nó hỏi thẳng Lôi Triệt!
Lôi Triệt nhìn vào gương mặt phía trước, ánh mắt hắn bình lặng như thể đang nhìn một cây cải thảo.


_ Thế theo cô thì có phải hay không phải?
Thanh âm bình lặng của Lôi Triệt vang lên, đơn giản hỏi lại Nhan Phương.

MọI người xung quanh nín thở theo dõi.

Nhịp tim của Giai Kỳ đập đến điên loạn, bàn tay cô cũng run bắn lên.

Nhưng đột nhiên, mu bàn tay run rẩy của cô cảm nhận được một động tác rất dịu dàng.

Giai Kỳ ngỡ ngàng nhìn ngón tay cái của hắn đang dịu dàng vuốt ve bàn tay cô, như thể an ủi, như thể san sẻ…
Như thể muốn nói với cô… “Đừng sợ! Có anh ở đâ y rồi!”.

_ Có nguồn tin cho hay ngài và cô Giai đã qua đêm cùng với nhau tại một khách sạn ở Saint Petersburg.

Xin hỏi có đúng như vậy không?
Nhan Anh vẫn tiếp tục hỏi Lôi Triệt, dường như nhất định phải muốn moi được thứ tin tức cô ta mong muốn.

.

Ngôn Tình Ngược
_ Nguồn tin nào vậy?
Lôi Triệt nhẹ giọng hỏi.


Nhan Anh lập tức mỉm cười hất tóc nói.

_ Đương nhiên là nguồn tin mật mà tôi không thể nói cho ngài biết, ngài cũng hiểu quy tắc làm việc mà Lôi tiên sinh! Nhưng theo phản ứng của ngài, chắc chắn là thông tin không sai chứ?
Nụ cười nửa miệng của Lôi Triệt hiện ra nơi khóe môi hắn, nhẹ nhàng như một cơn gió, và thanh âm trầm thấp điềm đạm của hắn vang lên.

_ Không sai!
Tiếng xì xầm ầm ĩ vang lên, nụ cười trên môi Nhan Anh càng nở ra ngạo mạn.

Cánh phóng viên đánh hơi được tin tức sốt dẻo lập tức vội vàng ấn máy ghi âm, tốc kí ghi chép.

Nhan Anh đắc thắng nhìn Lôi Triệt, hóa ra Lôi tổng cao cao tại thượng trong truyền thuyết cũng chỉ có thế này thôi ư?
Lời đồn thổi về hắn có vẻ thêm mắm thêm muối quá đà rồi!
Lôi Triệt không nhìn vào gương mặt tái xanh của Giai Kỳ, cô hoảng hốt không hiểu tại sao Lôi Triệt lại đột nhiên vạch áo cho người xem lưng như vậy! Thế này thì khác gì ngầm thú nhận cô và hắn chính là loại giao kèo bẩn thỉu đó chứ.

Nhưng đáp lại sự huyên náo nháo nhào kia, Lôi Triệt chỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi, thanh âm trầm thấp tiếp tục vang lên như có như không.

_ Sao có thể sai được, vì chính tôi là người nói thông tin đó cho e-kip của cô mà! Nữ phóng viên Nhan Anh!
Lúc này thì chính thức là bùng nổ rồi!
Mọi người xung quanh quá mức sửng sốt đến quên cả thu thập tin tức, trố mắt nhìn lúc này đến lượt Lôi Triệt mỉm cười ngạo mạn.

Thanh âm trầm thấp của hắn vang lên, thong thả như thể đang thưởng trà nói chuyện.

_ Và cô biết không? Trong cuộc nói chuyện rất hào nhã thân tình đó, tôi có một vài thông tin mà các phóng viên ở đây chắc chắn cảm thấy vô cùng hiếu kì, hơn cả đời sống tình dục của tôi nữa! Cô có muốn nghe không? Loại thông tin kiểu như...Có một nữ phóng viên nào đó, mang một biệt danh mĩ miều nào đó, từng leo lên giường của một vị giáo sư đáng kính nào đó vào thời học đại học, để cho ông ta chấm điểm cao chót vót để cô ta nhận được vị trí số một trong bảng điểm xét tốt nghiệp toàn khóa.

Gương mặt ngạo nghễ của Nhan Anh trở nên trắng bệch, đôi môi cô ta run rẩy lắp bắp không thành tiếng nhìn Lôi Triệt thủng thẳng cau mày, làm như thể cố nhớ lại một câu chuyện hài mà hắn đã đọc từ lâu.

_ Rồi có câu chuyện là cô phóng viên đó sau khi thành danh, thì lập tức cặp kè với một vị đại gia trong lĩnh vực truyền thông, sau đó dùng thai giả ép ông ta ly dị vợ, khiến cho bà vợ cả phát điên phải vào bệnh viện điều trị tâm lý, còn mình thì nghiễm nhiên cướp vị trí phu nhân của bà ấy....chẳng hạn.


Mọi người xung quanh ồ lên, tiếng xì xào náo động hoàn toàn đối nghịch với gương mặt trắng bệch bạc của Nhan Anh.

Chẳng cần suy đoán cũng biết những câu chuyện bóng gió xa xôi đó của Lôi Triệt đang nhắm về ai.

Lôi Triệt mỉm cười rất độ lượng, và thong thả nói với tất cả phóng viên xung quanh.

_ Nếu như ai muốn biết thêm chi tiết và bằng chứng về cô phóng viên ấy, xin cứ gọi điện trực tiếp cho Luật sư Nhiếp của tôi, cậu ta sẽ đưa ra được những bằng chứng mà chỉ có “nguồn tin mật” mới có!
Lôi Triệt nhìn thẳng vào gương mặt thất thần của Nhan Anh, và hắn siết tay Giai Kỳ, trầm giọng nói rõ ràng từng chữ.

_ Còn trả lời cho câu hỏi của cô! Quan hệ của tôi và Giai Kỳ, là thế này!
Sau câu nói đó, Lôi Triệt đột ngột kéo mạnh Giai Kỳ về phía mình, và ngay khi cô còn chưa kịp định thần phản ứng, thì đôi môi khắc nghiệt của hắn đã ghim xuống, chặn đứng tiếng kêu hốt hoảng của cô.

Lôi Triệt cứ như thế, trước hàng trăm phóng viên báo đài, bá đạo hôn Giai Kỳ.

Mọi người đờ ra một giây, và sau đó ánh đèn flash nhá sáng lên nhức nhối.

Nụ hôn rất nhanh, đến mức Giai Kỳ còn chưa kịp làm động tác đẩy hắn ra, thì Lôi Triệt đã hôn xong rồi.

Và sau đó, hắn cúi người xuống, nhẹ tênh bế bổng cô lên, bước về phía chiếc xe.

Ánh đèn flash nhá sang liên tục đuổi theo bóng lưng hắn, đến cả lúc hắn an toàn đặt cô vào bên trong xe, leo lên và đóng cửa xe lại, Giai Kỳ cũng sốc đến mức không thốt ra thành lời.

_ Lái xe đi!
Lôi Triệt nói với Ngô Lỗi đang tủm tỉm ngồi sẵn ở ghế lái, và chiếc Bentley chói mắt của hắn lao vút đi...!
****
Nay chủ nhật ~ 02 chap nha ❤️.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện