Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng

Cô không lưu số điện thoại của anh


trước sau

Advertisement

Nhìn thấy Tô Phương Dung đang chìm vào suy tư, Phú Quý nghiêng người hỏi cô: "Phương Dung, cô đang nghĩ gì vậy?”

Tô Phương Dung lập tức định thần lại, vội vàng lắc đầu: "Không có chuyện gì.

Suy nghĩ vừa rồi trong đầu khiến cho cô cảm thấy mình ngây thơ và nực cười quá đi mất.

Sao Tần Lệ Phong có thể vì cô mà nổi giận với giám đốc Ngôn được chứ? Cô lắc lắc đầu, loại bỏ ý nghĩ đó ngay lập tức.

Tiêu Bảo Lộc gõ cửa cho có lệ sau đó trực tiếp đẩy cửa văn phòng tổng giám đốc ra, vừa vào tới cửa liên hỏi: "Anh, sao anh lại chọc giận lão già rồi?" Đầu cũng không thèm nhấc lên, Tần Lệ Phong chỉ lạnh lùng đáp: "Không liên quan gì đến tôi" "Chậc chậc chậc, thật là tuyệt tình quá!" Tiêu Bảo Lộc ngồi đối diện anh, nhìn chằm chằm khuôn mặt nghiêm túc đến mức không hề thay đổi cảm xúc của anh mà cười nói: "Em không có hứng thú xen vào chuyện của hai người nhưng đối với người "chị dâu" này thì lại có rất nhiều hứng thú-" Tần Lệ Phong chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng khiến cho người khác phải rét lạnh: "Cậu rảnh quá đúng không? Có cần tôi thu xếp một chuyển ra nước ngoài không?" “Đừng!”

Tiêu Bảo Lộc vội vàng xua tay: “Em ở trụ sở chính rất thoải mái, không muốn đi bất kì chỗ nào khác!" “Vậy thì nên đi làm chút gì đi!”

Anh lại cúi đâu giải quyết công việc của mình.

Tiêu Bảo Lộc vẫn không vội đi, anh ta cười cười tiến đến gân bên bàn: "Chỉ là em muốn biết, anh và Tô Phương Dung có phải là...

" "Bốp!" Một tập tài liệu chuẩn xác mà đập vào khuôn mặt đẹp trai của Tiêu Bảo Lộc.

Tiêu Bảo Lộc vội vàng đỡ lấy: "Sao lại nhỏ mọn như vậy chứ? Người ta chỉ hơi tò mò thôi mà, quan tâm đến sức khỏe sinh lý của anh một chút không được sao?”

Mắt thấy tập tài liệu kia lại chuẩn bị vụt tới, Tiêu Bảo Lộc lập tức giật lùi lại: "Được, được, được.

Em mặc kệ được chưa! Nhưng với tư cách là anh em của anh, em phải nhắc nhở anh, có câu cấm dục lâu dài có hại cho thân thể...

" "Bốp!" Hai tập tài liệu lại bị quăng tới kèm theo đó là một giọng nói hờ hững: “Cút.

Tiêu Bảo Lộc lui về phía cửa, nở nụ cười: "Đừng trách em không nói cho anh biết, không thể cứ vậy mà bỏ qua lão già được.

Ông ta không thể động tới anh, nhưng vẫn có thể động tới cô người đẹp nhỏ của anh đó."

Khóe môi Tần Lệ Phong khẽ nhếch, ánh mắt anh chợt lạnh: "Ông ta cứ thử động xem”

Tiêu Bảo Lộc giơ ngón tay cái lên: "Em cực kì yêu thích tính cách này của anh đấy."

Đây rõ ràng là một lời giêu cợt nhưng kì thật lại nghe ra trong đó có chút oán hận.

Có thể Tiêu Bảo Lộc không để tâm đến chuyện gia đình của nhà họ Tần, chuyện duy nhất khiến anh ta đau imgwebtruyen



























- ---------------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện