Tổng Tài: Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm

"Mua , Anh Đâu Có Gì Nhiều Ngoài Tiền"


trước sau

"Được rời anh có thể tiếp tục làm việc, em về phòng ngủ trước " Cô gỡ tay anh ra

" Không phải em qua đây quyến rũ anh sao? Còn ăn mặc như thế này"

"Đi ngủ thì phải mặc đầm ngủ " Cô nói mà tay sửa lại phần ngực , khi nãy bị lộ ti ra ngoài

"Á hử " Anh ghì đầu cô xuống hôn tiếp , nước bọt trong miệng bây giờ không biết là của ai

Hoắc Kiến Vũ buông môi cô ra, kéo dây áo ngủ xuống mút lấy đầu ti đang dựng đứng tay còn lại thì nhào nắn đến biến dạng

"Ưm...đau ...anh bóp mạnh tay ...ưm quá rồi"

Hoắc Kiến Vũ đổi bên , anh bây giờ như đứa trẻ khát sữa mẹ.

"Um ...um ...um ...ưm"

Qua một hồi lâu Hoắc Kiến Vũ chơi chán hai bầu ngực liền bờ mông cố lên , gạt bỏ lấy tờ rồi đặt cô lên bàn làm việc của mình

Hoắc Kiến Vũ cởi áo thun quăng xuống đất , chiếc đầm ngủ của cô bị anh kéo xuống tận bụng, hai bầu ngực cứ phập phồng theo nhịp thở của cô làm cho mắt anh đục ngầu

Anh vén chiếc đầm lên đưa tay xé bỏ chiếc quần lót , bên dưới cô đã ướt đẫm anh cởi bỏ chiếc quần mình ra , cậu nhỏ của anh đã ngạo nghễ dựng đứng nếu chờ thêm nữa sẽ bị liệt mất

Hoắc Kiến Vũ đâm thẳng vào bên trong cô làm cô hét lên vừa đau vừa sướng . Cô chống tay về sau thở dốc rồi rên rĩ. Hoắc Kiến Vũ ra vào vừa nhanh vừa mạnh mặc kệ tiếng cầu xin của cô

"Ưm...ưm...ưm chậm lại ...ưm...Ông xã ...chậm....nhanh quá"

"Ưm...ưm...ưm"

"Um ...ưm ...um"

"Ưm...ưm...ưm nhẹ ...nhẹ lại"

" Hức ...hức ...ông xã...um...ưm ..ưm"

Hoắc Kiến Vũ kéo cô ngồi thẳng rồi dây dưa môi lưỡi với cô bên dưới ra vào liên tục . Những tiếng rên rỉ nức nở của cô đều bị anh nuốt vào bụng. Cả hai xuất ra ngoài là lúc cơ thể cô nằm bẹp xuống bàn liên tục thở dốc . Hoắc Kiến Vũ dụi mặt vào ngực cô thỏa mãn

" Bảo bối , em hôm nay ngày an toàn không ? anh lỡ xuất vào trong rồi " Anh vừa thở vừa nói

" An toàn , 4 ngày nữa... em tới tháng"

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy bế cô đặt xuống sofa nằm xuống

" Khoan ...từ từ ...em đang mệt"

" Mệt thì nằm đi ,anh có bắt em làm gì đâu"

" Nhưng ...ưm...ưm...ưm" Câu nói bị anh nuốt vào bụng

" Giờ này không phải để nói chuyện"

Hoắc Kiến Vũ xé chiếc đầm đang nằm dở dang ngay bụng cô

" Mỗi lần anh đều xé , đồ của em sắp hết rồi"

" Mua , anh đâu có gì nhiều ngoài tiền"

" Hứ..." cô đánh yêu lên ngực anh

"Bảo bối anh hỏi thật em, em làm sao để có bộ ngực to tròn, trắng trẻo thơm tho này hay

vậy ?" Anh nhìn đắm đuối tay còn sờ sờ vào ngực cô làm cho cô tê rần người

" Anh hỏi mấy câu đó ...sao em trả lời được"

" Hửm? Có phải ăn bưởi nhiều không ?"

" Đồ điện ... ai ăn bưởi mà ngực to chứ " Cô tát yêu vào mặt anh

" Hazz chắc tại anh có số hưởng"

Hoắc Kiến Vũ cúi xuống cắn mút ngực cô tay thì nhào nặn, cả hai cứ làm hết hiệp này sang hiệp khác ,mọi chỗ có thể làm tình trong thư phòng Hoắc Kiến Vũ đầu bế cô lại đó . Đến 4h sáng Hoắc Kiến Vũ mới mang cô trả lại phòng ngủ, cả hai ôm nhau ngủ phía dưới **** **** chảy ra ướt cả drap giường.

9h Sáng Hoắc Kiến Vũ đã tỉnh dậy nhìn cô gái đang núp vào ngực mình mà anh cong môi cười. Triệu Tuệ An đang chìm đắm trong giấc ngủ , không có dấu hiệu thức giấc .

Reng reng reng

Truyện convert hay : Đô Thị Vô Địch Chiến Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện