Tổng Giám Đốc Yêu Em Đến Vĩnh Cửu

Chương 3


trước sau

Advertisement

“Xin lỗi, chồng tôi gọi về rồi.” Cô nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của anh ta, vội vã bỏ đi.

Hôm nay Kiều Nhã Linh bán hết bao cao su từ sớm, cô tiến đến quầy uống, gọi một ly rượu.

“Cho chị một ly cocktail nhé"  Bartender là một cậu chàng sinh viên ngoài 20 tuổi, dáng người cao dong dỏng, gương mặt ưa nhìn, mái tóc nâu xù, nụ cười tươi rói. Từ lúc cô vào làm ở đây được một năm thì cậu ta đến, hai người rất nhanh chóng thân nhau. Cô coi cậu ta như em trai mình, còn cậu ta cũng rất quý cô.

“Hôm nay chị bán hết sớm thế ạ?” “Ừ, khách hôm nay đông”

Cô nhận lấy ly cocktail cậu ta đưa, uống một ngụm. Vị cay nồng của rượu hòa lẫn với vị ngọt chảy vào cuống họng cô.

"Tên kia vẫn bám lấy chị à? Haiz, ai bảo chị nhìn đặc biệt như vậy. Cử như thể mãi không ổn đầu, kiếm một anh người yêu để bảo vệ đi.”

Kiều Nhã Linh đặt ly rượu xuống, cười nhạt. Cô đã 23 tuổi, nhưng vẫn chưa  trải qua một mối tình nào. Có rất nhiều người theo đuổi cô, nhưng cô vẫn chưa mở lòng với ai cả. Có lẽ vì vết thương lòng quá sâu đậm...

"Giờ chị không yêu nổi ai nữa” “Sao thế, chưa quên được người cũ à?" 

Cô cười: “Em không hiểu được đâu.”

Ba năm trước, có một thân một mình mang theo vết thương chằng chịt trên người chạy khỏi nhà họ Hoàng. Trái tim cô khi ấy đã chết, chỉ có nỗi hận thù không sao xóa nhòa. Cô hận người đàn ông ấy, kẻ máu lạnh đã giết chết chính đứa con của mình. Cô không muốn dính líu gì đến nhà họ Hoàng nữa, một mình bươn trải cuộc sống. Từng là một cô chủ nhỏ sống trong nhung lụa, cô phải chật vật tìm việc làm, lo lắng hôm nay sẽ kiếm tiền kiểu gì, có đủ ăn hay không. Dù cuộc sống vô vàn khó khăn, nhưng cô không hề hối hận.

Tên Hàn tiến tới, gương mặt anh ta vẫn đểu giả như mọi lần. “Nhã Linh, uống với anh một ly rượu”

Anh ta đưa một ly rượu đến trước mặt cô, cô nhíu mày nói: “Xin lỗi anh Hàn, khi làm việc chúng tôi không

Advertisement
được phép uống rượu”

 Lời nói dối của cô nhanh chóng bị vạch trần, vì trên tay cô đang cầm một ly rượu.

Anh ta cười cười: “Thật là không được uống rượu sao?" Kiều Nhã Linh thần của trong lòng.

Anh ta dường như muốn ép cô phải uống ly rượu này. Anh ta là một người bạn thân thiết với ông chủ của Luxury Club, cũng góp vốn cho quán, nên anh ta là một người không thể đắc tội. Nếu cô không uống, nhất định sẽ mất việc như chơi,

Cậu chàng bartender cố gắng giải vây giúp cô:

"Anh Hàn, hôm nay bên em có rất nhiều cô gái xinh đẹp mới tới, em gọi họ đến phục vụ anh nhé”

Hàn cau mày: “Không cần mày nhiều lời, gái có đẹp đến đâu cũng làm sao sánh bằng Nhã Linh, phải không?"

Anh ta vừa nói vừa vuốt ve eo cô, cô giữ tay anh ta lại, nghiêm túc nói: “Anh Hàn, tôi đã nói rõ rồi, tôi đã có gia đình, thực sự không thể ở bên anh. Ở đây có rất nhiều cô gái xinh đẹp, anh hà cớ phải để ý đến một người phụ nữ đã có chồng chứ”

"Thôi được rồi, chỉ cần em uống hết ly này, anh sẽ không làm khó em nữa"  Kiều Nhã Linh liếc nhìn ly rượu, nhất định anh ta có ý đồ gì đó. Cô lén lút lấy một tấm bọt biển ở quầy rượu, giấu vào trong tay áo. Cô nhận lấy ly rượu trong tay anh ta, nói:

Vậy tôi sẽ uống ly rượu này, hy vọng anh Hàn giữ lời"

Anh ta cười hài lòng, ánh mắt vô cùng mong chờ nhìn cô. Cô cầm ly rượu, đưa lên miệng nhưng không hề uống. Cô dùng bọt biển giấu trong tay áo thấm rượu, vờ như đang uống nhưng thực chất là đổ rượu vào trong tay áo.

Cô uống cạn ly rượu, giơ lên cho cậu chủ Hàn xem. Anh ta mỉm cười, nụ cười đầy ý vị.

 

 

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện