Tổng Giám Đốc Yêu Em Đến Vĩnh Cửu

Chương 9 Nổi phản ứng


trước sau

Advertisement

Chương 9 Nổi phản ứng

Hoàng Tuấn Khải thấy cô bị ngã xuống nước, điên cuồng vùng vẫy, gương mặt tái xanh vô cùng hoảng sợ, cố gắng ngoi lên.

“Cứu, cứu với!”

Giọng nói của cô khản đặc, yếu ớt. Không lâu sau thì thôi la hét, bắt đầu chìm xuống. Hoàng Tuấn Khải chạy tới, không do dự nhảy xuống hồ bơi.

Kiều Nhã Linh cảm thấy lồng ngực tắc nghẽn, nước tràn vào mũi và miệng cô, cô khó khăn hít thở. Cô uống phải những ngụm nước lớn, đầu óc choáng váng, cô thấy vô cùng khó thở, xương ức đau đớn như muốn nổ tung. Kiều Nhã Linh từ nhỏ vốn rất sợ nước do một lần nghịch nước ngã xuống sông suýt chết đuối, từ đó cô luôn ám ảnh về nó. Cô không biết bơi, dù đã học nhiều lần nhưng vẫn không bơi được, Hoàng Tuấn Khải hồi ấy vẫn thường chế giễu cô là thỏ đế,

miệng thì nói vậy, nhưng lại sai người rút hết nước ở các bể bơi, không dùng đến nữa.

Kiều Nhã Linh không còn sức lực để ngoi lên, cô nhìn qua làn nước, thế giới bây giờ chỉ còn là mảng sáng lờ mờ. Có lẽ chỉ vài phút nữa thôi, cô sẽ không còn nhận thức được gì. Vào giây phút Kiều Nhã Linh nghĩ mình sắp xong đời rồi, một người đã nhảy xuống bể bơi, điên cuồng bơi về phía cô.

 Lúc nhảy xuống hồ bơi Hoàng Tuấn Khải nhận ra mình đã phản ứng hơi quá, hồ bơi này không sâu, chỉ đến cổ anh. Nhưng Kiều Nhã Linh không biết bơi, lại thấp hơn anh nhiều, cô còn đang ở trong trạng thái vô cùng hoảng sợ. Hoàng Tuấn Khải bơi rất nhanh, lúc này cô đã không còn vùng vẫy nữa, cơ thể đang chìm xuống. Anh lo lắng bơi nhanh hơn, cô đang thiếu oxy trầm trọng, nếu không nhanh lên cô sẽ gặp nguy mất. Cuối cùng anh cũng bơi đến chỗ cô, Kiều  Nhã Linh sợ hãi túm lấy tay anh, Hoàng Tuấn Khải kéo cô lại gần, tay chân cô nhanh chóng quặp chặt lấy anh không rời.

Trong lúc vùng vẫy cố sống cổ chết bám lấy anh, Kiều Nhã Linh vô tình chạm tới “chỗ đó" của Hoàng Tuấn Khải. Cô bị ngạt nước đến mức hồ đồ rồi, không những chạm một lần, còn túm lấy nó. Hoàng Tuấn Khải nghiên chặt răng, nơi bị cô chạm vào nhanh chóng nổi phản ứng, chọc vào người cô.

 Hai người trồi lên mặt nước, Kiều Nhã Linh ho khù khụ, vội vã hít thở, gương mặt cô nhợt nhạt, đôi mắt đỏ ứng do nước vào, cả người ướt rượt. Cô thở hôn hển, tưởng mình sắp chết đến nơi rồi chứ. Kiều Nhã Linh túm chặt lấy Hoàng Tuấn Khải như kiếm được chiếc phao, người cô run rẩy không ngừng. Bàn tay cô còn liên tục sờ soạng người anh như để chắc chắn rằng mình đã được cứu.

Kiều Nhã Linh không hề biết rằng mình vừa chọc vào ổ kiến lửa, Hoàng Tuấn Khải cười khổ nói:

“Em có thể làm ơn ngừng sờ soạng người anh được không?"  Kiều Nhã Linh giật mình nhìn anh, giờ cô mới nhận ra người mình dính chặt vào anh. Vừa rồi do quá lo sợ mà cô không để ý đến xung quanh, bây giờ cô mới nhận ra có cái gì đó cưng cứng ở bên dưới đang chọc vào đời mình. Kiều Nhã Linh đỏ mặt, luống cuống nói:

“Xin... xin lỗi.” "Em cũng thật là, không biết nhìn trước ngó sau gì cả”

Kiều Nhã Linh tức giận phòng má: "Ai bảo anh tự nhiên gọi tên tôi làm gì? Tôi bị giật mình mới ngã xuống chứ, tất cả là tại anh!”  "Được rồi" Hoàng Tuấn Khải bật cười.

 Kiều Nhã Linh lườm anh một cái, giờ cô mới nhớ ra chuyện anh đã nhận ra cô, Anh đúng là xấu xa, biển có thành một đứa ngốc như thế, chắc giờ anh đang vui vẻ lắm. Thật ra Kiều Nhã Linh cũng không rõ hành động che giấu lúc đẩy của mình là gì, vì không muốn đối mặt với anh, hay vì sợ gặp lại anh? Lúc biết người cứu mình là anh, cảm xúc trong lòng cô vô cùng hỗn độn. Vì hận nên đau khổ, vì đau khổ nên mới né tránh.

 Ba năm qua, Kiều Nhã Linh đã cắt đứt hoàn toàn mọi liên lạc với anh. Cô đổi số mới, tìm chỗ ở cách xa biệt thự nhà họ Hoàng. Cô sống một cuộc sống khác trước hoàn toàn, cố gắng quên đi những đau khổ mà anh gây ra cho mình,

“Sao anh lại nhận ra tôi?" Cô hỏi, thanh âm có chút buồn,

"Em ngốc thật đấy, em tưởng cố tình trang điểm xấu xí thì anh không nhận ra em à? Lại còn đeo khẩu trang nữa, anh đâu có mù, nhìn cái là nhận ra ngay”

Kiều Nhã Linh không ngờ kế hoạch tỉ mỉ của mình lại nhanh chóng bị anh phát hiện như thế, cô chán nản nói:


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện