Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi

Chương 417


trước sau

Advertisement

Cho nên sinh mệnh chính là thần kỳ như thế. Cho dù sinh mệnh này vẫn còn là phôi thai.

Dịch Tân tẩy não Tân Hành, ly gián tình cảm của cô và các con suốt thời gian dài. Đến hơn sáu tháng mới có chút hiệu quả, nhưng không ngờ em bé vừa nhẹ nhàng đá một cái đã khiến tất cả đổ sông đổ bể. Tân Hành lại nhiệt tình trở lại, thậm chí còn yêu thương hơn, đó còn là ngay sau khi cô nằm mơ một giấc mơ đáng sợ…

Dĩ nhiên thế này cũng chưa có gì là kỳ diệu, điều đáng nói là đến Dịch Tân cũng bị cuốn theo.

Rõ ràng Dịch Tân có thể khả năng tác động đến cả ma quỷ cũng chào thua… Nhìn xem Tân hành cũng biết là không dễ dàng đến mức nào!

Còn nhớ năm đó Tân Hành gần như mất nửa cái mạng vì anh mới có được địa vị như ngày hôm nay! Nói trắng ra thì bây giờ phúc lợi cô nhận được cũng là do cô bán mạng để đổi lấy!

Cái gì mà bán máu, bán thận, bán mình mai táng cha, tất cả đều là phù du, nhìn cô còn bán mạng đây này!

Nhưng sự thật chứng minh, kết quả bán mạng của cô còn không bằng vài cú đá nhẹ của hai cái phôi thai.

Tối hôm Tân Hành mơ thấy ác mộng mà tỉnh giấc, sau đó hơn nửa đêm, cô và Dịch Tân cảm nhận được em bé máy thai lần đầu tiên. Ma xui quỷ khiến thế nào tất cả tình cha bao la đã biến mất của Dịch Tân đột nhiên trở về.

Từ đó Tân Hành không còn nghe thấy từ đứa con hư hỏng này, đứa con hư hỏng nọ gì gì đó nữa, hơn nữa thi thoảng cô nhìn vào mắt anh còn không thấy sự ghét bỏ nữa. Không phải ghét bỏ, mà chỉ còn có mong đợi.

Cụ thể hơn nữa là… Sau đó, anh không có việc gì cũng sẽ ôm cô vào lòng, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng cô, nói chuyện câu được câu chăng với cô nhưng trong đôi mắt thì có sự chờ mong rất rõ ràng…

Anh mong chờ hai đứa bé ở trong bụng cô sẽ chơi với anh…

Nhưng mà hai bé con rất có cá tính, có lẽ bọn chúng cũng biết rõ Dịch Tân ghét bỏ mình, cho nên lúc này mặc cho Dịch Tân mong chờ thì chúng lại chẳng hiếm lạ gì. Về căn bản thì mỗi lần Dịch Tân đều phải thất vọng.

Anh vuốt bụng cô, sờ tới sờ lui, vuốt vuốt lại mà đám trẻ vẫn không để ý đến anh, thế là anh liền sờ đi chỗ khác, chơi với mẹ của bọn trẻ…

Mà mỗi lần như thế thì bọn trẻ sẽ lại động…

Tân Hành bắt lấy tay anh, nói khẽ: “Bọn chúng động này!”

Dịch Tân rất nhanh tay sờ lại, nhưng hai đứa lại yên tĩnh trở lại không thèm để ý đến anh.

Dịch Tân nhíu mày nhìn cô: “Chúng động thật à?”

Edit: TranGemy – Truyện đăng tải tại diendanlequydon.com. Vui lòng đọc truyện tại web gốc để ủng hộ editor.

Mặt Tân Hành rất chân thành, nghiêm túc gật đầu: “Bọn chúng thật sự động mà!”

Lần đầu tiên như thế, anh tin! Dù sao anh cũng đã đồng ý với cô sẽ tin tưởng cô nhiều hơn, cho dù thật sự không tin cũng phải tỏ ra là tin.

Cho nên Dịch Tân quyết định giả vờ một lần.

Lần thứ hai, khi bé con không chơi với anh, ngược lại anh muốn chơi với mẹ bé con thì chúng lại động…

“Giật giật rồi!”

Lần này Dịch Tân rất bình tĩnh, nhưng vẫn miễn cưỡng thu tay lại, chân mày nhăn tít: “Động à?”


Tân Hành gật mạnh đầu: “Động!”

“Không động!”

“Động rồi!”

“Tân Hành.”

“Hả?”

“Em phải chú ý dưỡng thai.”

“Em vẫn chú ý dưỡng thai mà.”

“Bây giờ các con còn chưa phân biệt được đúng sai, em dạy cái gì chúng sẽ học cái đó đấy?”

“Ý anh là… Các con lớn lên sẽ giống em à? Ừm, con gái lớn lên giống em xinh đẹp dịu dàng, khí chất cao quý. Con trai giống em khoan dung, biết đạo lý?”

“... Thật ra thì không phức tạp như thế, ý của anh chỉ là anh dạy chúng nói dối thì chúng sẽ học nói dối đấy. Dĩ nhiên nói dối cũng không sao, anh chỉ sợ sau này khi chúng lớn sẽ nói dối em, đến lúc đó lại trò giỏi hơn thầy.”

“... Người ta đâu có nói dối.”

“Oh, được, cho em một cơ hội nữa. Các con động thật không?”

“... Động thật.”

“Động ở đâu?”

“Trái tim động.”

“...”

“Em nói rồi em có nói dối đâu.”

“...”

Em… đúng là không nói dối.

Khi Tân Hành mang thai đến tháng thứ bảy, Dịch Tân ít khi ra ngoài làm việc, mọi lúc đều ở nhà… chơi.

Tháng thứ bảy, em bé sẽ máy thai thường xuyên hơn, Dịch Tân không cần… ôm cây đợi thỏ như trước nữa, có lúc ôm cả nửa ngày em bé cũng chẳng thèm để ý đến anh. Tân Hành còn thầm kín nói với anh: “Chẳng có lẽ ngủ quên mất rồi.”






trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện