Chương 15: Không phải ngôi sao đêm qua (1)
Hôm sau Trần Táp không tới công ty, buổi trưa chị gọi điện cho Ôn Dĩ Ninh thông báo rằng chị nghỉ một tuần, dặn cô phải theo sát hoàn thiện công việc. Sau khi cuộc đấu thầu kết thúc, qua tết dương lịch công ty sẽ mở cuộc họp thường niên. Cuối cùng Trần Táp nói, "Thứ năm em thay chị tới Thâm Quyến một chuyến, cụ thể phải làm gì sẽ có người nói cho em" Truyện được edit bởi SẮC team: Táo Mèo. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương.
Tập đoàn Á Hối có một số công ty con, luật bất thành văn, công ty con nào đạt thành tích tốt nhất cuối năm sẽ được mở tiệc chúc mừng, lãnh đạo cấp cao đều tới, đó là phần thưởng cũng là một sự khích lệ. Tập đoàn Á Hối phát triển từ HongKong, có một số truyền thống tốt đẹp vẫn được giữ lại. Tới thứ tư Ôn Dĩ Ninh mới được biết mình thay thế Trần Táp tới công ty con ở Thâm Quyến để dự hội nghị thường niên. Chuyến này đi có hơn mười người, quản lý cao cấp bốn người, Đường Kỳ Sâm đương nhiên không thể vắng mặt
Nhiệt độ Thâm Quyến vào tháng một khá ấm áp, tới giữa trưa có thể lên tới tận hai mươi độ. Sau khi hạ cánh, Ôn Dĩ Ninh đi đằng sau, Kha Lễ cố ý đợi cô, chỉ vào rương hành lý, "Anh giúp em"
Ôn Dĩ Ninh không từ chối, Kha Lễ hỏi, "Đã tới Thâm Quyến bao giờ chưa?"
"Năm ngoái em tới rồi" Ôn Dĩ Ninh đáp, "Bạn cùng phòng em kết hôn, em tới chúc mừng"
Kha Lễ cười,"Có thích thành phố này không?"
"Cũng bình thường" Ôn Dĩ Ninh cũng cười, "Chỉ là ăn uống không quen lắm"
Đồ ăn ở Thâm Quyến thiên về nhạt, mà cô là người thành phố H tiểu chuẩn, dù tới Thượng Hải đã nhiều năm nhưng khẩu vị không hề thay đổi. Nói tới đây, Kha Lễ lại nhớ về cái hẹn mấy hôm trước, cậu nhỏ giọng nói,"Cuối tuần nếu không phải làm thêm giờ thì nhất định sẽ bù cho em chầu anh nợ"
Ôn Dĩ Ninh cười, mắt sáng bừng,"Em nhớ kỹ rồi đấy nhé, đừng có mà quỵt"
"Kha Lễ"
Đường Kỳ Sâm quay người nhìn, thấy hai người đi sau cùng đang tươi cười. Kha Lễ nhìn boss, theo bản năng nở nụ cười lấy lòng, cực kỳ tự giác bước tới
__
Buổi tiệc mừng công vào lúc tám giờ tối, đây là lần đầu tiên Ôn Dĩ Ninh được chứng kiến hiệu ứng lãnh đạo của Đường Kỳ Sâm trong tập đoàn. Anh là một người rất linh hoạt, bình thường thì ôn hòa lạnh nhạt nhưng những trường hợp liên quan tới công việc, lễ nghĩa cần có anh cũng chẳng keo kiệt
Rượu mời không từ chối, cười nói vui vẻ
Năm nay Đường Kỳ Sâm 34 tuổi, mấy tháng nữa là tròn 35. Một người đàn ông tới tuổi này gần như đã định hình tính cách, rất ít trường hợp có khả năng thay đổi. Nhưng Đường Kỳ Sâm không giống vậy, nhìn từ xa thì khí chất nổi bật, ai mà liên tưởng được anh với một bát canh quá nhiều nước, thô và nhạt nhẽo....
Ở anh ấy, bạn có thể thấy được vô số khả năng. Đây có lẽ là nét quyến rũ và hấp dẫn nhất của người đàn ông
Anh có bệnh dạ dày, nhân viên cũ đều biết. Tuy trong tay anh cầm ly rượu nhưng hầu như chỉ nhấp môi, mùi rượu chỉ dừng lại ở đầu môi chứ không hề uống thật. Phần sau buổi tiệc, Đường Kỳ Sâm lên phát biểu và biểu đương từng bộ phận
Khi anh lên sân khấu, tiếng vỗ tay tự nhiên vang lên và kéo dài rất lâu. Đường Kỳ Sâm vẫn bình tĩnh, bài phát biểu cá nhân của anh có chất rất riêng, không cần bản thảo máy móc, cũng không khoa trương khen ngợi hay chê bai, cũng chẳng thao thao bât tuyệt làm lỡ thời gian. Đó chỉ là một bài phát biểu truyền cảm hứng từ việc bồi dưỡng nhân tài, thiết lập hệ thống uy tín và chất lượng kinh doanh. Từng từ từng chữ đều chỉ rõ trọng điểm.
Cuối cùng, anh nói, "Tập đoàn Á Hối không bao giờ keo kiệt mở rộng quy chế thăng tiến, cũng không ngăn cản bất kỳ một nhân viên nào nhiệt tình sáng tạo đổi mới, lại càng không tranh công đoạt lợi, đứng ở đây, tôi tuyên bố, năm nay tổng bộ khen thưởng 20% tiền lương, ghi nhận thành tích xuất sắc một năm qua của chi nhánh Thâm Quyến, mong các bạn tiếp tục cố gắng và nỗ lực, tiến xa hơn nữa. Vinh quang là của các bạn, xin chúc mừng" Truyện được edit bởi SẮC team: Táo Mèo. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương.
Sau bài phát biểu, bầu không khí vỡ òa lên tới đỉnh điểm. Một số nhân viên trẻ còn lén lút lau nước mắt. Ôn Dĩ Ninh ngồi ở vị trí của Trần Táp, đối diện thẳng với Đường Kỳ Sâm, khách quan mà nói, có một thuyền trưởng thế này bảo sao trong cuộc cách tân đổi mới vào bốn năm trước của tập đoàn Á Hối lại có thể hoàn toàn chuyển mình đồng thời không ngừng phát triển, dù ván cược này rất mạo hiểm nhưng bọn họ vẫn giữ vững tiêu chí được không mừng mà mất cũng không phiền, đó chính là nguyên nhân.
Tiếng vỗ tay kéo dài mấy phút, có một nhân viên không kìm nén được sự xúc động, bưng ly rượu tới trước mặt Đường Kỳ Sâm, "Đường tổng, tôi là Trương Quốc Khánh ở đội vận tải, tôi là quản lý của đôi vận chuyển Lưỡng Hồ, tôi đã làm việc ở tập đoàn Á Hối 20 năm. Chỉ cần Á Hối còn cần thì tôi quyết không lùi bước, tôi sẽ luôn dốc sức phục vụ công ty tới khi tôi nằm xuống mới thôi"
Nói xong, ông càng xúc động, bàn tay nắm ly rượu cũng run lên. Đường Kỳ Sâm hơi khom lưng, đỡ lấy tay ông, "Chú vất vả rồi, chỉ cần cơ thể chú còn khỏe thì bất kỳ yêu cầu gì chú cũng có thể nói với Thái tổng, chú là công thần, trong điều kiện hợp và và hợp quy định, công ty sẽ không quên và tôn trọng ý nguyện của mọi người "
Thái tổng, người phụ trách chi nhánh vội đáp, "Đường tổng, anh yên tâm đi"
Người nhân viên kỳ cựu này hết sức vui mừng, bưng ly rượu nói, "Đường tổng, tôi, tôi mời anh" Sau đó ngẩng đầu uống sạch
Đường Kỳ Sâm cũng sảng khoái,"Nào, chúc chú mạnh khỏe"
"Đường tổng"
" ́y, Đường tổng"
Vài phó tổng đứng cạnh vội lên tiếng ngăn lại, Kha Lễ lo lắng, thầm thấp giọng khuyên nhủ,"Rượu trắng hại dạ dày, để em đổi cho anh"
Đường Kỳ Sâm giơ tay ngăn cản, mọi người không dám khuyên nữa, anh cụng ly với chú nhân viên kia, nhanh chóng uống cạn ly
Sau đó là tiết mục rút thăm và khen thưởng qua lại lẫn nhau, chủ yếu cũng không còn chuyện gì khác. Ôn Dĩ Ninh cảm thấy khá hứng thú, MC trông rất đẹp trai, có chút giống Ngô Ngạn Tổ hồi trẻ. Cả buổi tối, ánh mắt Ôn Dĩ Ninh cứ đuổi theo anh chàng MC kia. Đơn giản là vì hồi cao trung cô cũng từng hâm mộ ngôi sao, mà Ngô Ngạn Tổ vừa khéo hợp với thẩm mĩ của cô
Đang mải mê nhìn đột nhiên Kha Lễ gọi điện cho cô, hỏi cô có thể giúp đỡ không
Đường Kỳ Sâm vừa rồi uống một ly rượu, bụng dạ có chút khó chịu. Cuối năm, vẫn còn rất nhiều chuyện trong công ty cần xử lý, anh không dám khinh thường, định tìm một chỗ để nằm nghỉ. Buổi tiệc chưa tàn, anh và Kha Lễ không thể đều rời khỏi hết được. Đường Kỳ Sâm nói không sao nhưng Kha Lễ không yên tâm để anh lại một mình
Anh gọi cho Ôn Dĩ Ninh, nói rõ lý do, "Dĩ Ninh, nhờ em nhé"
Đây không còn thuộc phạm vi công việc của cô nữa