Tối Cường Đại Năng Khác Thường Nhân Sinh

22: Tới Cục Cảnh Sát!


trước sau


Chạy tới cảnh sát nhóm nhìn đã bị chế phục hai cái tội phạm đều có chút kinh ngạc, đặc biệt Vô Thường Hy cái kia một tay nhấc cả một cái nam tử trưởng thành khiến cả đám có điểm bất ngờ
Cái này lực lượng là lớn cỡ nào a!
Ổn định lại tinh thần, trong đám cảnh sát liền đi ra một cái có điểm trẻ tuổi cảnh sát hướng hai người đi tới
“Cảm ơn hai vị giúp lực lượng cảnh sát chế phục hung thủ bảo vệ an toàn cho con tim, nếu không có hai người có khi bọn chúng có thể chạy mất”
Cúi người cảm tả, đây là cánh hắn thể hiện lòng biết ơn với hai cái này thanh niên anh hùng.

Xung quanh mọi người cũng nhao nhao hoan hô, biểu thị kính ý với hai cái này dũng cảm thanh niên.

Bị mọi người như vậy, đang sắc mắt ác liệt Vô Thường Hy liền có điểm ngại ngùng, còn Tô Hoàng Nguyệt chấn an con tim tinh thần sau đó, nàng liền đưa đối phương cho lực lượng cảnh sát chăm sóc, rồi hướng cúi người cái kia cảnh sát cười cười
“Cảnh sát đồng chí không cần khách khí như vậy, đây là bọn ta việc cần làm, không có khả năng không nói, nếu có khả năng giúp đỡ chắc chắn sẽ không mặc kệ, ta cũng rất ghét đám này tội phạm, luôn gây ra nhiễu loạn cho dân chúng”
Nhìn trong tay Vô Thường Hy tên tội phạm, Tô Hoàng Nguyệt liền vô khùng chán ghét, muốn đi lên đạp cho gia hỏa này vài cước.

Nghe Tô Hoàng Nguyệt nói vậy, vị này cảnh sát liền dùng ánh mắt tán thưởng nhìn nàng, nếu xã hội ai cũng có suy nghĩ như vậy thì đã ít hơn rất nhiều tiếc nuối a
Cảm thán một câu, hắn liền mỉm cười lấy ra giấy chứng nhận thân phận cho hai người
“Dù sao vẫn rất cảm ơn hai ngươi, ta là Thẩm Đương, người phụ trách quản lý và theo dõi khu phố này, rất hân hạnh quen biết hai vị”
“Ân, ta là Tô Hoàng Nguyệt, học sinh trường cao trung số 17, đây là ta bạn trai, Vô Thường Hy, cũng là đồng học của ta”
Nói tới Vô Thường Hy là bạn trai mình, trên cái kia anh tư gương mặt liền có điểm hồng nhạt
Thấy hai người giới thiệu, Thẩm Đương liền kinh ngạc vô cùng, hắn không nghĩ hai người nayhf vẫn chỉ là một học sinh cấp 3, vậy mà có thân thủ lợi hại như thế, hơn nữa còn dũng cảm vô cùng, quả nhiên là tuổi trẻ xuất anh tài, bằng tuổi hai người này hắn vẫn đang chỉ biết chơi và học đâu
Mải mê suy nghĩ lúc, Thẩm Đương đột nhiên mới để ý kĩ Vô Thường Hy, tiếp đó hắn liền có điểm ngạc nhiên
“Vô Thường Hy? Ngươi sẽ không phải là nhi tử Vô Thuần Nhạc chứ?”
Đang một tay cầm cái kia tội phạm, ép đối phương chơi xem ai nháy mắt trước, nếu đối phương thua sẽ bị hắn tụt quần búng điểu, còn hắn thua đối phương sẽ được tụt quần để hắn búng điểu, điều này khiến gia hỏa này toàn thân lạnh run, mồ hôi chảy dòng dòng.

Mẹ nó, cũng không có như vậy đè ép người a, như vậy thua hay thắng ta đều bị phát, rốt cuộc trò chơi có ý nghĩa gì a, tốt nhất nói mẹ ra ngươi muốn búng điểu ta a!!! Rốt cuộc ta là phần tử xấu hay ngươi mới là phần tử xấu a, mụ mụ, ta sợ!!! Lúc này hắn trong lòng bóng ma diện tích đã vô hạn mở rộng, trong mắt hắn cả bầu trời đều là u ám một mảnh, trong đầu chỉ có một cái suy nghĩ “Từ nay họa mi ngừng hót T_T’’
Ngay tại gia hỏa này sắp không nhịn được phải nháy mắt lúc, Thẩm Đương lời nói liền truyền tới, cái này trong tai tên tội phạm này không khác gì tiếng trời, hắn thật mẹ nó muốn khóc lớn biểu thị vui sướng, sau đó ôm đối phương hôn vài phát.

Hắn thề, cả đời hắn chưa bao giờ yêu cảnh sát tới mức này
Không nhịn được nữa, chưa để Vô Thường Hy đáp lời Thẩm Đương cái này tội phạm liền nhanh chóng hô
“Cảnh sát đồng chí mau bắt ta, ta muốn vào tù, ta muốn muốn ở đây nữa, cái này xã hội hảo hiểm ác, đối ta tràn đầy ác ý”
Vừa nói, hắn còn một bên nức nở
Thẩm Đương: “….


Vô Thường Hy: “….



Tô Hoàng Nguyệt: “….


Vây xem quần chúng: “…”
Sắc mặt đen lại Vô Thường Hy liền mặc kệ gia hỏa này kêu gào , đặt xuống đất hướng họa mi chính là một loạt loạn búng khiến gia hỏa này trục tiếp hai mắt trợn trắng ngất xỉu qua đi, dù ngất nhưng thân thể hắn vẫn không ngừng run rẩy, phần hông dưới liên tục co giật.

Không để ý tới khóe miệng co giật đám người cùng với đã kẹp chật hai chân nam nhân nhóm, Vô Thường Hy liền hiếu hỳ nhìn Thẩm Đương
“Đúng a, sao ngươi biết? Chả lẽ ngươi cùng ta lão cha nhận thức”
Vô ý thức dùng tay bảo vệ phần dưới, Thảm Đương ho khan vài tiếng nói ra
“Ha hả, nhận thức thì không, chỉ có cục trưởng bọn ta mới nhận thức Vô tổng, ta biết ngươi là nhi tử hắn do hai người diện mạo có phần tương đồng, hơn nữa cả thành phố này họ Vô cũng chỉ có các ngươi một nhà độc quyền, nên rất dễ nhận biết”
“Ồ, thì ra là vậy a”
Nhẹ gật đầu, Vô Thường Hy cũng rõ, Tô Hoàng Nguyệt cũng đồng ý Thẩm Đương quan điểm, quả thật một nhà này là dễ nhận biết nhất
Không chỉ thành phố 17, cả Đại quốc họ Vô cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.

Nhìn hai người, Thẩm Đương tiếp tục nói
“Trở lại truyện chính, ta sẽ báo lên cấp trên về hai ngươi thành tích, chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng thích ứng, còn bây giờ làm phiền cùng chúng ta tới đồn cảnh sát để lấy một ít lời khai cùng với để chúng ta đồn cảnh sát có cơ hội chiêu đãi hai vị thanh niên anh hùng”
Không tiện cự tuyệt, hai người cũng đồng ý phối hợp cảnh sát làm việc.

Tiếp đó một đoàn người liền chùng chùng điệp điệp hướng cục cảnh sát.

Sau khi khai báo tất cả, cùng với nhận lấy công dân tốt phần thưởng phía sau, hai người liền gặp cục trưởng cục cảnh sát, Trần Cảnh.

Khi biết hai người mới có hơn 16 tuổi lúc, Trần Cảnh cũng vô cùng cảm khái, đúng là ưu tú hài tử, đặc biệt, biết được Vô Thường Hy là nhi tử Vô Thuần Nhạc phía sau, hắn càng cảm khái, không nghĩ tới Vô tổng có thể đẻ ra như vậy ưu tú nhi tử a.

Nếu để Vô Thuần Nhạc biết Trần Cảnh ý nghĩ, chắc chắn vô cùng im nặng>
Ưu tú cái con khỉ, ưu phiền thì có chứ ở đó mà ưu tú.

Vô Thuần Nhạc ý nghĩ là như vậy.

Có điều đặc biệt trong cục cảnh sát chính là lúc ra khỏi cục, Vô Thường Hy liền thấy Trần Cảnh cùng một cái có điểm kỳ lạ nữ nhân đang nói chuyện phiếm
Nhìn đối phương kỳ lạ phục trang, cùng với bên hông cái kia trường kiếm, Vô Thường Hy liền tò mò không thôi

Hướng bên cạnh Thẩm Đương ra hiệu, hắn liền không nhịn được hỏi
“Thẩm ca, cái kia nữ nhân có điểm kỳ lạ a, còn có thể tại trước đồn cảnh sát cầm kiếm, sẽ không phải là kiếm giả chư?”
“Ta cũng nghĩ là kiếm giả, chắc là một cái Cosplayer đi ngang qua, tiện thể vào gặp Trần cục trưởng a”
Một bên Tô Hoàng Nguyệt cũng có cùng suy đoán với Vô Thường Hy.

Nghe hai người mà nói, Thẩm Đương liền lặc đầu
“Ta không rõ vị này thân phận, chỉ biết cái kia kiếm là thật, hơn nữa nghe Trần cục nói tới, hình như là người phía trên”
Nói nói, hắn cong chỉ lên trên trời
Theo hắn tay chỉ nhìn lên trời, Vô Thường Hy liền hiểu
“Ý ngươi nói là cái này nương môn tâm thần luốn trên cao, nên đầu óc có điểm vấn đề đúng không? Ta hiểu ta hiểu, xã hội thời nay a, xinh đẹp như vậy một cái nữ nhân đều có thể bị tâm thần”
Tô Hoàng Nguyệt: “….


Thẩm Đương: “…”
Tức giận véo hông gia hỏa này, Tô Hoàng Nguyệt liền bất đắc dĩ vô cùng
“Suy nghĩ cái gì đâu, ý Thẩm ca nói là cái kia vị thân phận khá cao, là người của bên trên ý là của chính phủ, ngươi đầu óc này cứ nghĩ linh tinh gì a”
Vô Thường Hy: “…”
“Khụ khụ, thật ra ta cũng đã biết Thẩm ca ý, ta chỉ là đang thử xem ngươi biết không đó a, quả nhiên ngươi cũng biết, không hổ là ta tiểu bạn gái”
Tô Hoàng Nguyệt: “…”
Cho hắn một cái liếc mắt, nàng lại không muốn để ý gia hỏa này, nàng sợ sẽ bị gia hỏa này vô sỉ cho nhiễm tới.

Xem đùa giỡn hai người, bên cạnh Thẩm Đương khóe miệng có điểm co giật, hắn tâm tình có chút không xong.

Phải biết hắn còn là cái độc thân cẩu a, trước mặt hắn tú ân ái như vậy tốt sao, hơn nữa đã gọi ta một tiếng ca cần để ý ta lòng tự trọng một chút chứ, nhìn hai ngươi như vậy ta mẹ nó rất tâm tắc a, 28 tuổi chưa một mối tình vắt vai, thật mẹ nó nhật cẩu….

!!!
Không biết toàn bộ bên này sự tình, phía Trần Cảnh bên này, sau khi cùng Khương Nhật Kha nói chuyện xong, hắn liền quay lại cục xử lý công việc cùng với cho người đưa hai vị kia tuổi trẻ anh hùng về
Còn Khương Nhật Kha, sau khi bàn giao hết mọi việc cần chú ý cho Trần Cảnh, nàng liền chuẩn bị lên xe, tuy nhiên đi tới cửa xe, nàng liền đứng lại, quay mặt nhìn phía Vô Thường Hy cau mày trầm tư.

Cho tới khi Phenix Bown gọi, nàng mới lên xe.

Trên xe, nàng vẫn trầm tư suy nghĩ

“Kha tỷ, ngươi phát hiện điều gì sao?”
Ngồi bên cạnh nàng một cái có điểm mập mạp nữ nhân liền hiếu kỳ hỏi
“Không có gì, bây giờ tới bệnh vein trung ương trước, ta nghĩ đám kia hung phạm cũng đã tỉnh, đi tới xem xem bọn hắn biết gì về bạch mao quái hay không”
“Tuân lệnh đại tỷ”
Ngồi phía ghế lái Tốc Ảnh liền biểu thị đã rõ, hắn liền hướng xe thẳng đến bệnh viện.

Một lúc sau, cầm trong tay mới nhất giấy báo sức khỏe, Khương Nhật Kha sắc mặt có điểm âm trầm.

Bên cạnh bốn người cũng cố điểm chấn kinh
“Không thể nào, toàn bộ đều mất trí tạm thời, cáy này cũng quá giả a”
Nhìn đi nhìn lại bệnh báo, mập mạp nữ nhân cảm giác có điểm không chân thực
“Đúng a, thương thế có ảnh hưởng nhiều tới não bộ thần kinh đâu tại sao lại đều mất trí nhớ, rốt cuộc không đúng chỗ nào”
“Ta cũng không biết, có thể đã sớm đoán trước việc này nên cái kia Bạch Mao Quái lúc ra tay đã tổn thương thần kinh não bộ của đám gia hỏa này, cũng có thể….


Nói , Tốc Ảnh liền trầm mặc lại
“Cũng có thể sau này sợ bị lộ thân phận, hắn đã ra tay lần nữa lúc chúng ta không có ở đây, hoặc báo cáo này là làm giả để bỏ đi chúng ta lấy lời khai ý tưởng”
Khương Nhật Kha nói xong, cả đám tiếp tục trầm mặc.

Không nghĩ tới, cái này Bạch Mao Quái cũng thật thủ đoạn a
“Đi, mau chóng điều tra truyện này, ta không muốn chúng ta manh mối cứ như vậy bị chặt đứt ở đây”
“Đã rõ!”
Vo trong tay giấy báo ném vào thùng giác, Khương Nhật Kha tâm tình có điểm không tốt
“Bạch mao quái, ngươi rốt cuộc là thiện hay ác?”
Không biết mình đang bị điều tra và lão cha đã hành động xong, Vô Thường Hy lúc này đã đưa Tô Hoàng Nguyệt về tới nhà, rồi tự mình trở lại biệt thự
Tại trước cổng trang viên cáo từ tài xế Thẩm Đương phía sau, hắn liền vào nhà.

Vào nhà, hắn liền thấy lão cha lão mẹ đang giống như muốn ra ngoài một dạng.

“Lão cha, lão mẹ, các ngươi đây là dự định đi đâu a?”
Thấy đã về Vô Thường Hy, Vân Tử Dao liền tiện thể nói ra
“Không phải sáng Lưu Minh thay cha ngươi xử lý vụ va chạm ở trường của ngươi sao, nhân cơ hội này ta và cha ngươi định qua thăm Lưu Minh lão bà và tiểu nhi tử, ngươi đi cùng chứ?’’
“Được a, ta cũng muốn xem xem tiểu tử nhà Lưu thúc bộ dáng”
“Vậy thì thay đồ nhanh, tầm này rất dễ kẹt xe”
Thúc dục hai mẹ con nhanh chóng, Vô Thuần Nhạc trước tiên ra khỏi cửa.

Vội vàng thay quần áo xong, Vô Thường Hy là cuối cùng lên xe người.

Do giờ cao điểm có chút kẹt xe, dẫn tới hơn 1 giờ cả nhà cũng mới có thể tới Lưu Minh nhà, tới đó cũng đã hơn 19h.


Lưu Minh nhà tại Biệt uyển biệt thự khu, dù không bằng Vô gia một nhà trang viên lớn, nhưng cũng có thể coi là một cái tốt biệt thự, tại nơi này toàn là thành phố 17 thương giới, giải trí giới,… đại lão
Đến biệt thự số 22, bấm chuông cửa, rất nhanh liền có người ra mở cửa.

Chỉ thấy mở cửa là một cái xinh đẹp nhu nhược mỹ phụ, đây cũng chính là Lưu Minh lão bà, Lý Nhược Nhu, quả là người cũng như tên, nhu nhu nhược nược
Nhìn người tới, Lý Nhược Nhu có điểm sững sờ, dù sao nàng cũng chưa gặp qua Vô gia một nhà, biết lão công mình làm tổng giám Vô thị tập đoàn nhưng nàng cũng chưa gặp qua chân chính chủ nhân, để nói thì Lý Nhược Nhu là cái loại kia hiền thê lương mẫu dạng nữ nhân, chắc Lưu Minh người này phải kiếp trước giải cứu địa cầu mới có thể cưới được như vậy tốt lão bà.

Có điểm nhược nhược nhìn mấy người, Lý Nhược Nhu hiếu kỳ hỏi
“Cho hỏi, các vị tìm ai?”
Mỉm cười đi lên trước, Vân Tử Dao liền nhẹ nhàng nói
“Chắc hẳn ngươi là Lý Nhược Nhu a, ta là Vân Tử Dao, đây là lão công ta Vô Thuần Nhạc, cũng là xếp của lão công ngươi, còn đây là Vô Thường Hy, ta nhi tử, chắc là Lưu Minh hắn cũng thường xuyên nhắc với ngươi về hai người này a”
Ngỡ ngàng một chút, đợi khi nghe hết Vân Tử Dao nói, Lý Nhược Nhu liền có chút luống cuống
“A, là Vô tổng và phu nhân, thật sự xin lỗi, ta không biết”
Bật cười nhìn luống cuống Lý Nhược Nhu, Vân Tử Dao cảm thấy lão bà Lưu Minh thật sự rất đặc biệt đâu
“Không cần như vậy, ngươi cũng không làm gì sai, hôm nay ta và một nhà tới cũng là để thăm ngươi và thằng nhỏ, nghe nói Lưu Minh lão bà mới đẻ mà chưa có dịp tới thăm, thật là không tiện a”
“Không sao, không sao, mọi người tới thăm ta cũng rất vui, chắc hắn tiểu La biết chắc cũng rất vui vẻ a, mọi người mau vào trong a, đợi lão công ta một chút, hắn đang tắm”
Đi vào bên trong, Vô Thường Nhạc liền có điểm hiếu kỳ
“Tiểu La? Là tên thằng bé sao?”
“Ân ân, ta nhi tử tên đầy đủ là Lưu La Hạo, vì đôi mắt có điểm to tròn, vô cùng đáng yêu nên ta liền gọi nó tiểu La”
Nói đến mình nhi tử, Lý Nhược Nhu liền lộ ra mẫu thân từ ái nụ cười, nhìn nụ cười này, Vân Tử Dao cảm giác vô cùng thân thiết, lúc đẻ ra tiểu Hy nàng cũng chính là dạng này a, nhưng lúc đó hắn quỷ tinh quỷ tinh đáng yêu xỉu, giờ thì… có điểm khiến người ta đau đầu a”
Không biết mấy người ở đó nói chuyện, Vô Thường Hy đã tìm tới được tiểu gia hỏa vị trí, nhìn trong nôi đáng yêu mập mạp tiểu gia hỏa, hắn vô cùng thích thú.

Lấy tay đùa tiểu tử này cười khúc khích, Vô Thường Hy hướng Lý Nhược Nhu hỏi
“Đúng rồi, ta có nghe Lưu thúc nói là nhạc mẫu hắn cũng tới, sao ta chưa thấy vị đó a”
Mải cùng Vân Tử Dao trò chuyện vui vẻ, nghe được Vô Thường Hy hỏi, Lý Nhược Nhu liền mỉm cười
“Mẫu thân ta vừa mới ra ngoài đi siêu thị mua ít thức ăn, dạo này trong nhà hết đồ ăn, mới cả ta cũng bận chăm sóc thằng bé nên chưa có thời gian gì đi siêu thị, đành nhờ mẹ ta đi một chuyến”
Nghe thế, hắn liền gật đầu biểu thị đã rõ, định quay ra bế thử thằng nhúc này lúc, Vô Thường Hy liền cảm giác cổ áo có điểm ướt.

Theo hướng ẩm ướt nhìn lại, hắn sắc mặt liền đen lại
“Cmn”
Vô Thường Hy đột nhiên kinh hô khiến mấy người có điểm bất ngờ, tiếp đó nhanh chóng ra xem tình huống.

Đợi khi thấy một màn trước mắt lúc, cả đám liền đứng lại tại chỗ, sau đó là điên cuồng cười
Mà Vô Thường Hy đang mộng bức nhìn tiểu gia hỏa
Nhất thời, hai cái lớn nhỏ con mắt cứ như vậy nhìn nhau.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện