Edit - beta: Axianbuxian12
Động tác Kỷ Kiêu tự nhiên nhận hành lý trong tay Lộ Nhậm, hỏi: "Đi đâu?"
Lộ Nhậm xoay người, nói: "vệ sĩ nghe lời như vậy, tuy rằng năng lực làm việc còn kém một chút, mặt khác cũng không tệ lắm, thời điểm giải trừ hợp đồng thưởng cho cậu một cái lì xì lớn."
Lần này, Kỷ Kiêu không nói gì nữa.
Tại khu dã ngoại thực tiễn, Lộ Nhậm mấy lần tỏ vẻ, Kỷ Kiêu võ lực quá yếu, không đảm nhiệm được vai trò vệ sĩ, sau khi về nhà liền xa thải hắn.
Kỷ Kiêu từ chối một lần còn có thể nói là xúc động, khi Lộ Nhậm nhắc tới lần thứ hai, hắn đã giữ được lý trí.
Kỷ Kiêu xác định bản thân mình cũng không thích cuộc sống bị người khác sai bảo, mọi chuyện tương lai không thể đều ràng buộc với Lộ Nhậm như vậy được.
Hai người cứ như vậy đạt thành nhận thức chung, sau khi khoá võ đạo thực tiễn chấm dứt, Kỷ Kiêu không còn đảm nhiệm vệ sĩ riêng của Lộ Nhậm, Lộ Nhậm cũng không còn nhớ kỹ ân tình đưa thuốc lần ở hắc phố kia.
Từ này về sau, mọi thứ khôi phục về lại quan hệ bạn học không liên quan tới nhau như trước.
"Cậu đây là đang tiêu cực kháng nghị? Hay là nghe thấy sắp giải trừ hợp đồng thì không muốn đứng ở chỗ này nữa?" Giọng Lộ Nhậm vang lên, vẫn phong cách là dỗi trời dỗi đất.
Kỷ Kiêu phục hồi tinh thần, mới phát hiện bên cạnh mình đã không còn ai.
Lộ Nhậm và Mục Thanh Đồng đã đi đằng trước cách chỗ này 10 mét rồi, lúc này đang dừng lại chờ hắn.
Kỷ Kiêu im lặng, kéo hành lý bước nhanh tới.
Bãi đỗ xe VIP ở sân bay có rất ít người, từ cửa A đi ra ngoài, chiếc xe Lộ Nhậm thường dùng đang đỗ ở ven đường chờ.
Lộ Nhậm lên xe, Kỷ Kiêu xoay người rời đi.
"Này, để đưa cậu về?"
Lộ Nhậm ấn cửa sổ xe xuống, nói với Kỷ Kiêu.
"Không cần."
Liên hệ của cậu với Kỷ Kiêu, có lẽ đến đây là dừng lại. Lộ Nhậm nhìn Kỷ Kiêu đi xa, dựa vào ghế: "Lái xe."
Xe chạy đến một nửa, Lộ Nhậm liền phát hiện không đúng.
"Đây không phải đường về nhà." Lộ Nhậm nói.
Chú Mục mở miệng trả lời: "Tiểu thiếu gia, gia chủ bảo tôi đưa cậu đến chung cư Thanh thành chung, trong nhà có chút chuyện, không tiện lắm."
Chung cư Thanh thành là một bất động sản dưới danh nghĩa của Lộ Nhậm, cách trung học Kỳ Lân rất gần. Vào mùa đông, Lộ Nhậm sẽ ở đó, vì có thể ngủ thêm một lúc.
Lộ Nhậm tức giận, nói: "Không tiện? Đó là nhà của tôi, còn có thể không tiện?"
Chú Mục đã quen với tính tình của Lộ Nhậm, ngữ khí hòa hoãn: "Tiểu thiếu gia, gia chủ cũng là vì tốt cho ngài."
Tính tình Lộ Nhậm tới nhanh cũng đi cũng nhanh, cậu yên tĩnh lại, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Mục Thanh Đồng ngồi ở ghế phụ, đột nhiên hỏi một câu: "Bố, vậy con thì sao?"
"Mẹ con hôm nay đi làm."
Mục Thanh Đồng vào lúc này, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua Lộ Nhậm, có