Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Lý tính nhất Thiên Quốc


trước sau

Advertisement

. . . . . .

Mạc Phàm xử lý hiện trường rất nhanh, từ khi nghe giọng nói của thánh pháp Thiên Quốc truyền xuống mật thất cho tới bây giờ chỉ mất khoảng chưa đầy năm phút, hắn vậy mà đã thanh toán cùng dọn dẹp hết thảy sạch sẽ.

Thời gian cấp bách, Mạc Phàm đồng dạng lười nhác đi giải thích hay biện hộ cho chính mình, đập một trận cho bọn chúng khôn ra liền càng không thể, thay vì thế, trực tiếp đào tẩu, tỏ ra bên ngoài cái gì cũng không biết mới là thượng sách.

Dựa vào ám mạch dao động, Mạc Phàm ước chừng có khoảng hơn 2000 tên thánh pháp trong các khu giới lân cận tụ tập, kèm theo vài vị thần quan, đại thánh tể. Này nói rõ không gian chi nhãn khẳng định là không có khả năng đem Mạc Phàm bất động thanh sắc chạy thoát khỏi tầm thị giác của bọn chúng.

Cuối cùng Mạc Phàm quyết đoán sử dụng Nhật Nguyên Phù.

Về phần đám gia thần tù nhân kia, bọn chúng tuy có vài tên tương đối hữu dụng huyết tộc, nhưng bản thân nghiệp chướng cùng ác khí nặng nề, Mạc Phàm hiển nhiên chẳng thèm bận tâm; nếu có thể sống thì ráng trân trọng mà sống, bằng không, thuận theo thiên ý.

Nhật Nguyên Phù khởi động tốn mất 10 giây, Mạc Phàm chưa quá thành thạo thao tác, chậm chạp trễ thêm 5 giây; sau 15 giây trôi qua, mật thất lóe lên một luồng hào quang chói chang, đại lượng hào quang này chụp lại Mạc Phàm đem hắn quăng tới Bá Tước điện.

Ngay Bá Tước điện đại sảnh, Thánh Cung Laura giống như đã sớm nhận biết được thánh thượng trở về, nàng đứng đối diện hướng luồng sáng Hoàng Bảo Thạch chiếu xuống, một bộ nữ tử đại quý tộc hành lễ.

“Chủ thần, ngài đã về!"

“A, ngươi biết ta xuất hiện ở đây?” Mạc Phàm nhất thời kinh ngạc, hai đồng tử nở rộng đi ra.

Đương nhiên là Mạc Phàm đồng dạng không biết rằng đến bản thân Laura cũng phi thường bất ngờ đấy. Khuôn mặt thanh tú của nàng cười lên một cái, nhẹ nhàng nói rằng: “Thủ tọa Welbeck bảo ta đợi ngài ở đại sảnh trong phủ, ngài sẽ trở về ngay ở đây”.

“? ? ? ? ?” Mạc Phàm thực sự là ngây người rồi.



Hắn có chút không rõ, chẳng lẽ Welbeck kiếp trước còn ẩn giấu thực lực, từ khi nào đã thức tỉnh hệ tiên tri rồi ?

“Ngươi nói với hắn ta đi gặp Khufu?” Mạc Phàm nghi ngờ hỏi một câu.

Chỉ thấy Laura lắc đầu, chậm rãi nói: “Không có, bản thân Welbeck vẫn luôn là một kẻ có năng lực quan sát nhạy bén nhất trong Thiên Quốc”.

“Chủ thần, Welbeck muốn diện kiến ngài, bây giờ hắn đang ở trong quang minh điện”.

Laura đã nói lời này, Mạc Phàm tự nhiên sẽ không hỏi thêm nữa. Cao cấp huyết tộc mãi mãi sẽ không bao giờ phản bội ác ma, đây là điểm không thể nghi ngờ. Huống chi, Laura càng có chảy xuôi thần huyết của Mạc Phàm, không có chuyện nàng lại dám phản bội hắn.

“Dẫn ta tới!"

Ban đầu Mạc Phàm tỏ ra hơi lưỡng lự một chút, sau đó vẫn dứt khoát cùng Laura đến tổng bộ quang minh điện.

. . . . . .

Mặt sau hoàng triều có một cái lủng lẳng chi đảo treo giữa trời, quanh năm không có ngày nào không nghe thấy đồng dao ngạn âm diệu nhật bồ đề phảng phất hào quang ra khắp vân không giống như một tòa Tây Thiên cung điện vậy, trang nghiêm mà cực kỳ cao thượng.

Mạc Phàm lần thứ hai đặt chân đến đây, thái độ y nguyên rung động như lần đầu.


“Phải rồi Laura, lão Triệu đang ở đâu?” Vừa đi vào sân trước Quang Minh Điện, Mạc Phàm đột nhiên nhớ đến ở đây luôn có một vị nữ bồ tát tọa trấn; nàng cùng Triệu Mãn Duyên kiếp trước thế nhưng đồng cam cộng khổ.

“Chúng ta làm khách ở đại sảnh quang minh điện tự nãy giờ, Triệu Mãn Duyên không thích ngồi không chờ đợi, hắn đi ra phía ngoài tản dạo, hình như đã tình cờ bắt chuyện với một vị ăn mặc cà sa màu nâu nữ bồ tát... sau đó, có vẻ bọn họ tiến vào thư tịch”. Laura không chắc chắn lắm nói rằng.

“Thư tịch? Từ khi nào con hàng kia bắt đầu có thói quen đọc sách?” Mạc Phàm khóe miệng bất chợt ngoéo lên..

Lấy tính cách tiêu dao của Triệu Mãn Duyên đến xem, một là hắn tìm thấy một thứ then chốt gì đó có ích lợi thu hoạch tài nguyên hay đề thăng thực lực, hai là, ân, nghĩ nhiều rồi, loại này thật không hi vọng cái thứ hai xảy ra.

Tiến vào đại sảnh bên trong.

Trước sảnh có thiên triều thủ tọa Welbeck cùng Mục Bạch đang ngồi trò chuyện.

Đám người Mục Bạch, Triệu Mãn Duyên đi theo Thánh Cung Laura, đi theo Mạc Phàm, hiển nhiên cũng trở thành khách quý ở quang minh điện, được các vị cao tầng lãnh đạo đón tiếp rất chu đáo.

“Mạc hoàng chủ”. Welbeck thấy Mạc Phàm tới, gật đầu chào hỏi một cái, liền ra lệnh cho tiểu tài giả bên cạnh mời vào.

“Khụ, khụ, thủ tọa. Lúc nãy ta đang minh tu ở phòng, ý niệm đột nhiên gặp xao nhãng, có nghe được âm thanh cấp báo có kẻ đột nhập hầm ngục tù nhân của Thiên Quốc. Ngươi có cần ta trợ thủ sao?” Mạc Phàm chuẩn bị xong ngôn ngữ trong đầu, vừa tới liền triển.

Hắn nói thời điểm, chẳng hiểu vì cái gì lại thấy khuôn mặt Mục Bạch biểu hiện hơi cứng ngắc, thậm chí có chút dở khóc dở cười vắt tay lên trán.

“Không phải Mạc hoàng chủ đã trợ giúp chúng ta giết Khufu rồi à?” Welbeck buông thả ra một câu.



Một câu duy nhất, để mặt mũi Mạc Phàm trong khoảnh khắc đều bị khựng lại, không biết nên phát ngôn ứng xử thế nào cho tốt tình huống.

Hắn lần nữa liếc về phía Mục Bạch, rốt cuộc minh bạch biểu hiện khi nãy của tên này; mà Mục Bạch cơ hồ cũng nhìn nhìn lại Mạc Phàm, lộ ra ngoài ý muốn chi sắc.

“Đừng lo, ta biết các ngươi đã nhắm vào Khufu ngay từ lúc còn tổ chức Thánh Nguyên giải đấu rồi. Ta đồng dạng biết luôn cái tin tức cảnh báo âm ĩ ở dưới mật thất kia chẳng qua là có báo động giả do một kẻ nào đó muốn đổ tội cho ngươi sắp xếp. Vì vậy, ta mới kiên quyết ngồi ở đây, để cho Thánh Cung Laura triệu tập ngươi sẽ trở về, bất chấp tù nhân có thoát ra ngoài hay không đối với ta không quá quan trọng. Bọn hắn chỉ là những con chốt, căn bản thoát ra ngoài cũng không dám leo lên khỏi khu rừng sương muối đó”. Welbeck ngay thẳng tự thuật một hơi suy nghĩ trong lòng.

Ngay từ lúc Mạc Phàm đại diện Hoàng Đế Linh Vĩ Quốc tiến vào lãnh giới Thiên Quốc chỉ để tham gia một giải đấu Thánh Nguyên, kì thật Welbeck đã cảm thấy không thích hợp chỗ nào rồi. Phải nói hắn là một vị Tân Quân Chủ, tân quân chủ mới đăng cơ sau mấy ngàn năm, xác thực có trăm công ngàn việc phải lo, làm gì có tâm tư vọng động tham gia một giải đấu có nguy hiểm tính mạng đâu !?

Lật đi tính lại bao nhiêu lần, Welbeck hoài nghi phía sau có hắc màn, cho nên đã sớm cho người theo dõi nhất cử nhất động của Thánh Cung Laura, Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, biết được hai vị này đã sớm khóa chặt gian mật thất giam giữ Minh Thần Khufu.

Khi Đại thánh tể Fred trở lại thông báo Khufu còn sống, Welbeck liền giả định thế nào kết thúc giải đấu thì Mạc Phàm cũng sẽ đi một chuyến viếng thăm.

Mặt khác, Welbeck đã điều tra ra thân phận Mạc Phàm, lấy hắn lý niệm cùng Thánh Thành sau này đã đi tới thống nhất. Welbeck dần dần trở nên tin tưởng con người này, nhìn cái cách mà hắn giao ra hậu hĩnh phần thưởng cho Thánh Nguyên đệ nhất nhân, mục đích chính là để đặt cược lên ván bài này, bằng mọi giá đem Mạc Phàm về phía mình.

Thiên Phụ sáng tạo ra Thánh Nguyên không gian, nhất định có ẩn giấu cơ số căn nguyên cho thế hệ tương lai sau này. Vậy cho nên, Thánh Nguyên Pháp Vương sẽ giữ vận mệnh Thiên Quốc, hẳn có thể coi là pháp tắc đã ước định.

. . . . . .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện