Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Diễn tả bằng hành động


trước sau

Advertisement
Im bạt...

... cùng tĩnh lặng.

Từ đáy biển Hư Vô Nại Hà kéo dài lên cao trung lưu thứ nguyên Phật Sơn, lại từ Miếu Ngạn âm u chạy dọc theo quang tuyến đại đạo dẫn về đến tận trời thanh vân không Thiên Quốc, bầu không khí phảng phất một loại tà ác hơi thở tỏa ra để tất cả mọi người đều không dám làm tiếp đó cái gì ngỗ nghịch sự tình, kì thật không khác gì khảo hạch bé ngoan trong nhà trẻ vậy, lấy một ít ghê tởm hành vi ra răn đe, lập tức biểu hiện trở nên rất biết nghe lời.

Thập bộ bắc đẩu tinh tháp xếp thành một vòng cân bằng chung quanh Quang Hỏa Luân Bàn, cũng bởi vì Quang Hỏa Luân Bàn trận pháp là trận pháp mạnh mẽ cùng hưng thịnh nhất, mang cho bọn hắn cảm giác ưu việt cùng phi thường an toàn an giới, nhưng ai có thể nghĩ đến sẽ có một ngày như thế, xuất hiện một cái cực kỳ phách lối tóc hồng nam nhân ở đâu đạp tới bước lên, muốn lật đổ cả tòa thành Thiên Quốc to lớn.

Đây mới là ác ma tà miếu chân diện mục sao, nháy mắt diệt một nửa môn đồ hỏa thần không nói, liền liền hai vị đại trưởng bối tông thủ các Cổ Long cùng Phượng Hoàng tại trước mặt hắn cũng bất quá cùng phổ thông phàm phu tục tĩu không có gì khác nhau.

— QUẢNG CÁO —

Cùng Thần Ngữ Lời Thề truyền kỳ câu chuyện, Mạc Phàm trọn đời này cũng không bao giờ quên được.

Thực sự đem mình ví với thứ bò ba chân không có chút máu chảy lên não rồi???

Nguyên bản còn muốn cho đối phương một chút sĩ khí cùng thanh danh mà ôn hòa thảo luận, nào biết được hắn lại đem Thần Ngữ Lời Thề ra làm giao dịch phương diện. Hạng này từ đủ loại dấu hiệu đến xem, chỉ cần Mạc Phàm bị khóa chặt ma pháp, hẳn sẽ trở thành con mồi ngon ăn của Khufu, đây là mượn dao giết người, mà Thiên Quốc sau đó chỉ cần phất phơ một bộ mặt cùng Mạc Phàm sự tình không có quan hệ trước nhân thế là được...

Suýt quên, bọn hắn trốn hố chó lâu như vậy, vốn dĩ đâu cần mặt mũi nhìn nhân thế.

“Thế nào, ngươi nguyện ý?”, Welbeck thái độ ăn chắc khẩn trương nói ra.

“Ta đã diễn tả bằng hành động rồi a”, Mạc Phàm cười cười.

Nhất thời đại thánh tể Welbeck trong khoảnh khắc bị nụ cười của Mạc Phàm dọa cho rùng mình, từ rùng mình đến kinh hoàng không có bất kỳ phản ứng.

“Hen...ry”

Một cái âm thanh nghẹn ngào nữ tử bên cạnh vang lên, Welbeck vội vã nhìn qua nàng.

Tại nàng cái kia lệ nhòa ánh mắt đang nhìn hắn, có chút vô hồn, nhưng vô hồn mặc kệ, khóe miệng trái lại đang giống như yên lòng nở ra một nụ cười mãn nguyện…

Chỉ là nụ cười này lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần trong tâm thức người thủ tọa tối cao của Thiên Quốc, thoảng nhẹ để cho hắn có một loại đau xót cùng ức chế không sao bì được

Giữa trán nàng có một cái nho nhỏ vết thủng, chỗ vết thủng trong nháy mắt theo một viên quang tuyết lam ngân sáng láng bay ra, kéo theo một vệt thật dài huyết nhục.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện