Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 366


trước sau

Advertisement

Người đứng ở phạm vi Cairo thành, chỉ cần ngẩng đầu lên một tẹo, sẽ thấy bầu trời có hoàn đỏ như vô số pháo bông bị vỡ ra, dưới mưa lung linh mà huyền ảo.

Đó là phấn vụ độc tố ở trên không đang dần dần bị bạo hỏa thiêu đốt.

Để ý một chút, trên cầu tháp treo đối diện doanh quân Ai Cập, lùn tịt đội trưởng cùng áo bồng tím đội trưởng đang được nữ đại tướng Nasha trợ giúp một phen hóa giải mưa độc.

Nàng chủ tu độc hệ, có thể lật bàn đứng ở đầu thượng lưu tầng mây để chưởng khống, bốc tách phấn vụ ra khỏi nước mưa, nhưng vấn đề là kể cả khi bốc tách hạt mưa li ti và phấn khí ra được thì mực độ lượng nước vẫn quá nhiều; chúng lại không ngừng tiếp diễn, như cũ nặng nề kéo sập cả một dải mây đen xuống dân thị văn minh.

Bất quá, nếu trong khoảng ngắn ngủi thời gian mình đang bóc tách độc năng ra ngoài mà có một loại hỏa diễm thiên địch chảy vào nuốt sạch độc tố, Nasha hoàn toàn tin tưởng khả năng triệt tiêu hết thảy phấn vụ của tháp Monastery trước khi nó khuếch tán, lan tràn ra ngoài.

Do đó nàng chủ động hợp tác với hai vị chỉ huy của Thiên Lan phiến quân.

Ngược lại, ban đầu chưa có Nasha tham gia, không có một vị cấm chú pháp sư trên diện rộng như vậy hội độc tố về một chỗ, lùn tịt đội trưởng, áo bồng tím đội trưởng coi như tính sai một bước quan trọng nhất, bọn hắn từ đầu chí cuối đều muốn phung phí ma năng không làm được gì.

Này một màn thiên không phá giải mưa độc, ba người bọn hắn, tuyệt đối là không thể thiếu một người.

………………………

Trường An trấn,

Quảng trường trung tâm đổ sập tàn tạ, đã từng là chốn địa phương hỗn loạn không kém gì ong vỡ tổ, người người giẫm đạp nhau, đánh giết lẫn nhau đếm hoài không hết, cuối cùng im lặng như tờ, cùng với vài giọt mưa hậu kết rơi xuống, màn trời đã xuất hiện đôi ba án mây màu xanh.

Sau cơn mưa to, diệu quang đã quay trở lại.

Cũng là đồng thời trả lại cái thanh tịnh yên ổn cho người dân thủ đô.

Sau khi mưa độc được phá giải hoàn toàn, trên trời doanh binh Tang Điểu quân đội xuất hiện càng lúc càng nhiều, bọn hắn tại ngoài thành khu vực nhận được lệnh tiến vào bên trong xem xét; mắt thấy quảng trường hết thảy đình chỉ, bạo loạn chi quân ngừng chiến ngừng kích động, không khỏi hít vào một hơi.

“Kia có phải là kiện vũ khí đã bẻ đôi tháp Monasteri?” Một vị quân sĩ hai mắt tròn xoe, bàn tay chỉ xuống đại địa bên dưới nói ra nói ra.

Có thể chiến dịch này trong quá trình, nội tâm các quân sĩ có loại xoắn xuýt xen lẫn ngạc nhiên mừng rỡ khi chứng kiến một màn Hắc Huyết lôi quang chặt xuống đại địa, đậy nửa bầu trời thực lực về sau, liền có chút theo không kịp, càng không cách nào dám hội quân xông về phía bên trong chi thành.

Toàn bộ chiến trường Trường An trấn, chói mắt nhất chính là tà quang Hồng Ma Hữu Kiếm đang lít nhít phát tỏa, tại ánh mắt nhìn thấy kiện khủng bố thần khí trên tay Mạc Phàm, có thể khí tràng còn muốn siêu việt Lan Thạch Anh Trường Thương của quân thủ Nole, tất cả Cairo bản thổ tướng sĩ dĩ nhiên không dám trêu chọc.

"Là... Là vị kia tiêu diệt Thủy Quái cùng Sâm Lâm yêu!!" Giọng nói giống với một cái ni cô nữ tử hoảng hốt thốt lên.

"Đúng rồi, là hắn, Mạc Vỹ Kỳ huynh đệ!" Tang Điểu quân doanh trên bầu trời, kia là mặt rổ nam tử gật đầu xác nhận

"Cái nào Mạc Vỹ Kỳ?" Mã Hồng Huân làm hội trưởng Hiệp hội ma pháp Cairo thành, hắn tình nguyện đi theo quân đội hỗ trợ, một dạng đồng thời có mặt ở đây.

Lại nói, Mã Hồng Tuấn cũng không cần thú cưỡi, hắn là phong hệ pháp sư, trên thân tự nhiên có Phong Chi Dực đến trợ bay phương thức.

"Người bên dưới, là hắn một kiếm kia như hạo nguyệt xé bỏ pháo đài Monasteri, quả nhiên..." Mặt rổ nam tử chỉ tay xuống Mạc Phàm, khuôn mặt mừng rỡ gặp lại ân nhân.

"Mới cách không bao lâu, giống như thực lực hắn vừa bạo tăng..." Vị ni cô mở miệng nói.

Hai người này là lần trước sự kiện thảo phạt Vong Quỷ tham gia hội nghị, bọn hắn tại quá trình chạy trốn Quỷ Đao Nhân, vẫn nhớ như in khuôn cảnh Mạc Phàm dễ dàng thuấn sát hai cái Vong Quỷ vô cùng cường đại.

Liền lấy giờ phút này tới nói, thổ phỉ sáu quốc nào xâm nhập Cairo ấy thế mà ngoan ngoãn trung thành đến kỳ lạ, lại thế nào ủng hộ, lại thế nào hiệu trung, y hệt chưa từng có một cuộc đả kích xảy ra vậy.

Tang Điểu không quân cùng lục quân thế nhưng là toàn bộ Cairo thành mạnh nhất đội quân, bọn hắn có hơn một vạn người bảo vệ thành. Bất quá, nhân số nhiều về nhiều, mọi người đồng tâm hiệp lực thì có lợi ích gì, còn không cách nào ngăn trở cái kia đám thổ phỉ tạo thành phong bạo, kết quả bị lũng đoạn, không cách nào cho thường dân trong thành từng tia viện trợ, chỉ có thể miễn cưỡng ở phía ngoài dò xét xem Liên Bang quân có hay không tranh thủ thời cơ trà trộn.

Không thể được giống như người thanh niên kia, vẻn vẹn là dựa vào không tới 3000 phản quân thực lực có hạn, liền phá vỡ thế tắc nghẽn tại quảng trường, áp chế cho toàn bộ điên cuồng thổ phỉ phải thuần phục xuống, cái này khiến tất cả các tướng sĩ càng là kinh hãi không thôi, trong lòng cũng càng là hổ thẹn.

Tựa hồ Thiên Thần cùng Sát Thần giáng thế tả hữu trên cùng một người.


“Hắn là kẻ mà đại quân thủ đề bạt sao?” Mã Hồng Huân không dời mắt khỏi Mạc Phàm, tỉ mỉ đưa ra đánh giá.

"Cái kia... Thuộc hạ trước đây tại thảo phạt Vong Quỷ thời điểm, từng nghe nói qua, hắn chính là kẻ được treo thưởng một trăm triệu đô la, đứng đầu trên Liệp Giả Thiên Bảng danh ngạch." Mặt rổ nam tử thấp giọng nói ra.

Hiện tại đến xem, tựa hồ lực lượng đủ mạnh giết chết Vong Quỷ cung tiễn sư, đánh thức mấy cái bạo loạn chỉ quân, cũng chỉ có loại thần thông trăm triệu đô la này mới làm được.

Mạc Phàm đồng dạng cũng nhận ra chính thống quân đội đang lởn vởn xuất hiện trên đỉnh đầu mình, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười nhạt, dùng thanh âm vang xa nói: “Vậy chỗ này giao cho các ngươi đi”.

Không đợi quân đội bên trên Mạc Phàm lập tức biến mất khỏi địa phương Trường An trấn, phi hành thật nhanh đi xuống phía Nam, dự định rời khỏi lãnh thổ Ai Cập.

Nhắc tới cũng là Apase với Mạc Phàm tồn tại một cái cực cao cấp khế ước linh hồn, cho nên tin tức từ nàng cáo tri tới thông qua một loại cảm giác tương thông trong phạm vi nhất định là rất mau lẹ, nàng cho Mạc Phàm biết Khafre cùng Tứ Kỵ Sĩ khải huyền đang bắt đầu rời khỏi Ai Cập đi đến cái gì đó Cổ Thành di tích, thứ này có lẽ xuất hiện ở sâu trong lòng chảo Phi Châu đi.

Mạc Phàm không chần chừ, một mặt thu xếp cho Thiên Lan phiến quân đi hỗ trợ lương uy trong Cairo thành, cứu con gái của lão kia oan nghiệt người Jordan chết vì tuổi già, còn lại chính mình mau chóng đuổi theo Khafre.

Khafre mới là trọng tâm thu hoạch, cũng là trọng tâm khai thác tin tức chỗ Khufu sắp tới.

Liên Bang sáu cái quốc gia khẳng định sẽ rất mạnh, nhưng Ai Cập quân đội cũng không có yếu, quân thủ Nole càng là một loại có thực lực rất cao người, không dễ gì va vào được.

Do đó, bất kể như thế nào, Mạc Phàm tự nhiên đều sẽ đặt ưu tiên cao về truy bắt Khafre lên đầu.

“Sa sa sa sa sa sa sa ~~~~~~~~~~~~”

Một mạch đi về hướng Nam bên dưới, cắt ngang qua Giza thành, Mạc Phàm đang định dọc theo đá lởm chởm nham tinh leo ra, lại nghe được bên ngoài vậy mà truyền đến nhiều luồng ác liệt khí tức giao thủ với nhau, cộng thêm thật nhiều tiễng cãi vã tranh luận.

Có người???

Đây là tiếng quốc ngữ Ai Cập.

Nơi này chính là sườn đồi dọc núi, không phải bây giờ hết thảy dân chúng Ai Cập đã lâm vào chiến tranh toàn diện sao, làm sao lại muốn lên rừng tranh chấp đâu?

Mạc Phàm đứng lại, nhanh nhanh vận động không gian chi nhãn đến lén lút xem xét.

Ngân quang lột hướng phía sâu bên trong đại mạch nhìn vào, lập tức thấy được một đám người ngã trên mặt đất, chết thì chết, thương thì thương, nằm la liệt không cách nào đứng dậy được.

Nhưng những nhân vật này vì cái gì ngã trên mặt đất, ngoại trừ quân đội mấy vị tương sĩ quân hàm cao, rất trọng yếu nhân viên bên ngoài, còn có một số người mặc trang phục Liên Minh Thợ Săn, trang phục Hiệp Hội Ma Pháp Ai Cập, những người này tu vi hầu như đều tương đối cao, có thể là trên chục vị siêu giai pháp sư.

Chẳng lẽ là nội phản đấu đá, Ai Cập có kẻ cấu kết Liên Bang quân đội.

Mạc Phàm cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Tự mình đuổi theo Khafre thì tốt, vậy mà cũng lần ra một cái phản động giả.

"Ra là ngươi, uổng ta làm hội trưởng như vậy tin tưởng ngươi!!" Thanh âm cấm chú Thiên Tử Điểu Serena William tại Mạc Phàm từ rất gần địa phương truyền đến.

Nàng gặp phiền toái.

Là nàng tại chưởng khống thổ pháp tường thành bị ai đó đánh cho trọng thương.

Về phần những cái kia quân sĩ cao thủ, hiển nhiên là hiệp trợ sau lưng cho Serena William, bọn hắn đang phiêu tán phi hành, kết quả bị người trước mắt trùm kín mũ nâu bày một đạo bẫy, để cho tất cả đều chết thảm ở dưới mặt đất phụ cận.

“Hội trưởng, ngươi ngây thơ như vậy làm gì, ngay cả Nole cũng không phải thuần túy vì các ngươi quân đội mà hiến sức đâu”. Trùm kín đầu mũ nâu trào phúng nói.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện